Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 2: Cuộc Chiến

“Không đùa đâu!” Elena nói. “Bonnie có khả năng ngoại cảm đấy, Matt. Em biết trước giờ lúc nào em cũng bảo mình không tin mấy chuyện đại loại thế, nhưng em đã sai. Anh không biết em sai đến mức nào đâu. Tối nay cậu ấy – cậu ấy đã tìm cách dò ra tín hiệu của Stefan và thoáng nhận biết được anh ấy đang ở đâu.”
Matt hít một hơi thật sâu. “Anh hiểu. Thôi được rồi...”
“Đừng có lên giọng kẻ cả với em. Em không ngu, Matt. Và những gì em nói hoàn toàn chuyện thật đấy. Bonnie đã ở đó, với Stefan; cậu ấy biết những chuyện chỉ có anh ấy mới biết. Và cậu ấy đã thấy nơi anh ấy bị nhốt.”
“Nhốt” Bonnie nói. “Chính thế. Chỗ ấy chắc chắn không phải là cái gì đó thông thoáng như một dòng sông. Nhưng có nước, nước lên tới cổ mình. Ừm, cổ cậu ấy. Và tường đá bao quanh, phủ đầy rêu. Nước lạnh buốt và im lìm, mùi kinh lắm. ”
“Nhưng cậu đã thấy gì?” Elena hỏi.
“Chả thấy gì hết. Y hệt mù. Dẫu sao mình cũng biết là chỉ cần một tia sáng nhỏ thôi là mình có thể nhìn thấy, nhưng mình không thể. Ở đó tối đen hệt như hầm mộ vậy.”
“Như một hầm mộ” cơn ớn lạnh chạy dọc người Elena. Cô nghĩ đến ngôi nhà thờ đổ nát ở ngọn đồi phía trên nghĩa địa. Có một ngôi mộ ở đó, ngôi mộ mà cô nghĩ đã từng được mở ra một lần.
“Nhưng hầm mộ thì đâu ướt át đến mức như thế chứ.” Meredith bảo.
“Ừ… nhưng vậy thì mình chả biết nó có thể là chỗ nào nữa,” Bonnie nói. “Đầu óc Stefan không được tỉnh táo lắm. Cậu ấy rất yếu và đau đớn. Và rất khát…”
Elena há miệng toan ngăn Bonnie nói tiếp, nhưng Matt đã ngắt lời.
“Để tôi nói cho các cậu nghe tôi nghĩ cái gì nhé”
Ba cô gái cùng nhìn Matt, người nãy giờ vẫn đứng hơi tách biệt khỏi nhóm như 1 tên hóng chuyện. Bọn họ gần như đã quên khuấy anh.
“Sao?” Elena hỏi.
“Ừm, nghe như một cái giếng.” Anh nói.
Elena chớp chớp mắt, trong người kích động. “Bonnie!”
“Có thể lắm,” Bonnie chậm chạp đáp. “Kích thước, những bức tường và mọi thứ có vẻ đúng. Nhưng một cái giếng thì đâu có kín mít? Mình phải thấy những ngôi sao chứ?”
“Nếu giếng bị đậy nắp thì sao?” Matt nói. “Rất nhiều trang trại cũ quanh đây có giếng bỏ hoang, và đôi khi nông dân đậy chúng lại để trẻ con không té xuống đó. Ông bà tôi cũng làm thế.”
Elena không thế kiềm chế cơn kích động được nữa. “Có thể vậy lắm. Phải là như thế. Bonnie, cậu nói ở đó lúc nào cũng tối mà?”
“Đúng, và đúng là có cảm giác như ở dưới mặt đất ấy.” Bonnie cũng thấy phấn khởi không kém, nhưng Meredith lập tức cắt ngang bằng một câu hỏi khô khốc.
“Cậu nghĩ ở Fell’s Church này có tất cả bao nhiêu cái giếng hả Matt?”
“Chắc phải đến hàng tá ấy.” Matt nói. “Nhưng giếng có nắp đậy thì không nhiều thế đâu. Và nếu các cậu cho rằng có ai đếm Stefan xuống đó thì nó không thể ở nơi có nhiều người thấy. Có lẽ là một nơi bị bỏ hoang…”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui