Nhật Ký Nữ Thần Báo Tử FULL


Anatolia khúc khích cười:
- Làm gì có ai vừa mới gặp lại đã mời con gái người ta đi khiêu vũ như anh.
- Vậy là anh không đủ kiên nhẫn à? Hay đã quá vội vàng khi mới bạn gái tham dự một bữa tiệc ở nhà mình.
Kai Evans nhún vai tinh nghịch hỏi lại, Anatolia vờ bình tĩnh khoanh tay xoay đi trước cái nhìn như muốn khiến người đối diện chết chìm của anh.
- Nếu như anh không nhớ thì để em nhắc lại cho anh: Em đang sống cùng một người dì Nữ thần báo tử rất nghiêm khắc và chính anh là người giao em vào vòng tay dì.

Điều đó có nghĩa là nếu em đi, dì sẽ lột da em.
- À, chuyện đơn giản hơn em tưởng đấy, dì em đâu có cấm em về lại nhà Antonio đâu, đúng không? Hơn nữa dì em còn rất vui lòng vì hôm đó bà ấy sẽ có rất nhiều việc cần giải quyết.
- Và?
- Anh sẽ gửi lễ phục chuẩn bị cho em đến nhà Antonio.
Mắt Anatolia sáng lên khi Kai Evans đã chu đáo đến mức chuẩn bị cả lễ phục vì cô không biết phải ăn mặc sao cho hợp với bữa tiệc của anh, nhưng về phần gửi Antonio thì..

đó hình như không phải ý kiến hay cho lắm.
- Sao thế?
- Không vấn đề gì ạ, vậy mấy giờ bữa tiệc bắt đầu.
- Đừng lo, Antonio sẽ đưa em đi, vì cậu ta cũng có thiệp mời mà.
- Vậy đây là một bữa tiệc nhỏ của những người bạn à, giống như tiệc mừng ngôi biệt thự đã hoàn thành ấy?
- Không, đây là bữa tiệc của ma cà rồng để thông báo gia tộc thuần chủng Shadow đã chính thức trở lại.
Anatolia thấy kì lạ nhưng không giải thích được lạ ở chỗ nào, cô tưởng đây là một bữa tiệc của các ma cà rồng, Kai Evans thì không sao nhưng những ma cà rồng khác sẽ không hề vui vẻ khi trong bữa tiệc của họ xuất hiện cả phù thủy và Nữ thần báo tử.
- Vậy có thể nào dì em và Cedric cũng sẽ đến không?
- Có thể, nhưng mà anh sẽ làm cho em xinh đẹp đến mức ngay cả dì em cũng không nhận ra em.


Vả lại bữa tiệc sẽ náo nhiệt lắm.
Anatolia nghĩ thầm, không náo nhiệt sao được, chủng tộc người gì cũng có rồi còn, thiếu mỗi gương mặt đại diện từ phía con người thôi.

Nói cũng đúng, khi cô còn chưa biết mình là Nữ thần báo tử thì cô còn không bao giờ tin những chủng tộc kia có thật.
Anatolia về nhà, dì Nella đã đợi trong phòng khách khiến cô ngạc nhiên nhìn ra ngoài trời, trời vẫn còn sáng mà bình thường thì dì sẽ không bao giờ có mặt ở nhà tầm này.

Cô chào dì rồi lên phòng cất cặp sách.
- Ana, mấy ngày tới dì có việc bận, con có thể ở nhà một mình không?
- Dạ.
- Con nhớ kỹ, không được cho người lạ vào nhà, kể cả các bạn con hay những người chuyển phát nhanh.

Vì nhà ta..

ừm..

không bình thường, con biết mà?
- Dạ, bao giờ dì đi ạ?
Dì Nella cau mày, dường như vẫn không yên tâm để Anatolia ở nhà một mình.

Cô đang suy nghĩ xem có khi nào dì xin cho cô nghỉ học luôn khi dì không có bên cạnh không.
- Có lẽ là đêm nay.
- Đêm nay?

Anatolia ngạc nhiên, lễ hội diễn ra ở biệt thự của Kai Shadow không phải là tối mai sao, nếu dì cô muốn trà trộn vào đó sao lại phải hành động từ đêm nay nhỉ/ Nhưng cô cũng không nghĩ nhiều, bởi vì đây là cơ hội.
- Vậy cháu có thể về chỗ Antonio không? Lâu rồi cháu chưa quay lại đó.
Dì Nella có vẻ hơi suy nghĩ một chút nhưng rồi cũng gật đầu, có vẻ chuyến đi lần này là vì một sự kiện lớn nào đó và bà nghĩ để cô ở cùng Antonio sẽ an toàn hơn cho cô.

Anatolia vui mừng chạy lên phòng, thu đồ đạc và gọi cho Antonio, anh có vẻ cũng không bất ngờ về chuyện này.
- Vậy là Kai Evans, à không, Kai Shadow đến thẳng trường học tìm em?
- Sao anh biết?
- Chứ không lẽ hắn lại gặp em ở nhà dì Nella?
Cách một cái điện thoại, Anatolia cũng hình dung ra dáng vẻ anh nhún vai thản nhiên, kể cả khi trên tay anh đang cầm một vài ống nghiệm và cái di động thì trôi lơ lửng ngay trước mặt.
- Em không nghĩ là anh chấp nhận lời mời của họ đấy.
- Anh có thể không chấp nhận lễ khánh thành nhà mới khi anh đã góp không ít công sức xây lên nó à.

Tất nhiên ý anh là ngoại trừ cái vườn cây.
Anatolia rụt cổ lại cười, thực ra cô biết sự trở lại của gia tộc Shadow có sức ảnh hửng thế nào tời sự cân bằng giữa các chủng tộc và trật tự các gia tộc ma cà rồng.

Cô nói thêm vài câu nữa rồi cúp máy, quay ra đã thấy dì Nella đứng ngay cửa ra vào:
- Sao thế, Antonio không rảnh à?
- Dạ, chỉ là anh ấy giúp bạn xây nhà và họ mời anh ấy khánh thành nhà mới thôi.
Vậy là từ lúc trời còn chưa tối hẳn, Anatolia đã được dì chở thẳng đến nhà Antonio, cô chạy vào căn phòng rộng rãi yêu thích, nhảy bổ lên giường lăn qua lăn lại.


Chờ cho xe của dì Nella đi khuất, Antonio mới khẽ gõ cửa phòng cô.
- Kai Shadow đã gửi lễ phục đến đây rồi, nhưng em có ý tthuwcs được mình đang làm gì không thế?
- Cũng giống như anh thôi, một đại phù thủy làm sao lại dễ dàng để một người nửa ma cà rồng nửa người sai khiến, chỉ khi đó là Rain Shadow thôi nhỉ?
Antonio khẽ lườm Anatolia rồi cũng phải bật cười theo cô.
Tối hôm sau, đúng hẹn Antonio đưa Anatolia đã chỉnh tề và lộng lẫy trong bộ lễ phục đến lâu đài của gia tộc Shadow.

Kai Shadow còn chu đáo tới mức thôi miên một đội ngũ trang điểm đến trang điểm cho cô mà quên mất cô có anh trai là một phù thủy đẳng cấp cao, mấy việc trang điểm này không hề làm khó được anh.
Trong trí nhớ của Anatolia, cô chưa thấy một khu biệt thự nào lộng lẫy như thế, vừa mang nét đẹp cổ điển lại vừa sáng trưng ánh đèn.

Khu vườn nhỏ trước nhà không những có nhiều loại hoa Anatolia mang đến mà nổi bật là hoa hồng nhung, đỏ thắm, kiêu hãnh và diễm lệ.
Hai người đi vào trong, rất nhiều vị khách đã có mặt ở sảnh lớn, ai nấy đều mang một chiếc mặt nạ trên mặt, kể cả Anatolia, xung quanh phòng được trang trí bởi những bông hoa hồng nhung được tuyển chọn kỹ lưỡng.

Anatolia vừa đi vừa ngắm những bức tranh đã được khôi phục lại treo trên tường, đó là những thành viên của gia tộc Shadow, nếu không kể người hầu thì gia tộc của anh cũng rất đông thành viên.

Bây giờ lại thêm cả tranh chân dung của bốn người em mà anh nhận nuôi nữa.
- Tiểu thư có vẻ lạ lẫm nhỉ?
Anatolia nghe tiếng nói liền ngước mắt lên, một người con trai mặc lễ phục đen mỉm cười nhìn cô.

Tuy người này đeo mặt nạ nhưng vừa nhìn, cô đã nhận ra bạn trai mình, cô bật cười:
- Không sao, trong đây thì anh vẫn đẹp trai nhất!
Kai Shadow cũng cười, anh vòng tay qua eo cô, kéo sát cô lại gần và thì thầm vào tai cô:
- Vậy tiểu thư có muốn cùng người đẹp trai này đi xem nơi tuyệt đẹp trong lâu đài không?
Anatolia khoác tay Kai Shadow đi ra, cô không biết khi mình vừa quay đi, anh đã gật đầu ra hiệu cho Rain và Antonio đứng gần đó.

Di động của anh cũng vang lên tin nhắn: "Anh, Nữ thần báo tử Nella tới rồi đó!"
Anatolia không biết trong cái đêm mà cô cho là mình đã nhìn thấy những thứ đẹp nhất đời mình đó, có hai gia tộc lặng lẽ bị triệt hạ.


Đó cũng là lý do một Nữ thần báo tử nổi tiếng như Nella phải vội vã rời đi trước một ngày và hiệp hội phù thủy cũng phải ra tay.

Một người đàn ông trung niên nhìn hai gia tộc đã bị xóa sổ trong một đêm, mỉm cười: "Đây là quà mừng cho sự trở lại của gia tộc Shadow!"
Anatolia nhìn Kai Shadow cầm ly rượu vang đỏ trầm tư nhìn ra xa, cô không biết do mình nhạy cảm quá không nhưng hôm nay bạn trai của cô rất lạ.

Đáng lẽ hôm nay anh phải vui mới phải, nhưng ngay cả những vị khách quý anh mời đến ngoài kia, anh vẫn chưa vội tiếp đãi.
- Hôm nay anh sao thế?
- Em có biết trong đại sảnh có một bức tranh ác quỷ không? Ác quỷ đó ngày trước vốn là một hiệp sĩ, và sau đó, dưới ánh mắt của người khác, hắn ta vẫn là một hiệp sĩ.
- Dạ?
- Nhưng hắn đã trở thành ác quỷ thì sẽ không bao giờ trở lại nữa.
Phía sau lâu đài, Antonio ngạc nhiên nhìn Rain và Brian trước mặt:
- Hai người nghĩ tôi sẽ tin chuyện này? Với những gì đã xảy ra trong mấy tháng qua?
- Không có gì là không thể cả, anh đừng quên chúng tôi là ma cà rồng.

Hơn nữa, bây giờ chúng tôi còn là người của gia tộc Shadow.
Rain từ từ giương súng lên, thở dài: "Xin lỗi!"
Trong đại sảnh, Nữ thần báo tử Nella hòa lẫn trong những vị khách sang trọng, chợt một giọng nói vang lên ngay phía sau:
- Chúng ta lại gặp nhau rồi!
- Cedric Shadow?
* * *
Kai Shadow nở nụ cười hiền lành nhìn Anatolia, đôi mắt cô vẫn trong sáng như hai vì sao, lúc nào cũng ánh lên nét cười, tò mò và tinh nghịch nhìn anh:
- Yên tâm, anh sẽ không làm hại người thân của em đâu.
Kết thúc phần 1.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận