“Em mới ngốc !” – Shinichi nạt lại Misao – “Em ấy ! Em đã phản ứng lại y như chúng muốn--- ”
“Em còn làm gì khác được chứ ?”
“Anh nghe thấy em nói cho cô ta manh mối” – Shinichi gầm gừ - “Em làm mọi thứ chỉ để cứu mặt mũi mình , đồ ích kỉ..”
“Anh có thể nói em thế sao ? Trong khi anh thì chả mất cái đuôi nào?”
“Đó là vì anh nhanh hơn…”
Misao cắt ngang lời gã – “Đó là lời nói dối ,anh cũng tự biết ! Rút lại lời của anh mau!”
“Em quá yếu để chiến đấu ! Đáng ra em nên bỏ chạy từ trước ! Giờ thì đừng có hét vào mặt anh về điều đó.”
“Sao anh dám nói với em như thế !” – Misao vùng khỏi Elena và lao vào tấn công Shinichi.Hắn ta đã nhầm.Cô ta quả thực chiến đấu rất giỏi.Chỉ sau một giây,chỗ chúng đã trở thành một bái chiến trường hỗn độn,xoay vòng vòng trong khi chúng liên tục thay đổi hình dạng .Lông đỏ và đen bay tứ tung.Trong sự hỗn độn của hai cơ thể đang xoắn vào nhau như quả bong ấy lọt ra những mẩu đối thoại.
“….vẫn sẽ không tìm thầy những mảnh chìa khóa…”
“..dù sao thì không phải cả hai đứa chúng…”
“…kể cả nếu chúng đã…”
“…cũng có sao chứ?”
“…vẫn phải tìm tên nhóc…”
“..đã nói chỉ đùa giỡn mặc tụi nó cố gắng…”
Cái giọng chóe lóe của Misao trội lên – “Để xem chúng tìm thấy gì…”
“..tại Shi no Shi!”
Cuộc chiến đột ngột kết thúc và cả hai đều trở lại dạng người.Nhưng giả dụ chúng muốn đánh nhau lần nữa, Elena cũng chả làm được gì .
Thay vào đó,Shinichi lên tiếng – “Ta đã phá vỡ quả cầu tuyết.Đây..” – hắn quay sang Damon và nhắm mắt – “..là nơi đứa em trái quí báu của ngươi đang ở.Ta sẽ đặt đường đi đến đó vào trong não ngươi , nhưng để coi ngươi có giải mã được bản đồ hay không đã.Và một khi ngươi tới được đó,ngươi sẽ chết.Đừng nói ta không báo trước.”
Hắn quay lại phía Elena và nói – “Ta rất tiếc là cô cũng sẽ chết.Nhưng ta sẽ tưởng nhớ cô trong một bài thơ
Tầm xuân và tử đinh hương
Sáp ong và hoa cúc
Nụ cười của Elena
Xua tan mùa đông
Hoa chuông xanh và violet
Mao địa hoàng và diên vĩ
Dõi theo bước chân em đi
Và nhìn lá cỏ lay lay
Nơi đâu dấu chân nàng qua
Hoa trắng xen lẫn màu cỏ…”
“Ta muốn nghe một lời giải thích rõ ràng hơn về nơi giấu những mảnh chìa khóa” – Elena nói với Shinichi bởi cô biết sau bài hát đó,cô sẽ chẳng moi thêm được gì từ Misao – “Nói toạc ra là,ta mệt mỏi và phát ốm với những trò vớ vản của ngươi .”