-ÁÁAAAAAAAAAAÁ-Nhỏ Linh hét lên
-Gì vậy -nhỏ khẽ giật mình
-Mày, mày….. –Linh ấp úng noid hok ra lời ( chắc sốc quá)
-Ngố lắm hả -nhỏ đẩy đẩy gọng kính mắt chớp chớp
-NGố thật, nhưng trông dễ xương lúm – Lâm ( 1 nhân trong lớp nhỏ) cười tít mắt
Chợt nhỏ thấy hơi nhột, quay qua thì bắt gặp Hoàng Thiên đang nhìn nhỏ chăm chú
-Nhìn gì, mà nhìn,……-Nhỏ lên tiêng mặt đỏ( nhỏ dễ đỏ mặt thật)
-Ặc , nhìn mà cũng hok cho –HThiên nói rồi nở một nụ cười nửa miệng –Cô mún trở về thời “thơ ấu” ah, để tôi giúp cho
-Anh mún làm gì-nhỏ đi lui
-Hok coá gì tôi chỉ giúp cô thôi mà-Hoàng Thiên vừa cười vừa nói làm nhỏ giạt mình.
-Á-nhỏ vừa hét vừa chạy như bay mà hok biết rằng, H.Thiên hok đuổi theo nhỏ
RẦM !!! nhỏ chỉ hết hét khi cái tiếng ấy xảy ra, nhỏ va phải ai đó
-Xin lỗi , xin lỗi-nhỏ vụng về
-Tuyển tập truyện ngắn ah, tôi tưởng cô là mọt sách chứ -người bị nạn lên tiếng
-Sorry vì đụng cậu, nhưng cô hok coá quyền nói tôi-nhỏ vừa đẩy cái gọng kính vừa nói-đưa đây-nhỏ giật quyển sách trên tay kẻ lạ mặt
-ah chà, mạnh mồm ghớm nhỉ, đi theo tụi này-một con nhỏ từ đâu đi tới kéo theo một lũ con gái
-Được thôi-nhỏ nghếch măt lên dù gì thì chống đoói cũng hok được