NHỮNG MẪU CHUYỆN NHỎ DỊP CUỐI NĂM HOÀNG LỊCH
– – 0 – –
Đầu tiên phải nói đến việc tiêm chích. Như mình đã nói trước đó, mình đang bệnh mỗi tuần đều phải đi chích. Dạo này bệnh tình ổn hơn nên mình năn nỉ bác sĩ cho miễn chích một tuần. Còn chưa kịp vui khi bác sĩ cho miễn chích thì tối hôm đó tổ trưởng tới nhà phát giấy bảo sáng mai đi chích mũi ba.
Thực sự mà nói, tâm trạng cực đau luôn.
Sáng sớm đi chích, mũi tiêm vừa vào da thịt mình thét sắp banh luôn cái hội trường, nước mắt ào ào chảy như thác. Đã thế còn nghe những bác sĩ trẻ tuổi nói, ‘trời ơi, mũi ba rồi mà còn sợ nữa’.
Ủa? Lạ kỳ à nghen, sợ thì sợ thôi liên quan gì đến số thứ tự mũi chích đâu chứ. Phải nói, có lẽ họ là thực tập sinh nên chích đau kinh khủng luôn.
Hiện giờ mỗi lần nhớ lại vẫn còn thấy đau, ấy vậy mà hôm qua edit chương mới của Thư Linh Ký lại là chích. Nhờ cách hành văn của tác giả đã để mình có một trận cười sảng khoái hơn rồi.
Con nhóc hàng xóm mấy cô mình nuôi từ nhỏ, bình thường mình chọc nó xíu rồi chạy lên lầu, nhưng dạo gần đây nó thấy mình như thấy vàng luôn, mừng húm mà dính như keo dính chuột, chạy thế nào cũng không thoát được. Mỗi lần thấy mình cầm điện thoại là y như rằng nó làm động tác bảo mở điện thoại cho nó xem, trong khi những người khác cầm điện thoại nó lại không hề làm thế.
Cả laptop của mình cũng thế, nó mà lên phòng mình chơi là chỉ ôm lấy cái laptop gõ bàn phím lạch cạch thôi. Nói thế nào, dụ thế nào cũng chả chịu buông tay. Rõ ăn hiếp mình luôn.
Mấy tháng này tâm trạng mình có tốt hơn nên đã đi shopping trở lại. Quan trọng nhất là mấy thứ mình mua không ít thì nhiều đều dính líu tới màu hồng. Chẳng hiểu thế nào nữa, cứ màu hồng là mình thấy đẹp. Không lẽ dạo này tâm trạng tốt nên tâm hồn thiếu nữ cũng tăng theo???
Dạo này hết bệnh nặng đến mắt kính hư nên mới kéo dài thôi chứ không có bỏ ngang đâu mọi người nha. Tết năm nay vẫn dịch nên chắc là sẽ ở nhà up chương mới chứ không đi du lịch hay chúc tết như mọi năm nữa.
Koibito suốt ngày ép uổng mình đi mua đồ tết, không được đi chơi lại chưa tìm được vịt quay mua đồ về xong cũng treo trong tủ trưng tết thôi chứ biết làm gì. Thôi, ổng nhiệt tình muốn tiêu tiền như vậy thì mình cũng mua tránh để tiền mốc meo ổng buồn Mình hết áo khoác mặc rồi, đã bồ kết được vài cái nhưng vẫn chưa đủ để mua về, có nên nói với ổng vụ này không ta???
Trong não mình có thật nhiều ý tưởng mới nhưng cầm bút hay ôm bàn phím một cái là nó chạy sạch nên đến ngày hôm nay cách bộ truyện vẫn còn chưa hoàn thành được. Nàng nào đợi truyện mình tự viết thì đừng nản nha, không phải mình cố ý ngâm lâu đâu.
Còn có mấy bữa nhiệt miệng, dưới ánh nhìn sắc lẹm của thái hậu, mình thề sống thề chết rằng đã lâu rồi không có đặt đồ ăn online, không hề đi ăn ké đồ ăn của mấy cô nấu luôn, chỉ ăn mỗi mấy món nhà do thái hậu nấu thôi, không biết sao vẫn nhiệt miệng. Thái hậu im lặng không nói, qua hôm sau nấu bông cúc cho mình uống. Nước bông cúc đắng khiến mình nhớ lại bữa ngồi lề đường uống trà sữa với con em họ, hình như có gọi một phần bắp nướng, thập cẩm cá viên, trứng gà nướng, bánh tráng trộn mỡ hành tóp mỡ. . .chết chưa, vậy mà dám mặt dày thề non hẹn biển rằng chỉ trung thành với món thái hậu nấu trong một năm nay.
Đã thế, thằng em hà bá còn đem về cho mình một hộp cacao nguyên chất nữa chứ. Vẫn còn ho và nhiệt miệng, nhìn chung chắc để đó ngắm qua tết thôi.
Nay 26 âm lịch rồi, mình đã xử lý sạch cái tủ lạnh, tủ quần áo, bàn chơi game, thùng sách. Lên kế hoạch chi tiết cho những thứ cần mua, cần làm trong năm tới.
Kiếm vịt quay là điều kiện tiên quyết, cố gắng cố gắng cố gắng.
Cám ơn các độc giả đã ủng hộ truyện, theo dõi mình cũng như donate web trong thời gian qua. Mình sẽ tiếp tục cố gắng trong thời gian tới.