Nhật Ký Nổi Tiếng Của Nữ Minh Tinh


Chiếc xe nhỏ màu đen đang chạy, thật ra thì chở bốn người vẫn vô cùng rộng rãi.
Nhưng Trình Hạ lại cảm thấy không gian chật hẹp khác thường, hô hấp đan xen vào nhau, hơi ấm có thể lướt qua trên mặt của đối phương.
Cô không biết nói gì, cúi đầu, liếc mắt nhìn qua, sắc mặt người bên cạnh bình thường, anh vẫn vô cùng bình tĩnh.
"Hai người các cậu đi xuống trước đi."
Nhìn thấy môi Ninh Nhất Ngạn mấp máy, Trình Hạ vốn có tật giật mình vội vàng xoay người chống cằm, hết sức tập trung nhìn ngoài cửa sổ.
Cho nên, muốn cô xuống xe sao?
Xuống xe cũng tốt.
Trình Hạ vươn tay đẩy cửa xe.
"Em muốn lên trang nhất báo ngày mai?"
Trong nháy mắt tay Trình Hạ giống như bị điện giật rụt trở về.
Không đúng, làm sao cô lại để ý lời của anh?
Cô muốn lên trang nhất báo ngày mai đó, thì sao!
Lấy lại tinh thần, không chút do dự, Trình Hạ liền vươn tay, mở khóa, đẩy cửa ra.
"Bốp!"
Cửa xe mới vừa mở ra một ít liền bị một lực mạnh kéo trở về.
Thỏ bị bức ép đến mức nóng nảy vẫn biết cắn người đấy.
Trình Hạ tức giận, xoay người lại, "Rốt cuộc anh có ý gì.

.

.

.

.

."
Bả vai của cô áp vào lồng ngực anh, đôi mắt của anh cách cô rất gần.

Trong đó chứa đầu tơ máu nhỏ, tràn ngập các loại cảm xúc, tức giận, mệt mỏi, đau khổ.

.

.

.

.

.
Trình Hạ nói không ra lời.
Lúc này mới phát hiện, hai người trước mặt đã cực kỳ tự giác rời khỏi xe.
Anh nói hai người, ai biết rốt cuộc là ai.
"Em muốn lên trang nhất, anh thì không muốn lên đâu."
Giọng nói lạnh lùng vang xuống từ đỉnh đầu, Trình Hạ nâng tầm mắt, lúc này lại nhìn thấy một đôi mắt lạnh lùng, ngay cả tơ máu nhỏ cũng trở nên lạnh lùng.
Nếu không muốn dính líu đến cô, còn lại gần như vậy làm gì.
Trình Hạ đẩy Ninh Nhất Ngạn ra, dùng hết sức.
Liền nghe bốp một tiếng, cả người Ninh Nhất Ngạn va vào trên cửa xe, ngay sau đó xe hơi cũng bị lung lay hai cái.
Hai người ở bên ngoài xe biết điều lại đi xa thêm hai bước.
Trương Tử liếc mắt nhìn "Nhóm người kỳ lạ" lắc lư qua lại trong tầng hầm để xe.
Trong nháy mắt, nhóm người kỳ lạ lập tức giải tán.
Triệu Ngôn cũng theo thủ lĩnh chạy ra ngoài, mặc dù không biết tại sao phải chạy ra ngoài, nhưng ánh mắt thật dọa người, thầm nghĩ, lá gan thủ lĩnh quá nhỏ, không phải chỉ là một minh tinh nổi tiếng thôi sao, sau đó, anh nhất định phải tìm cơ hội quay lại đó.
Trình Hạ cũng cảm thấy đã lỡ tay.
Ai biết cơ thể Ninh Nhất Ngạn không có lực như vậy.
Ninh Nhất Ngạn đã ngồi ngay ngắn trở lại, cởi vài nút áo trên cùng của áo sơ mi.

Áo sơ mi này hơi nhỏ, đúng rồi, hình như anh chưa kịp trả tiền.
Cởi vài nút áo xong, cuối cùng anh cũng cảm thấy không khí trong xe
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui