Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 3: Cơn Thịnh Nộ

“Ừ, dĩ nhiên rồi,” Elena chua chát bảo. Những mạch máu của cô đang bốc cháy, đó chính là cái cô cảm thấy lúc này. Trước đây Stefan đã từng miêu tả về nó, nhưng Elena chưa bao giờ thực sự hiểu ý anh; cô chưa bao giờ nhận ra anh phải trải qua điều gì khi đang trong cơn đói. Thật là khủng khiếp, không cách chi cưỡng lại được. “Chứ cậu nghĩ mấy ngày nay mình ăn cái gì, không khí à?” Elena ngang ngạnh nói. “Giờ mình là kẻ săn mồi rồi, và mình phải ra ngoài săn thôi.”
Bonnie và Meredith đang cố gắng thích nghi với điều đó, cô biết thế, nhưng đồng thời cô cũng trông thấy sự kinh tởm trong ánh mắt họ. Elena tập trung vào việc sử dụng các giác quan mới của mình để dò tìm sự hiện diện của Stefan và Damon trong màn đêm. Thật là khó, bởi vì hai người đó chẳng ai chịu dung tâm trí phóng ra Quyền năng giống như cái đêm họ đánh nhau trong rừng, nhưng cô nghĩ mình có thể cảm nhận được một thoáng Quyền năng lóe lên đâu đó trong thị trấn.
Nhưng Elena chẳng có cách chi giao tiếp được với nó, và nỗi bực bội vì bất lực khiến cho cảm giác bỏng rát trong mạch máu càng tệ hơn. Cô vừa mới quyết định rằng sẽ đi một mình không có họ, thì bị tấm màn thổi tốc vào mặt khi một cơn gió tràn vào. Bonnie kêu lên, lảo đảo đứng dậy, gạt cây đèn ngủ rớt khỏi chiếc bàn để cạnh giường và khiến cho căn phòng chợt tối om. Meredith cất lên tiếng rủa, loay hoay dựng cây đèn lại. Tấm màn phần phật điên cuồng trong ánh sáng lập lòe vừa lóe lên, và Bonnie nhìn như sắp hét lên đến nơi.
Khi cái bóng đèn cuối cùng cũng được vặn lại, Damon hiện ra trong tư thế ngồi co một chân ngất ngưỡng trên thành cửa sổ. Anh ta đang nở nụ cười tươi rói.
“Các cô không phiền chứ?” Anh ta bảo. “Ngồi thế này bất tiện quá.”
Elena liếc nhìn về phía Bonnie và Meredith, cả hai đang dựa sát vào tủ áo, trông vừa kinh hoàng vừa đờ người ra như bị thôi mien. Elena lắc đầu bực tức.
“Tôi tưởng tôi mới là người thích xuất hiện đầy kịch tính chứ,” Cô nói. “Anh hay ghê nhỉ, Damon. Giờ thì đi thôi nào.”
“Bỏ lại hai người bạn xinh đẹp của cô sao?” Damon lại mỉm cười với Bonnie và Meredith. “Hơn nữa, ta chỉ vừa mới tới thôi mà. Sao không ai chịu lịch sự mời ta vào nhà là sao vậy?”
Đôi mắt nâu của Bonnie nãy giờ nhìn anh ta không chớp chợt dịu đi một chút. Đôi môi của cô, nãy giờ đã he hé vì kinh hoàng, giờ há to ra hơn. Elena nhận ra dấu hiệu báo trước của sự mềm long.
“Không, chẳng ai mời anh vào đâu.” Cô đáp, đứng chắn ngay giữa Damon và hai cô gái kia. “Không có ai ở đây dành cho anh cả, Damon ạ - bây giờ cũng không, mãi mãi cũng không.” Nhìn thấy ánh thách thức lóe lên trong mắt anh ta, cô tinh quái nói thêm, “Với lại tôi cũng sắp đi rồi. Không biết anh thì sao, chứ giờ tôi đi săn đây.” Elena vững dạ hơn khi cảm nhận được sự hiện diện của Stefan gần bên, có lẽ là trên mái nhà, và nghe thấy lời đính chính ngay lập tức của anh: Bọn tôi sẽ đi săn, Damon à. Anh thích thì cứ việc ngồi lại đây cả đêm đi.
Damon đành chịu thua, ném thêm một ánh nhìn thú vị sau chót về phía Bonnie trước khi biến mất khỏi cửa sổ. Bonnie và Meredith cũng hốt hoảng nhìn không chớp mắt về phía trước, rõ ràng là đang lo anh ta té chết.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui