Nhật Ký Hoàng Tử

             -Thôi, đi
-uk-nhỏ ngậm ngùi
-Á!-nhỏ thét lên rồi ngã rầm , Haòng Tử chạy đến đỡ nhỏ đứng dậy mắng
-đi với chả đứng, thôi lên đây anh cõng –hoàng Tử đề nghị mặt hơi đỏ
-uk-nhỏ vui vẻ leo lên lưng hoàng tử

HoàngThiên cảm nhận được trái tim hơi nhói lên, đúng Hoàng Thiên đã có thể cư xử như bìn thường được với nhỏ nhưng với những tình huống này trái tim Hoàng Thiên lại nhói lên, một chút tàn dư tình yêu…… Hoàng Thiên đi nhanh về fía trước
-cậu ta bị sao đấy
-nổi điên lên chứ gì -nhỏ nhanh nhảu
-nào xuất fát
-em ……..em nặng lắm hả -nhỏ e dè hỏi

-uk
-thôi anh để em tự đi cũng được, cũng một đoạn khá xa rồi
-uk-Hoàng Tử nói rồi thả nhỏ xuống
-nhỏ chỉ biết thở dài như thế này này haizzz…..”người đâu thảng thắn thấy sợ”
[ai nói Hoàng Tử thẳng thắn, chỉ là chọc nhỏ chút thôi vs lại sắp đến nơi rùi]
Nhóm nhỏ tới nhất,thảm cỏ xanh mướt trải trước mặt, nhỏ ,Linh và mai reo lên thik thú “ôi đẹp quá”Nhỏ dang tay, nhắm mắt lại,bây giờ nhỏ cỏ thể cảm nhận được mùi cỏ phả trong gió, gió tạt vào mặt mát rượi làm khô những giọt mồ hôi của ai kia        


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận