Nhật ký nuôi vợ của thế tử


Đảo mắt đã đến thời gian nóng nhất trong năm, không khí từng đợt nóng bức truyền đến.

Thật vất vả mới đến buổi tối, mọi người đều sẽ ở trong viện mình tránh nóng.Lâm triềuHoàng Đế hết sức giận dữ “Vụ thứ ba rồi, lại thêm một nữ tử thế gia bị hại, Đại Lý Tự các ngươi có đặt trẫm vào mắt không.

Còn có Kim Ngộ Vệ, buổi tối các ngươi tuần tra kiểu gì vậy.”Tất cả mọi người quỳ gối bên trong đại điện, mồ hôi lạnh tuôn ra.“Không được để trẫm lại phải nghe tin có người bị ngộ hại.

Bãi triều.”Dưới chân thiên tử, đúng lúc đoàn sứ thần Nam Quốc vào kinh, lại xuất hiện một kẻ hái hoa tặc, đặc biệt chỉ ra tay với các nữ tử được sủng ái của các nhà đại thần, liên tiếp ba vụ.

Hoàng Đế vô cùng giận dữ, Đại Lý Tự trước sau không phá được vụ án này.

Hái hoa tặc kia là cao thủ võ công, nhưng cao thủ võ lâm trong thiên hạ nhiều vô cùng.

Mà những nữ tử thế gia bị hại lại ngại mặt mũi, không chịu phối hợp điều tra, vụ án vô cùng khó phá.Thường đại nhân Đại Lý Tự ngồi trên bàn của mình, xong rồi.

Bây giờ Hoàng Đế rất tức giận.

Nhắc đến chuyện này lại nhớ đến chuyện xưa, hai mươi năm trước cũng có hái hoa tặc có thủ pháp giống như vậy ra tay với nữ tử nhà trọng thần, cuối cùng bị quan phủ bày thiên la địa võng bắt lại, nơi bắt được lúc đó là khuê phòng của Thái Tử Phi đã được đính hôn, cũng chính là Hoàng Hậu nương nương.

Mà lần này hái hoa tặc đi đến đâu, đều lưu lại chữ viết, một chữ “Ninh”.

Nữ tử trong tên có chữ “Ninh” không ít, nhưng trùng hợp là tên của Hoàng Hậu nương nương cũng có chữ “Ninh”.

Mà bệ hạ cực kỳ sủng ái Hoàng Hậu nương nương.

Những chuyện này liên hệ với nhau, lại không phá được án, Thường đại nhân vội uống một bầu rượu.Càng chết người hơn là, Hoàng Hậu nương nương trúng độc không rõ nguyên nhân, cũng may thân thể không sao.Giữ tháng tám, Hoàng Hậu và mấy vị phi tần được sủng ái đến miếu chùa Hoàng gia ở ngoại thành dâng hương lễ Phật, còn ở lại 7 ngày.


Hoàng Đế phái không ít trong binh, cuối cùng dứt khoát hạ chỉ, để Tần gia quân đi theo.

Cảm thấy còn thiếu gì đó, dù sao cũng là nữ quyến, miếu chùa lại lớn, địa hình phức tạp.

Dứt khoát gọi Tần Nghênh Du vào cung bảo nàng cũng đi theo.Đây là chuyện gì vậy.“Tiểu thư, vừa nãy nô tỳ bất ngờ nghe được tiểu ni cô kia nói sau núi có một sơn động, là một nơi để tránh nóng nhưng lại ít người biết đến.

Chúng ta đi xem một chút đi.”Tần Nghênh Du đến cũng không có việc gì làm, đến ngày thứ ba, nàng đã sớm mốc meo.

Lá gan của nàng từ trước đến nay đều rất lớn, vừa nghe được liền mang theo người đi đến.Nơi này rất bí ẩn.

Cây cổ thụ che trời, gió lạnh phơ phất.

Nhưng bên trong lại có suối nước nóng, xung quanh lại rất mát mẻ, chùa Hộ Quốc này địa hình quả nhiên kỳ lạ.Các nàng dạo qua một vòng, không có gì nguy hiểm.

Tần Nghênh Du đi xuống suối nước nóng, hai người ai cũng không chịu xuống với nàng.

Không thì thôi, tự nàng xuống.An Hoài Cẩn nghe thấy có người nói chuyện, nhìn từ trên cây xuống.

Thì thấy nha đầu kia, nàng đã cởi áo ngoài, An Hoài Cẩn nhớ đến dáng vẻ tức giận lần trước của nàng, nhanh chóng dời ánh mắt.

Nghĩ lại thấy không đúng, hắn không thể ở lại đây.

Kinh tài diễm tuyệt (4), thế tử nổi tiếng kinh thành lần đầu gặp chuyện này, giờ phút này lên tiếng cũng không được, không lên tiếng cũng không được.(4) Kinh tài tuyệt diễm: đẹp kiến người khác phải kinh sợTần Nghênh Du chỉ mặc áo lót, liền nhảy xuống.

Rất thoải mái.


Nghe thấy trên cây có động tĩnh, liền ném đá qua.Thiếu niên nhanh nhẹn nhảy xuống, phe phẩy cây quạt trong tay.“Hảo xảo a.” Giống như chính nhân quân tử không có nhìn nàng.“Sao ngươi lại ở đây?”“Sao ta không thể ở đây.” Đôi mắt đào hoa xinh đẹp kia có chút quá phận.

Ngữ khí rất là vô tội.

Giây tiếp theo liền đá về phía hắn.“Này, nàng nha đầu này, ta đến trước.

Đây chuyện ngoài ý muốn.”Tần Nghênh Du bình tĩnh, hôm nay nàng nhất định phải tật xấu này của hắn.

Nhanh chóng mặc áo ngoài vào, bàn tay mang theo bọt nước đánh qua.An Hoài Cẩn phe phẩy cây quạt, nhẹ nhàng trốn tránh.

Tần Nghênh Du vừa thấy gương mặt hắn liền tức giận.

Giơ chân đá qua, bị người cầm lấy mắt cá chân, hắn dùng sức, kéo chân nàng lại, tiến lại gần nàng.

Đối diện với khuôn mặt nhỏ nhắn.“Ngoan, đừng náo loạn.

Bây giờ ta sẽ ra ngoài.”Tần Nghênh Du bị lời nói thân mật của hắn làm cho đỏ mặt, chân còn bị hắn nắm trong lòng bàn tay, giãy giụa không ra.

Không chút nghĩ ngợi, kéo ống tay áo của hắn, ý xấu muốn kéo hắn cũng ngã vào suối nước nóng.“Tiểu thư.” Hai người từ bên ngoài chạy vào, thấy tiểu thư nhà mình và An thế tử nổi lên trên mặt nước.

Vốn vô cùng lo lắng, tiểu thư nhà nàng bơi không tốt, nhưng nhìn người trong nước con ngươi trong trẻo, động tác không chậm đi chút nào.

Hiểu rõ tiểu thư nhà mình đang có hứng thú.Được, hai người cứ đánh đi.


Các nàng vui vẻ yên tĩnh ở một bên nhìn hai người đánh nhau.Đột nhiên, hai người đều dừng lại.

Hai bên sơn động truyền đến tiếng bước chân.“Trốn đi.” Từ Hàn Linh Trúc đều biết võ, lập tức phi thân lên cây.

Hai người trong nước cũng ngừng đánh, bơi đến phía sau hòn đá trốn ở đó.Lại nói như thế nào, bị người thấy không tốt.

Hơn nữa, bước chân người đến có lực, nhất định là người biết võ, bên trái là bước chân uyển chuyển nhẹ nhàng của nữ nhân, là một tổ hợp không phù hợp.“Chủ tử, xung quanh không ai.”“Ừ, xuất hiện đi.”An Hoài Cẩn và Tần Nghênh Du nhìn nhau một cái, tiếng bước chân nữ tử vang lên.

“Chủ tử.”“Ừ, đêm nay động thủ.

Nhất định phải thành công.”“Vâng.”Đột nhiên xung quanh đều yên tĩnh, bước chân trầm ổn của nam nhân kia ngày càng gần bọn họ.

An Hoài Cẩn ôm lấy người đang nắm lấy ống tay áo của mình, lặn xuống.Tần Nghênh Du bị xuống dưới nước có chút lực bất tòng tâm, nàng biết bơi không phải giống nhau kém.

Giờ phút này chỉ có thể tùy ý hắn ôm, nỗ lực nín thở.

Chú ý đến ánh mắt người ôm mình có chút không đúng.

Cúi đầu nhìn lại, phát hiện áo lót của mình ướt đẫm, lộ ra cái yếm màu nguyệt bạch? bên trong, còn có đường cong phát dục hoàn mỹ của nữ tử.Duỗi tay véo hắn, lại không cẩn thận sặc nước, khuôn mặt nhỏ phồng lên, nàng không chịu được.

Tiếng bước chân trên bờ ngày càng gần, An Hoài Cẩn ôm người chìm xuống.

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang cố gắng nhịn thở của nàng, cau mày.

Cúi người hôn xuống.Người trong lồng ngực mở to hai mắt, khó có thể tin nổi.

Muốn động đậy, An Hoài Cẩn cầm lấy cánh tay của nàng đặt trên người mình, nhẹ nhàng mơn trớn bên hông nàng, nử tử trong lòng mở miệng ra.

Đầu lưỡi của hắn nhân dịp tiến vào trong miệng nàng.Hình như để hắn tiếp thêm không khí như vậy cũng không quá khó chịu, Tần Nghênh Du không thầy dạy cũng hiểu ôm lấy eo hắn, một tay ôm cổ hắn, đôi tay còn giận dỗi nhéo hắn.


Môi cũng thuận theo mở ra.

Áo khoác ngoài của hắn tản ra trong nước, Tần Nghênh Du nhìn thoáng qua, nhắm mắt, đưa chân quấn lấy, tránh để người trên bờ phát hiện có gì không ổn.Một tay có thể ôm hết cái eo thon của nữ tử trong lòng, một tay hắn liền có thể khống chế.

Cái miệng nhỏ nhắn cong lên, để mặc cho hắn tiếp thêm không khí.

Bên hông được đôi chân thon dài của nàng quấn lấy, nước suối có chút nóng, giờ phút này An Hoài Cẩn cảm thấy toàn thân bốc lửa.

Ôm lấy người đang chậm chạp hít thở nhưng có chút tức giận, chủ động liếm mút môi hắn, dùng sức hướng chui vào lồng ngực hắn, hỏa khí ngày càng bốc lên mãnh liệt.“Tiểu thư, tiểu thư.

An thế tử, có thể lên rồi.”An Hoài Cẩn nghe thấy giọng nói, ôm lấy người trong ngực đã có chút không chịu nổi đi lên.

Lên bờ mới phát hiện nàng đã hôn mê bất tỉnh.Lúc Tần Nghênh Du tỉnh lại đã là buổi chiều, đầu óc choáng váng, thở dốc, còn có chút khó chịu.

Linh Trúc đút nước cho nàng, Tần phu nhân đứng ở mép giường, “Biết chính mình biết bơi không giỏi, một hai đòi đi hồ nước chơi, nếu không phải có An thế tử, hôm nay con không dễ dàng tỉnh lại như vậy.”Nằm trên giường nghe mẫu thân nhắc nhở hồi lâu, mới cung kính tiễn người ra ngoài, nằm trên giường duỗi chân.

Nhớ tới gì đó “Linh Trúc, sau khi ta hôn mê xảy ra chuyện gì.”Linh Trúc và Từ Hàn liếc nhau một cái, vô cùng khó xử.“An Hoài Cẩn lại làm cái gì.” Người nằm trên giường bệnh thở hổn hển ngồi dậy.Linh trúc cúi đầu không biết mở miệng như thế nào, nói như thế nào.

Nói tiểu thư người ngất đi, An thế tử hô hấp nhân tạo cho người trước mặt chúng ta, còn đè lên ngực người để người phu nước ra ngoài.

Tuy rằng đều là ý tốt, chỉ cần tiểu thư người không ngại cả người quần áo xộc xệch, nước làm quần áo có chút xuyên thấu, trước ngực một mảng đẹp đẽ.

Thôi, dù sao cũng không có gì đáng ngại, An thế tử sợ người khó chịu, cởi bỏ dây yếm phía sau lưng ra.

Cái gì cần xem cũng đã thấy hết rồi.

Nhưng mà, tiểu thư, người thắng một ván, An thế tử cả mặt đỏ bừng, lỗ tai cũng đỏ ửng.

Người dùng dáng người của mình đánh bại An thế tử.Không biết nếu nói như vậy ngay bây giờ tiểu thư nhà nàng có cầm kiếm đi tìm An thế tử đánh một trận.*****Cuối cùng cũng hôn rồi mn ơi a >.< à mà chúc mn ngày 2.9 vui vẻ nha.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận