Bonnie mím môi.Rồi cô nhắm mắt lại,để mặc cho Meredith chỉ đạo mình , từng bước lại từng bước tiến sâu vào ngôi nhà kinh dị này.Cô biết vị trí của phòng ngủ lớn – dù sao thì cô cũng đã đến đó chơi từ hồi còn bé.Chỉ cần đi dọc theo hành lang rồi rẽ trái.
Cô ngạc nhiên khi Meredith đột ngột dừng lại sau khi đi được vài bước.
“Bonnie”
“Ưm?Sao?”
“Mình không muốn làm bồ sợ ,nhưng mà---”
Và điều này đã trực tiếp có hiệu quả khiến Bonnie khiếp sợ.Cô mở to mắt.
“Cái gì ? Cái gì?”
Trước khi Meredith có thể trả lời,cô ngoái đầu lại trong nỗi sợ hãi và nhìn thấy đó là cái gì .
Caroline đang ở phía sau cô ,nhưng cô ta không phải đang đứng.Cô ta đang bò – không phải , cô ta đang trườn,y như cái cách cô ta làm trên sàn nhà phòng Stefan trước kia.Trườn như một con thằn lằn.Mái tóc màu đồng của cô ta xõa tung , lòa xòa che trước mặt.Đầu gối và khuỷu tay cô ta vặn vẹo dưới một góc độ không thể tin được.
Bonnie thét lên nhưng áp lực từ căn nhà dường như áp nghẹn tiếng hét của cô,khiến nó về lại cổ họng.Hiệu quả duy nhất của nó là khiến Caroline ngước lên ngó cô với một cử động thình lình của cái đầu một loài bò sát.
“Ôi chúa ơi –Caroline,chuyện gì đã xảy ra với khuôn mặt của cậu?”
Caroline có đôi mắt thâm đen.Hay nói đúng hơn đó là màu tím đỏ mà Bonnie biết rằng chằng mấy chốc nó cũng chuyển sang màu đen mà thôi.Quanh hàm của cô cũng có những vết bầm tím sưng lên như vậy.
Caroline không trả lời,trừ phi những tiếng rít lên như tiếng còi thoát ra khi cô ta trườn về phía trước được tính là trả lời.
“Meredith,chạy mau!Cô ta ở ngay sau mình nè!”
Meredith rảo chân ,có vẻ cũng hoảng sợ--và điều đó thậm chí với Bonnie còn đáng sợ hơn bởi vốn gần như không gì có thể dọa được bạn của cô.Nhưng khi họ lảo đảo tiến về phía trước với Mrs.Forbes vướng ở giữa thì Caroline đã trườn đến ngay phía dưới mẹ của cô ta và chui qua cánh cửa phòng ngủ chính-phòng ngủ của cha mẹ cô ta.
“Meredith,mình sẽ không vào tro..” – nhưng sự thật là họ đã vượt qua ngưỡng cửa.Bonnie bắn cái nhìn vào mọi góc trong phòng nhanh như tên bắn nhưng không thấy bóng dáng Caroline đâu cả.
“Có lẽ cô ta trốn trong tủ áo” – Meredith nói – “Giờ,để mình đi trước và đặt đầu bà ấy lên giường.Sau đó tụi mình có thể chỉnh tư thế của bà ấy sau.” – Cô đi lùi về phía chiếc giường,gần như kéo theo Bonnie và để phần trên thân người Mrs.Forbes đổ ập lên giường,như vậy đầu bà có thể dựa vào trên gối. “ Giờ kéo bà ấy và đặt chân bà ấy vào phía bên kia.”
“Mình không làm được.Mình không thể!Caroline đang ở dưới giường,bồ biết mà.”
“Cô ấy không thể núp dưới gầm giường được.Dưới đó chỉ có tầm 5 inch khoảng trống thôi” – Meredith đáp vẻ chắc chắn.