Stefan nhìn cô “Ừ,” anh bảo, “Anh nghĩ cũng đã đến lúc em nên biết. Càng hiểu về Damon bao nhiêu, em càng có nhiều cơ hội bảo vệ mình bấy nhiêu.”
Bảo vệ bản thân? Có lẽ Stefan biết nhiều hơn cô tưởng. Nhưng khi anh cho xe rẽ vào một con đường nhỏ và dừng lại, Elena chỉ hỏi, “Thôi được. Em có nên cất giấu một số tỏi không?”
Stefan phì cười, “Chỉ khi nào em muốn mọi người chạy mất dép. Tuy nhiên, cũng có vài loại cây cỏ giúp ích được cho em. Cỏ roi ngựa chẳng hạn. Đó là một loại thảo mộc được cho là có tác dụng chống lại bùa ngải, có thể giữ đầu óc tỉnh táo ngay cả khi có kẻ đang dùng Quyền năng tác động lên em. Ngày xưa người ta thường hay đeo cỏ roi ngựa quanh cổ. Bonnie chắc là thích lắm đấy, nó là loài cỏ thiền đối với các thầy tế mà.”
“Cỏ roi ngựa,” Elena lặp lại cái tên lạ lẫm đó. “Còn gì nữa không anh?”
“Ánh sáng mạnh, hay ánh nắng mặt trời trực tiếp, có thể gây nhiều đau đớn. Em có để ý thấy thời tiết đang thay đổi không?”
“Em có thấy.” Elena dừng một giây. “Ý anh là Damon gây ra chuyện đó à?”
“Hẳn là thế. Kiểm soát các nhân tố tự nhiên tốn sức lực kinh khủng, nhưng như vậy anh ta sẽ dễ dàng đi lại vào ban ngày hơn. Chừng nào Damon còn giữ cho trời đất âm u, anh ta thậm chí không cần phải bảo vệ đôi mắt nữa.”
“Anh cũng thế.” Elena bảo. “Vậy còn… uhm, thánh giá hay những thứ đại loại thế?”
“Chẳng hiệu quả gì,” Stefan đáp. “Ngoại trừ nếu người mang nó thực sự
tin rằng nó có tác dụng bảo vệ, điều đó sẽ củng cố đáng kể ý chí kháng cự của họ.”
“Ờ, đạn bạc thì sao hả anh?”
Stefan lại bật cười. “Cái đó dành cho người sói. Theo như anh nghe nói thì người sói chẳng thích bất cứ thứ gì bằng bạc. Một cái cọc gỗ đóng xuyên tim vẫn là cách chuẩn nhất để đối phó với loại như anh. Còn vài cách khác cũng có hiệu quả tương đườn như: thiêu cháy, chặt đầu, đóng đinh xuyên qua thái dương. Hoặc hay nhất là…”
“Stefan!” Nụ cười cô độc và chua chát trên môi anh khiến tim cô chùng xuống. “Vậy còn biến thành loài vật thì sao?” Elena hỏi. “Lúc trước anh bảo nếu đủ Quyền năng thì có thể làm thế mà. Nếu Damon có thể biến thành bất cứ loài vật nào hắn ta muốn, làm sao mình có thể nhận ra hắn ta chứ?”
“Không phải bất cứ loài vật nào anh ta muốn cũng được. Chỉ giới hạn trong một loài, nhiều lắm là hai. Ngay cả với Quyền năng của Damon, anh không nghĩ anh ta có thể chịu đựng được nhiều hơn mức đó.”
“Vậy chúng ta phải dè chừng một con quạ.”
“Phải. Em cũng có thể biết anh ta đang ở gần bên bằng cách quan sát những động vật bình thường. Chúng thường có phản ứng bất an đối với những người như bọn anh; chúng cảm nhận được bọn anh là những kẻ săn mồi.”