Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 4: Hội Ngộ Bóng Tối

Tuy nhiên, cô vẫn run rẩy bước ra khỏi chỗ chiếc ghế.
“Đi nào,” Bonnie thở hổn hển, và Meredith đi theo, cả hai lần hồi từng bước tiến vào trong màn đêm đen kịt.
Bonnie tưởng như cái bàn tay nóng hổi nhớp nháp lại đã sắp thò ra chụp lấy mình. Mỗi centimet trên làn da cô đều râm ran chuẩn bị tinh thần cho việc chạm phải nó, đặc biệt là bàn tay đang duỗi ra quờ quạng tìm đường của cô.
Rồi Bonnie trot dại nhớ đến giấc mơ đó.
Ngay lập tức, mùi bắp cải ngòn ngọt phát bệnh bao phủ lấy cô. Cô tưởng tượng đến cảnh những thứ bò ra khỏi huyệt mộ, và nhớ đến khuôn mặt Elena xám xịt, tóc tai rụng sạch, môi teo tóp để lộ hàm răng đang nhe ra. Nếu cái thức đó chụp lấy cô thì…
Mình không thể đi xa hơn được; mình không thể, không thể, Bonnie nghĩ thầm trong bụng. Mình rất tiếc cho Vickie, nhưng mình không thể tiếp tục. Làm ơn, xin hãy để mình dừng lại đây thôi.
Cô túm chặt lấy Meredith suýt khóc. Rồi từ trên lầu vọng xuống âm thanh kinh hoàng nhất mà Bonnie từng nghe thấy.
Thực ra đó là cả một chuỗi âm thanh liên tiếp, nhưng chúng liền nhau đến nỗi quện vào thành một mớ tạp âm hỗn độn. Đầu tiên là tiếng hét, tiếng hét của Sue, “Vickie! Vickie! Đừng!” Rồi một tiếng va chạm chói tai, tiếng kính vỡ loảng xoảng, tựa hồ như cả trăm cánh cửa sổ đang bị đập tan cùng một lúc. Và trên tất cả là một tiếng thét kéo dài trong nỗi kinh hoàng tột độ.
Rồi tất cả im bặt.
“Cái gì thế! Chuyện gì xảy ra vậy, Meredith?”
“Chuyện tồi tệ.” Giọng Meredith nghẹn lại. “Chuyện gì đó rất tồi tệ. Bonnie, buông tay ra. Để mình lên xem.”
“Không, cậu không được đi một mình.” Bonnie quyết liệt.
Họ tìm ra được cầu thang và chạy lên. Khi đến chỗ khúc quanh, Bonnie có thể nghe thấy một tiếng động kỳ lạ và đáng sợ, tiếng những mảnh kính vỡ rơi lanh canh xuống đất.
Rồi đèn vụt sáng.
Quá bất ngờ, Bonnie buột miệng hét lên một tiếng. Chạy sang Meredith, cô suýt chút nữa lại hét them lần nữa. Mái tóc đen của Meredith xổ tung ra, xương gò má nhô cao, khuôn mặt cô bạn hốc hác và trắng bệch vì sợ hãi.
Lanh canh, lanh canh.
Có đèn sáng càng tệ hơn, Meredith đang bước về phía cánh cửa cuối cùng trên hành lang; nơi tiếng động đó phát ra. Bonnie đi theo, nhưng bất thình lình cô nhận ra, bằng cả trái tim rằng mình không muốn nhìn vào bên trong căn phòng đó.
Meredith kéo cửa ra. Cô bạn sững lại nơi ngưỡng cửa trong giây lát rồi lao vào trong. Bonnie chạy về phía cánh cửa.
“Ôi Chúa ơi, cậu đừng lại gần đây!”
Bonnie không hề dừng bước. Cô nhào qua ngưỡng cửa và đứng chựng lại. Thoạt nhìn trông như cả một bức vách của ngôi nhà đã bị phá hủy. Những cánh cửa nối phòng ngủ chính với hành lang dường như đã nổ tung, gỗ vỡ vụn, kính thì tan nát. Những mảnh kính nhỏ dính đây đó trên phần khung gỗ còn xót lại, rớt xuống đất lanh canh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui