Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 1: Thức Tỉnh

“Chúa ơi, không,” Elena khẽ rên. Cô vội bước sau tiếng rên, cố lùi lại thật xa, cho đến lúc này cô mới nhận thức được hành động của mình. Trí óc cô không đủ đối phó với nỗi khiếp sợ này; suy nghĩ cô rối lên trong cơn hoảng lọan, như con chuột cố gắng thoát khỏi cái bẫy. Cô không muốn tin điều đó, không muốn tin. Thân thể cô căng lên không thể chịu nổi, trái tim như muốn vỡ ra, đầu óc cô quay cuồng...
“Chúa ơi, không....”
“Elena!” Khủng khiếp hơn bất cứ điều gì khác, Stefan bằng ánh mắt man dại đang nhìn vào nét mặt choáng váng và đầy tuyệt vọng của cô “Elena, làm ơn. Xin em, đừng…”
“Chú ơi, không!” tiếng thét quằn quại thoát ra từ cổ họng. Cô lùi lại, trượt chân, khi anh lao đến gần cô. “Không!”

“Elena, làm ơn... cẩn thận...." Thứ khủng khiếp đó, thứ trên khuôn mặt của Stefan, tiến dần đến sau cô, ôi mắt xanh cháy bỏng. Cô giật lùi lại theo mỗi bước chân anh, bàn tay anh chìa ra. Thật lâu, những ngón tay dài và mảnh đã vuốt tóc cô thật nhẹ nhàng...
“Đừng chạm vào tôi!” cô nức nở khóc. Và sau đó cô thét lên, cú ngã của cô khiến cô tì lưng lên rào thép của cái cửa sổ. Đó là những đoạn thép đã tồn tại hơn một thế kỷ rưỡi, và chỗ này đã han gỉ gần hết. Sức nặng của Elena đè lên nó, cô bỗng cảm thấy nó biến mất. Cô nghe thấy tiếng gãy của sắt và gỗ pha trộn với tiếng thét của chính mình. Không có gì phía dưới cô, không có gì nắm giữ cô, và cô rơi xuống.
Trong khoảnh khắc, cô nhìn thấy những đám mây tía cuồn cuộn, sự tăm tối của ngôi nhà đổ ụp vào cô. Dường như không có đủ thời gian cho cô nhìn rõ chúng, và thấy rằng mình đang hét lên trong nỗi sợ hãi cùng cực, cô rơi xuống, rơi...
Thế nhưng sự va đập khủng khiếp đó đã không đến. Đột nhiên có cánh tay ôm lấy cô, đỡ lấy thân hình cô trong không trung. Có tiếng chạm đất trầm đục và vòng tay siết lại, sức nặng trở về với cơ thể cô như tiếp lấy cú chạm đất. Tất cả yên lặng.

Cô giữ mình nằm im trong vòng tay đó, cố gắng lấy lại bình tĩnh. Cố tin vào điều không thể tin như vừa rồi. Cô đã rơi qua ba tầng nhà và vẫn còn sống. Elena đang đứng trên vườn sau của ngôi nhà, trong sự im lặng giữa những tiếng nổ vang vọng của sấm chớp, tại nơi đáng lẽ đã xuất hiện thân thể nát nhừ của cô.
Chậm rãi, Elena hướng ánh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của người đã cứu sống cô. Stefan.
Đêm nay đã có quá nhiều sự khiếp sợ cùng những tai họa. Cô không thể chống chọi lâu hơn nữa. Cô chỉ có thể nhìn anh bằng ánh mắt ngỡ ngàng.
Trong mắt anh đầy nét buồn bã. Đôi mắt từng ánh lên màu xanh băng giá bây giờ đen tối và trống rỗng, vô vọng. Giống như cô đã từng trông thấy vào đêm đầu tiên trong phòng anh, chỉ có điều bây giờ tồi tệ hơn thế. Đôi mắt ấy chất chứa nỗi căm hờn bản thân mình cùng đau khổ, và sự đau khổ. Cô không thể chịu đựng nổi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận