Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 2: Cuộc Chiến

Đêm qua mình nằm mơ lạ lắm,” Bonnie nói.
Tim Elena nhảy dựng lên. Cô đã bỏ một ngọn cỏ roi ngựa vào balô của Bonnie, tuốt dưới đáy, cô bạn sẽ không thể nhìn thấy. Nhưng nếu Damon đã tiếp cận Bonnie tối qua thì...
“Về cái gì?” Elena hỏi, chuẩn bị tinh thần sẵn.
“Về bồ. Mình mơ thấy bồ đừng dưới gốc cây, gió thổi dữ lắm. Vì lí do nào đó mà mình rất sợ bồ, và mình không muốn đến gần chút nào. Trông bồ... khác khác. Rất nhợt nhạt nhưng lại có vẻ nhưng phát sáng ấy. Rồi có một con quạ trên cây sà xuống, thế là bồ thò tay chụp lấy nó giữa không trung. Bồ nhanh nhẹn đến mức không thể tưởng tượng nổi. Rồi bồ nhìn qua mình, với vẻ mặt như thế này. Bồ mỉm cười, nhưng chỉ khiến mình muốn bỏ chạy ngay, sau đó bồ vặn cổ con quạ, thế là nó chết đừ đừ.”
Elena nghe kể với nỗi kinh hoàng một lúc mỗi tăng. Cuối cùng cô nói, “Thật là một giấc mơ gớm ghiếc.”
“Quá gớm ghiếc, đúng không?” giọng Bonnie thản nhiên. “Mình tự hỏi không biết như vậy nghĩa là sao? Trong các truyền thuyết, quạ là điềm gở. Chúng có thể tiên đoán cái chết.”

“Cũng có thể nó mang ý nghĩa răng: cậu biết mình hoảng loạn như thế nào khi thấy con quạ trong phòng.”
“Ừ,” Bonnie đáp. “Ngoại trừ một điểm. Mình mơ giấc mơ này từ trước khi bồ la hét đánh thức cả nhà dậy kia.”
Vào giờ trưa hôm ấy, có thêm một mẩu giấy tím xuất hiện ở bản tin văn phòng. Tuy nhiên, trên đó chỉ vỏn vẹn mấy chữ: XEM TRÊN RAO VẶT
“Rao vặt nào?” Bonnie hỏi.
Meredith xuất hiện ngay lúc đó, tay cầm một tờ Tuần sang Linh Miêu – tờ báo trường, và cho câu trả lời ngay tức thì. “Các cậu đọc cái này chưa?”

Nó nằm trong mục rao vặt, hoàn toàn nặc danh, không hề có lời mở đầu hay chữ ký. Mình không thể chịu đựng nỗi ý nghĩ sẽ mất anh ấy. Nhung anh ấy đau khổ về một chuyện gì đó, và nếu anh không chịu kể ình nghe nó là cái gì, nếu anh không tin tưởng mình đến thế, thì mình chẳng thấy có hy vọng nào cho hai đứa.
Đọc những dòng này, Elena cảm thấy một luồng năng lượng mới bùng lên xuyên qua sự mệt mỏi chán ngán của cô. Chúa ơi, cô căm ghét bất cứ kẻ nào làm cái trò này. Elena tưởng tượng ra cảnh bắn hắn, đâm hắn và hả hê đứng nhìn hắn ngã gục. Và rồi cô mường tượng ra một cảnh khác, hết sức sống động: Túm lấy một nắm tóc kẻ trộm, giật ngược ra sau và cắn ngập răng vào cái cổ họng không gì che chắn. Đó là một hình ảnh lạ lùng và đáng sợ, nhưng trong khoảnh khắc nó gần như là sự thật.
Elena nhận ra Bonnie và Meredith đang nhìn mình.
“Sao?” Cô hỏi, cảm thấy hơi bất an.
“Mình đoán bồ chẳng nghe mình nói gì hết,” Bonnie thở dài. “Mình chỉ bảo, với mình chuyện nay dù nghĩ thế nào cũng không giống tác phẩm của Da.. của kẻ giết người chút nào. Một tên sát nhân hình như sẽ không làm trò hèn hạ thế này.”
“Tuy mình ghét phải đồng ý với Bonnie, nhưng cậu ấy nói đúng,” Meredith nói. “Cái này nghe giống với một kẻ nào đó hành động lén lút hơn. Một kẻ nào đó có tư thù với bồ và thực sự muốn cậu phải khổ sở, điêu đứng.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận