Editor: VH93
Beta-er: Lime
Mấy ngày nay tôi vẫn luôn ở lì trong nhà, trong mắt bố mẹ tôi, đây là chuyện khác thường. Bởi vậy, tối đến mẹ sang tâm sự với tôi.
Tôi chưa bao giờ nói với ai về những chuyện bất thường ấy, nhưng gần đây tôi áp lực quá, rất muốn thổ lộ hết những tâm tư suy nghĩ trong lòng mình, dù cho đối phương sẽ mắng tôi nghĩ ngợi lung tung.
"Mẹ ơi, mẹ biết “Thịt” không?"
Phản ứng của mẹ lúc đó khiến tôi hơi bối rối. Bình thường mà nói, không phải nên hỏi loại thịt nào trước tiên à?
Nhưng vẻ mặt của mẹ khiến cho tôi băn khoăn không biết diễn tả thế nào.
Sợ hãi? Kinh hoàng? Bối rối? E ngại? Tuy nhiên lại không hề có chút nghi hoặc nào.
Trong phút giây đó tôi đã khẳng định được, mẹ biết “Thịt”! Mà những gì mẹ biết lại giống như những gì tôi biết!
Nhưng lúc tôi dò hỏi, mẹ lại không chịu thừa nhận.
“Thịt nào chẳng như thịt nào hả con, con thèm thịt dê hay là muốn ăn thịt heo? Mai mẹ mua cho nha.”
Mẹ cười nói, dường như cái khoảnh khắc lộ ra sơ hở ấy chỉ là ảo giác của tôi.
Lúc ấy, tôi rối bời không thôi.
Sao mẹ lại lừa tôi? Rốt cuộc “Thịt” là cái gì? Như thể vô tình, tôi đã phát hiện ra điều mà đáng lẽ tôi không nên biết đến sự tồn tại của nó.
Tôi đã học được rất nhiều điều ở trường, khoa học cho tôi biết trên đời này không có chuyện ma quỷ gì cả, nhưng thực tế lại khác.
Buồn thay, tôi không biết thực tế ấy là gì nữa.