Nhật Ký Sinh Tồn Ở Tận Thế Của Tô Tiểu Tiểu

Tô Tiểu Tiểu nghe thấy tiếng mở cửa, cho là Tề hoan đã đến, cô còn âm thầm cảm thấy may mắn rằng lúc Tề Hoan đi khỏi thì bản thân chưa vào không gian.

“Nhanh thế?” Tô Tiểu Tiểu hỏi.

“…….”

Trả lời cô là một tiếng đóng cửa nhẹ nhàng, cùng âm thanh thở dốc nặng nề!

Không đúng!

“Ai đó!” Tô Tiểu Tiểu quát về phía bóng đen đó!

Bóng đen nhào về hướng Tô Tiểu Tiểu, dường như muốn xé rách quần áo của cô vậy. Tô Tiểu Tiểu vội lăn một vòng về hướng khác,  để né tránh. Bóng đen lại tiếp tục nhào vào người Tô Tiểu Tiểu, đè Tô Tiểu Tiểu dưới đất!

“Buông ra! Nếu không đừng trách tôi không khách khí!”

“Khà khà, cô la cái gì? Nằm đó ngoan ngoãn mà hưởng thụ đi, cho dù cô có giãy dụa cũng vô dụng thôi! Dù sao sớm hay muộn cô cũng phải trải qua một ngày này! Phụ nữ các cô! Chỉ lúc này mới có giá trị, mới có thể có cơm ăn! Hắc hắc……” Dứt lời, người đàn ông lại bắt đầu cởi quần áo của bản thân.

Thanh âm lạnh lẽo của Tô Tiểu Tiểu vang lên, “tôi nói lại một lần nữa! Tránh xa tôi ra!”

“Hừ! Cô còn nghĩ rằng bây giờ đang là thời hòa bình hay sao…..A!....Cô” Ông ta bỗng cảm thấy cả người không thể động đậy được, Tô Tiểu Tiểu dễ dàng đẩy người đó ra.

“À?” Thật cảm ơn vì lời nhắc nhở của ông nha! Bây giờ là mạt thế rồi đó……..” Tô Tiểu Tiểu không giận ngược lại cười một tiếng, mò mẫm về phía người đàn ông, rôi nhấc chân đá!

Tề Hoan vừa mới quay lại phòng sinh hoạt chung thì Mạc Ngôn bọn họ đã trở lại rồi.

Hỏng bét, tại sao hôm nay lại về nhanh như thế.

Mạc Ngôn không quan tâm đến vẻ vui sướng của mọi người khi thấy bọn họ thu thập vật tư về, theo lẽ thường đi về hướng phòng của Tô Tiểu Tiểu.

“Mạc Ngôn!” Tề Hoan chạy nhanh cản lại.

Mạc Ngôn nhìn Tề Hoan, không nói gì. Trong ánh mắt của anh giống như đang nói “Có chuyện thì nói mau!”

(Nhưng mà trong nội tâm của anh lại là: Ủa, cô ta làm sao vậy? Vì sao nháy mắt với anh chứ, con ngươi còn đảo tới đảo lui? Nhất định rất đau đi….)

Tề Hoan ném mị nhãn cả nửa ngày, không thấy Mạc Ngôn có phản ứng gì, cô ta rất là ảo não!

“Cái đó….Cái đó, mấy ngày nay Tiểu Tiểu đều kêu đau đầu, không biết có phải cô ấy còn di chứng gì hay không, cô ấy chỉ vừa mới ngủ thôi, chúng ta đừng nên quấy rầy cô ấy……”

“……..”(Mạc Ngôn độc thoại nội tâm: người ta cũng muốn ngủ chung với Tiểu Tiểu, đã rất lâu rồi chưa được ngủ cùng, có nên tới không (^o^)/……..Hay là không nên (╯﹏╰), Mạc Ngôn còn đang đấu tranh nội tâm.)

“A!” Một tiếng thét chói tai đánh vỡ sự trầm mặc giữa bọn họ.

Đến, Tề Hoan che dấu nụ cười khi thực hiện được, dẫn Mạc Ngôn chạy về nơi phát ra âm thanh.

Mọi người đá tung cửa, chỉ thấy hai tay Tô Tiểu Tiểu ôm ngực,  cười châm chọc đối với người đàn ông đang nằm lăn lộn dưới đất.

Người đàn ông không ngừng kêu rên! Hai tay ôm hạ thân, toàn thân cong lại như một con tôm.

“Xảy ra chuyện gì thế? Hả? Hả?” Mọi người lần lượt chạy đến, những người sau không chen vào được nên mở miệng hỏi.

Trước đó, Tô Tiểu Tiểu bị nam nhân nhào đến, cái ót lại không nhẹ không nặng bị đập trúng một chút, trong một lúc cô đã nhìn thấy mơ hồ những bóng người, nếu đến gần thì có thể nhìn thấy.

Nhìn đến đại khái hình dáng của một số người tới, thật là nhân họa đắc phúc mà.

Chỉ thấy lúc này, từ bên trong đám người bỗng có một người lao ra, không biết người đó cầm vật gì, trực tiếp nhét vào trong miệng người đàn ông còn đang không ngừng kêu đau, lập tức yên tĩnh.

“A, đúng rồi, Tô Tiểu Tiểu bừng tỉnh hiểu ra, vừa mới cô thật sự giận dữ, chỉ nghĩ đến việc đá người đó một cái cho hả giận, cô quên rằng nếu để mặc anh ta kêu to, có thể hấp dẫn zombie ở xung quanh tới đây. Tô Tiểu Tiểu vỗ đầu một cái, ông cha ta nói đúng, tức giận sẽ khiến cho con người ta đánh mất lý trí!

“Sao lại thế này!” Người chạy ra chặn miệng của người đàn ông chính là thủ lĩnh- Trương Nghị! Anh ta nhìn thấy người đàn ông ngã dưới đất đầu đầy mồ hôi lạnh, gân xanh trên cổ nổi lên, thân thể còn chưa kịp co giật thì mắt đã trợn trắng, không có hơi thở……Tại sao lại thế? Anh ta còn đang nghi hoặc, cúi đầu nhìn thấy người đàn ông còn đang lấy tay che hạ thân, đẩy tay hắn ta ra thì thấy một vũng máu…….

“Hítttttt……..”Quần chúng vây xem hít một hơi khí lạnh, đồng thời kẹp lại hai chân, nhìn Tô Tiểu Tiểu bằng ánh mắt khiếp sợ, bọn họ sợ nếu cô mất hứng cũng có thể đá cho họ một cước……..

“Hừ! Còn có thể là chuyện gì, người này biết ánh mắt tôi không tốt, lén lén tới phòng của tôi với ý đồ không tốt……Hừ, tự làm tự chịu!”

Tô Tiểu Tiểu nhìn người đàn ông đang nằm dưới đất, hừ lạnh một tiếng, tất nhiên, cô còn chưa biết người này đã bị cô đá chết rồi, đoán chừng nếu cô biết cũng không có gánh nặng tâm lý! Loại người này trong mạt thế, chỉ biết ức hiếp phụ nữ, tra nam như thế, không có tất yếu sống sót!

Không khí đột nhiên lạnh xuống, còn chưa đợi đội trưởng ho nhẹ hai tiếng, nói ra lời kết luận thì ‘loảng xoảng’ tiếng thủy tinh vỡ vang lên, đánh vỡ trầm mặc.

Không biết là do lúc trước người đàn ông này la to hay là mùi máu tươi hấp dẫn, tóm lại lúc này zombie đã tìm tới đây, trong lúc bọn họ còn đang tụ tập thì phá vỡ cửa sổ.

“A!” Hỗn loạn nổi lên bốn phía, mọi người bên trong phòng chạy về phía cửa, lúc này may mắn lại thuộc về các đồng chí phía trước không thể chen vào để xem náo nhiệt, một đám đều lui ra bên ngoài.

“Grào!” Con zombie đầu tiên chui vào hình như không giống với các con khác, nó vừa rống thì những con zombie vẫn còn chen chúc bên cửa sổ hình như sợ hãi, đồng loạt lui về phía sau, không hề chen tới nữa, nhưng cũng không hề bỏ đi. Chúng mơ ước nhìn đám người bên trong.

Tròng mắt của nó đảo một vòng, đối với người hình như có lực công kích yếu nhất lại còn đang đứng là Tô Tiểu Tiểu, nó nhào qua……

Tô Tiểu Tiểu mơ hồ nhìn thấy có một con zombie nhào về phía mình, cô vừa định dùng sức đá, lại bị Mạc Ngôn kéo về phía sau, anh lại che trước mặt của cô.

Mạc Ngôn nâng chân phải lên, dùng sức đạp về hướng con zombie đang nhào tới, nó bị đạp, lăn một vòng về phía sau, con zombie không như ý nguyện chộp được con mồi.  

“Grào!” Hình như con zombie bị kích thích lên sự tức giận, nó rống lên trời một tiếng rồi bỗng nhiên 10 ngón tay biến thành 10 khớp xương thật dài, lại nhào về hướng con mồi một lần nữa!

“Ầm” Trương Nghị ném thi thể dưới đất về phía con zombie, con zombie nhìn thấy được mỹ vị, vội vàng gặm cắn.

“Đi mau! Zombie tiến hóa đó!”

Mọi người cũng không quay đầu lại, vội vàng chạy ra bên ngoài.

Mạc Ngôn xoay người, ôm lấy Tô Tiểu Tiểu, ‘xưu’ vượt ra ngoài, đuổi kịp đám người chạy phía trước.

Tốc độ của Trương Nghị cũng không chậm, một bên anh ta kéo tay Tề Hoan, một bên ‘ phanh’ đóng cửa lại, anh ta liều mạng chạy về phía trước.

Từng cửa, từng cửa,nếu có thể đóng được thì đóng, cũng không biết các cánh cửa này có thể chặn được chúng trong bao lâu. Nơi này đã không còn an toàn rồi, phải nhanh chạy khỏi đây.

Tô Tiểu Tiểu đeo mắt kính thông minh mà Mạc Ngôn đưa, trước mắt cô khôi phục lại ánh sáng, cô đeo nó còn có thể phân biệt được, nếu là một vật thể có sinh mệnh thì hiện lên ánh sáng đỏ, nếu không phải thì ánh sáng xanh, zombie thì màu vàng. Như thế so với chạy trốn trong mơ hồ thì tốt hơn nhiều.  

Mạc Ngôn và Lộ Lộ một trái một phải bảo vệ Tô Tiểu Tiểu, đối mặt với zombie xông lên thì cho một đao, Tô Tiểu Tiểu cũng không che dấu dị năng của bản thân nữa, cô sử dụng điện năng tấn công chúng trong phạm vi một mét! Một chiêu mất mạng! Đồng thời còn thuận tiện cứu ra không ít người.

Điều khiến Tô Tiểu Tiểu kinh ngạc là từ trong mắt kiếng, cô nhìn thấy một chấm đỏ nhỏ, đang di chuyển thật nhanh, một lúc bên này một lúc bên kia, chỉ bằng tốc độ thôi mà người đó đã tấn công không ít zombie, người đó còn mang theo một chấm đỏ nhỏ nữa, thành thạo ở trong vòng vây của zombie vừa đánh vừa lui. Tô Tiểu Tiểu đoán, đây là dị năng biến dị hệ tốc độ đi, tốc độ giống dị năng hệ phong, rất lợi hại, cũng không biết người đó là ai.

Ở bên trong nơi hỗn loạn này, Tô Tiểu Tiểu dưới sự bảo vệ của Mạc Ngôn và Lộ Lộ, đuổi theo đoàn đội, vội vàng rời khỏi nơi đây. Bên tai còn có thể nghe được tiếng gào thét của zombie đuổi theo phía sau.

Một lúc lâu sau, xe mới bỏ rơi được bọn chúng.

“Zombie tiến hóa là sao?” Tô Tiểu Tiểu hỏi? Chẳng lẽ ngay cả zombie cũng bắt đầu tiến hóa hay sao?

Trương Nghị đang thở gấp mãnh liệt, hình như bởi vì vừa rồi chạy trốn quá nhanh đã tiêu hao rất nhiều năng lượng của anh ta.

Người bên cạnh sâu kín trả lời:

“Zombie tiến hóa, mấy ngày hôm trước bọn tôi thu thập vật tư ở phía tây phát hiện, zombie tiến hóa có bề ngoài cùng zombie bình thường giống nhau, nhưng mà năng lực công kích cùng năng lực phản ứng mạnh hơn không ít lần so với zombie bình thường, bọn chúng giống như có năng lực tư duy, không chỉ biết né tránh công kích từ con người, còn có khả năng sai khiến zombie khác lẫn vào trong đội ngũ, quấy rối chúng tôi.

Lần trước, nếu không có Mạc Ngôn tiêu diệt con zombie tiến hóa kia, chúng tôi đã bị diệt sạch rồi. Cho dù như thế thì lần đi thu thập vật tư đó, chúng tôi còn tổn thất hơn một nửa đồng đội!”

Nói đến lần trải qua đó, người tận mắt chứng kiến trận chiến kia vẫn hoảng sợ không thôi.

Hả? Mạc Ngôn lại lợi hại như vậy? Chẳng trách cô bị thương, tàn tật như thế mà vẫn có người chứa chấp, còn có thức ăn nữa chứ! Hóa ra đều dựa vào ánh sáng của Mạc Ngôn nha? Còn tưởng rằng cô gặp phải người tốt chứ!

“Hừ! Nếu không phải có người nào đó đá chết người dẫn zombie đến thì chúng ta sẽ bị zombie phát hiện sao? Phụ nữ- chẳng có bản lãnh gì, đúng là thành sự không đủ bại sự có thừa!”

Lúc này, một giọng nam khác vang lên, lời nói ra khiến cho người nghe phải giận dữ!

Tô Tiểu Tiểu nghe vậy, vô cùng tức giận!

“Ý của anh là tôi xứng đáng chờ hắn ta khi nhục hay sao! À? Anh muốn chết hả…..”

“Ai sợ ai! Phụ nữ các cô cũng chỉ biết thét chói tai, gây cản trở……”

“Triệu Bình, bớt tranh cãi đi!” Mắt thấy hai người vì một lời bất hòa sẽ dẫn đến đánh nhau, mọi người vội vàng khuyên, can.

Ai ngờ, lúc này Mạc Ngôn đứng lên, trực tiếp cho anh ta một quyền, đánh hắn đến bất tỉnh nhân sự!

“Khốn kiếp!” Tô Tiểu Tiểu còn chưa hết giận, cô đi lên đạp vài cái cho hả giận.

“Tiếp theo chúng ta nên làm gì bây giờ? Đi đâu đây?” Tề Hoan buồn buồn mở miệng, cô ta còn chưa có hồi phục lại tinh thần từ trong một màn kia. 

Nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu được Mạc Ngôn cùng Lộ Lộ bảo vệ, cô ta không khỏi ghen tỵ, suy nghĩ rằng nếu người được bọn họ bảo vệ là mình thì tốt biết bao nhiêu?

Trương Nghị: Chúng ta phải đi nhanh hơn một chút, lỗ mũi của zombie biến dị rất nhạy, hơn nữa nó thực mang thù. Nếu chúng ta không nhanh rời khỏi nơi này, không chừng một lúc nữa nó sẽ dẫn một bầy zombie tới, đến lúc đó thì chúng ta xong rồi………” 

Tô Tiểu Tiểu ở trong xe nghe thấy lời đối thoại của bọn họ, yên lặng suy tư. Chẳng lẽ theo thời gian trôi đi, zombie sẽ bắt đầu tiến hóa sao? Zombie tiến hóa mạnh như thế nào? Không biết cô có thể ứng phó được không? Người trong đội ngũ tốt xấu lẫn lộn, dường như còn có rất nhiều người thích khi dễ phụ nữ, đội ngũ như thế thì có nên tin tưởng được hay không?

Mạc Ngôn ngồi bên cạnh mỉm cười với Tô Tiểu Tiểu, ánh mắt kia giống như muốn nói rằng: “Em ở đâu thì anh sẽ ở đó…….”

Thi lực của Tô Tiểu Tiểu chưa khôi phục cho nên không thể thấy được ánh mắt tràn đầy tình ý của Mạc Ngôn nhưng Tề Hoan- người vẫn luôn chú ý đến anh thì lại thấy rõ ràng, lúc này trong mắt cô ta xuất hiện một mảng đen tối không rõ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui