Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 2: Cuộc Chiến

“Em nóng quá,” Elena chợt lên tiếng. “Chắc em đi xem Alaric đã chuẩn bị những đồ ăn thức uống gì.”
Stefan định đứng dậy theo, nhưng Elena đã khoát tay bảo anh ngồi lại đó. Anh đâu thèm đụng tới khoai tây chiên hay rượu hoa quả. Nhưng Elena lại muốn được ở một mình vài phút, muốn vận động một chút để trấn tĩnh lại thay vì ngồi im một chỗ.
Ở cạnh Meredith và Bonnie đem lại cho Elena cảm giác an toàn giả tạo. Tách khỏi họ, cô lại phải đối diện với những ánh mắt dõi theo cùng những cái lưng thình lình quay lại. Lần này Elena nổi giận thật sự. Cô đi qua đám đông với một vẻ cố tình xấc xược, nhìn riết vào mắt bất cứ ai vô tình chạm phải. Đằng nào mình cũng bị mang tiếng rồi, cô thầm nghĩ, chai mặt thêm thì cũng có làm sao đâu.
Elena thấy đói. Trong phòng ăn nhà Ramsay đã được ai đó bày sẵn rất nhiều món tự phục vụ rất ngon lành. Elena lấy một chiếc đĩa giấy, chất lên đó vài miếng cà rốt xắt hình que, lờ đi những người đang ngồi quanh chiếc bàn gỗ sồi tẩy trằng. Cô sẽ chẳng thèm nói năng gì trừ khi họ mở miệng trước. Cô tập trung toàn bộ sự chú ý vào mấy món ăn nhẹ, chồm qua người thiên hạ để chọn những thỏi phô- mai và bánh Ritz, với tay ngang mặt họ để bứt vài quả nho, nhìn ngang liếc dọc không chút ngại ngùng tìm xem có mòn gì mình bỏ sót không.
Khỏi cần nhướng mắt, Elena cũng biết mình đã thành công rực rỡ trong việc lôi kéo sự chú ý của hết thảy mọi người ở đây. Khẽ nhe răng ngoạm một chiếc bánh mì dài, cô ngậm nó giữa hai hàm răng như thể ngậm một chiếc bút chì và quay người lại khỏi bàn.
“Cho tôi cắn một miếng với nhé?”
Elena thoắt mở to mắt và nín thởi vì sửng sốt tột độ. Tâm trí cô tê liệt, không chịu chấp nhận những gì đang diễn ra. Nó bỏ mặt cô vô phương tự vệ đối đầu với kẻ mới đến trong nỗi vô vọng. Tuy lí trí đã bay biến đâu mất, nhưng các giác quan của Elena vẫn ghi nhận được ngay thông tin: Cặp mắt đen choáng hết tầm nhìn, một thoáng hương nước hoa vương trong mũi, hai ngón tay dài nâng cằm cô lên. Damon vươn người tới, rất gọn gàng và chuẩn xác cắn đứt đầu bên kia của chiếc bánh mì.
Ngay giây phút đó, môi Elena và Damon chỉ cách nhau vài phân. Hắn ta chuẩn bị rướn người cắn phát thứ hai thì tâm trí Elena bừng tỉnh, dù khiến cô lập tức giật lùi ra sau, tay giật mẩu bánh mình giòn trong miệng mình ném đi. Damon chụp được nó giữa không trung bằng một màn trình diền phản xạ cực điêu luyện.
Mắt hắn ta vẫn dán vào mắt Elena. Cuối cũng cô cũng hít được một hơi và há hốc miệng; chẳng biết để làm gì. Có lẽ là muốn hét lên. Để cảnh báo mọi người hãy bỏ chạy ngay tra ngoài trời trong đêm tối. Tim Elena nện thình thình như trống trận, hình ảnh trước mắt nhòe đi.
“Bình tĩnh, bình tĩnh nào,” Damon nhấc chiếc đĩa khỏi tay cô, và rồi chẳng hiểu thế nào hắn ta đã nắm gọn cổ tay cô. Hắn nắm rất nhẹ, kiểu như chị Mary đang bắt mạch cho Stefan vậy. Trong khi cô vẫn há hốc mồm trân trối nhìn kẻ trước mặt thì Damon lại nhịp nhịp ngón tay cái trên cổ tay vô, tựa hồ như đang trấn an đứa trẻ đừng sợ hãi. “Bình tĩnh nào, không sao đâu.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui