Anh quay trở lại chỗ Elena và bắt đầu nhẹ nhàng lau đi dấu máu khô trên vai cô.Cô lầm bầm,lắc lắc đầu nhưng anh vẫn tiếp tục cho đến khi bờ vai khả dĩ trông có vẻ bình thường,phơi bày dưới lớp vải áo rách.
Anh lấy một chiếc khăn khác và tiếp tục công việc trên mắt cá chân cô.Nó vẫn còn sưng lên – giờ cô ấy sẽ không thể chạy đi đâu được .Xương ống chân cô – chiếc đầu tiên trong hai chiếc ở bắp chân đã liền lại.Lại thêm một bằng chứng cho thấy Shinichi và cái nơi gọi Shi no Shi ấy không lo lắng về tiền bạc,chúng chỉ cần bày thứ trà này lên sạp và thu về một gia tài.
“Chúng ta nhìn mọi thứ…theo kiểu khác.” – Shinichi đã từng nói vậy,đôi mắt vàng kì lạ của hắn dán vào Damon – “Tiền bạc không có ý nghĩa nhiều lắm với chúng ta.Vậy thứ gì có ý nghĩa ? Nỗi thống khổ trên giường bệnh của một tên đạo tặc già ,sợ hãi rằng hắn sắp sửa xuống địa ngục.Nhìn thấy hắn đổ mồ hôi trong lúc cố nhớ lại những điều hắn lãng quên từ lâu.Giọt nước mắt của một đứa bé khi lần đầu tiên nó ý thức được sự cô đơn.Cảm xúc của người vợ không chung thủy khi chồng bà ta bắt được bà ta cùng tình nhân .Ngươi thiếu nữ…ừm,nụ hôn đầu và đêm đầu tiên của cô ta.Kẻ sẵn sàng chết cho người anh em của anh ta…Đó,những thứ như thế.”
“Và nhiều thứ khác không thể đề cập theo cách lịch sự” – Damon nghĩ thầm – “Những thứ liên quan đến sự đau đớn.Chúng là những kẻ cướp cảm xúc,hút lấy cảm giác của con người để lấp đầy linh hồn trống rỗng của chúng.”
Anh cảm thấy muốn bệnh lần nữa khi cố gắng tưởng tượng – thử tính xem Elena đã phải chịu bao nhiêu đau đớn khi nhảy khỏi xe anh.Cô ấy hẳn đã dự tính một cái chết thống khổ - nhưng như vậy vẫn còn hơn ở lại bên anh.
Lần này,trước khi bước qua cánh cửa dẫn đến phòng tắm lát gạch trắng ,anh nghĩ : “Nhà bếp,hiện đại,với nhiều đá lạnh trong tủ.”
Lần này anh cũng không phải thất vọng.Anh thấy mình đứng trong căn bếp mang đầy vẻ nam tính ,ốp nhôm, sàn lát gạch trắng đen.Trong tủ lạnh có 6 túi đá.Anh đem 3 túi tới chỗ Elena và đặt một túi lên vai ,một túi lên khuỷu tay ,một túi xung quanh mắt cá chân của cô.Sau đó anh trở lại căn bếp đẹp đẽ không tì vết để lấy một cốc nước đá
Chú thích :
*Dio mio : tiếng Ý ,có nghĩa "Lạy chúa" = my godness .
**maledicalo : tiếng Ý,có nghĩa "Khốn kiếp" = damn it .
Mệt.Mệt quá.
Elena cảm thấy cơ thể mình nặng như đeo chì.
Từng bộ phận…từng suy nghĩ..đều nặng nề.
Trong một khoảnh khắc,có thứ gì đó cô phải làm .. hoặc không làm..ngay bây giờ.Nhưng cô không thể khiến suy nghĩ đó hiện lên rõ ràng.Nó quá nặng.Mọi thứ đều quá nặng.Cô thậm chí không thể mở được mắt ra.
Có tiếng loẹt xoẹt.Ai đó đang ở gần đây,ngồi trên ghế.Rồi một thứ chất lỏng mát rượi chạm vào môi cô,chỉ vài giọt thôi nhưng nó kích thích cô thử tự giữ lấy chiếc cốc và uống.Ồ, nước thật ngon.Nó ngon hơn bất cứ thứ gì cô từng uống trước đây.Vai cô đau kinh khủng ,nhưng cơn đau cũng đáng để uống và uống…không! Chiếc cốc đang bị kéo đi.Cô cô gắng một cách yếu ớt để giữ nó lại nhưng nó đã bị kéo đi khỏi tầm với của cô.