Nhật Ký Sinh Tồn Ở Tận Thế Của Tô Tiểu Tiểu

“Này, các người biết không? Nghe nói hôm qua ở khu Tây Bắc có 8 người chết đấy! Trong đó có 3 người còn là dị năng giả nữa.”

“Anh cũng nghe nói hả? Hình như là gần nhà giam đó.”

“Nghe người khác nói, tiếng kêu tối qua rất là thê thảm ~ khiến người ta không rét mà run, tôi còn tưởng trong căn cứ xuất hiện zombie chứ!”

“Trong căn cứ không xuất hiện zombie nhưng mà zombie xung quanh bị hấp dẫn tới, tối hôm qua tôi còn tham dự chiến đấu bảo vệ căn cứ, thật may là zombie không nhiều lắm nên chúng tôi còn có thể ứng phó được…”

Tô Tiểu Tiểu vừa đến căn cứ báo cáo kết quả công tác thì nghe được mọi người xung quanh đang bàn tán xôn xao.

Tô Tiểu Tiểu cùng Mạc Ngôn liếc nhau, sau đó nghĩ ngay đến mấy tên côn đồ bị Mạc Ngôn đánh ngày hôm qua.

Tô Tiểu Tiểu vốn định hỏi tình huống của những tên khốn kiếp đó nhưng cô mới vừa giương mắt lên lại thấy Diêu Hồng Viễn đang ở phía trước, sau đó cô quyết định đi đến và chào hỏi anh ta. 

“Đội trưởng Diêu! Xin chào!”

“A, Tiểu Tiểu, sớm nha, hôm nay cơ thể khỏe mạnh rồi hả? Mạc Ngôn, chào buổi sáng nha!”


Mạc Ngôn khẽ gật đầu với Diêu Hồng Viễn xem như lời chào, sau đó anh buồn bực không lên tiếng đứng ở bên cạnh Tô Tiểu Tiểu.

“Ừ, tôi ngủ một giấc thì cảm thấy tốt hơn nhiều rồi, đội trưởng Diêu, sáng sớm hôm nay mọi người đang thảo luận chuyện gì mà nhiệt liệt thế, vừa biến mất vừa chết người? Chẳng lẽ là do zombie tấn công ngày hôm qua hả?”  Mới từ không gian ra ngoài, Tô Tiểu Tiểu nghe Mạc Ngôn nói ngày hôm qua sau khi cô vào không gian không bao lâu thì Diêu Hồng Viễn đến tìm, Mạc Ngôn lấy cớ thân mình Tô Tiểu Tiểu không khỏe đang nghỉ ngơi để ngăn Diêu Hồng Viễn ngoài cửa. Lúc đó Tô Tiểu Tiểu còn thấy kỳ quá, tại sao hơn nửa đêm Diêu Hồng Viễn lại đến tìm, nếu đúng theo như lời mọi người là zombie đột kích thế thì còn hiểu được. 

“Zombie tấn công không khoa trương như mọi người nói thế, nhưng mà zombie bị hấp dẫn đến ngược lại là thật. Không đủ nhân lực, vốn định kêu cô cùng nhau chiến đấu, không ngờ cô cũng bị bệnh, ban ngày cô không nên dùng nhiều dị năng như vậy, dị năng yếu thì cơ thể sẽ mệt mỏi, thi thể zombie còn dư thì hãy đem đi đốt  chứ….” Thì ra Diêu Hồng Viễn nghe thấy lý do mà Mạc ngôn nói, anh ta lại tưởng thật, nghĩ là do Tô Tiểu Tiểu dùng nhiều dị năng quá nên mệt.

“Tối hôm qua, mấy tên tội phạm chờ ngày tử hình được căn cứ thả ra, không biết lại chọc tới người nào, lúc chúng tôi phát hiện ra thì chúng chỉ còn vài hơi thở, còn chưa kịp cấp cứu thì chết rồi.” Diêu Hồng Viễn nghĩ đến cảnh tượng ngày hôm qua anh ta nhìn thấy, giờ nghĩ lại vẫn còn thấy kinh hãi, trạng thái khi chết của mấy người đó, quá kinh khủng!

“Thế nào?” Tô Tiểu Tiểu không hiểu bộ mặt kinh hãi đó từ đâu mà xuất hiện, không phải chỉ chết mấy người thôi sao? Ngay cả zombie đều gặp được còn giả bộ ngây thơ như vậy.

“Mấy người bọn họ vốn là tử tù nhưng tận thế đến, căn cứ cần xây dựng nhưng lại thiếu nhân thủ. Lúc này không quản đến những người trong ngục giam là ai, chỉ cần không phải là tội phạm cực ác và biến thái thì đều được đặc xá, chỉ cần bọn họ không gây chuyện thị phi nữa, chúng tôi cũng mở một mắt nhắm một mắt, trả lại tự do cho bọn họ. Mấy người ngày hôm qua vốn chính là bá chủ một phương, từ tận thế đến nay trái lại rất an phận, cũng chưa làm ra chuyện gì trái với đạo lý. Tận thế còn có 3 người lại kích phát được dị năng vì thế bọn họ rất có thế lực ở khu Tây Bắc, không một ai dám trêu chọc họ.
Không biết ngày hôm qua bọn họ chọc đến vị cao thủ nào mà lại bị đánh đến nỗi xương cốt vỡ vụn toàn bộ, đau đến chết……Nói thế nào nhỉ? Giống như là trúng Hóa Cốt Miên Chưởng trong tiểu thuyết Kim Dung vậy đó….” Diêu Hồng Viễn nói đến đây, trên mặt còn hiện lên nỗi sợ hãi.

“Cũng không biết bọn họ kêu rên trong bao lâu. Cô cũng biết đó, zombie chỉ cần nghe được một xíu âm thanh là có thể tìm đến, cho nên zombie đến ngày hôm qua giống như đã định sẵn mục tiêu rồi vậy, có vài trăm con đến, cũng may là tường thành chắc chắn, hỏa lực cũng đủ nên không có chuyện lớn gì xảy ra cả.”

Hóa Cốt Miên Chưởng, không phải chứ, Mạc Ngôn lợi hại như thế sao? Tô Tiểu Tiểu quay đầu lại nhìn Mạc Ngôn, Mạc Ngôn cúi đầu vô tội nhìn lại, ╮(╯▽╰)╭ , thôi, bỏ đi……

“Đúng rồi, đội trưởng Diêu, anh có biết nơi này có ai biết võ phòng thân không, tôi muốn học….”Nghe xong chuyện xảy ra tối hôm qua, xác định không ai chứng kiến chuyện của bọn họ, cuối cùng Tô Tiểu Tiểu cũng hỏi ra vấn đề mà cô quan tâm nhất.


Diêu Hồng Viễn nhìn Tô Tiểu Tiểu, vẻ mặt hiểu rõ. Trong mạt thế, có được dị năng cũng không đại biểu cho có được tất cả,  không học một chút kiến thức cơ bản để phòng thân, giống như bọn họ bởi vì cơ duyên xảo hợp mà kích phát được dị năng, nếu không có kỹ xảo chiến đấu thì trong lúc chiến đấu, nếu bị zombie cào, trầy hoặc là trong lúc đánh nhau không phòng thủ, chỉ lo tấn công thì cũng sẽ hết sức lực. Những điều này, lúc đầu sẽ không cảm thấy có gì, nhưng chiến đấu càng lâu, thì thiếu sót càng hiện ra rõ ràng hơn. Vì vậy, nói về lực chiến đấu, dị năng giả còn không mạnh bằng một người lính. Trong tận thế, có rất nhiều người lợi hại, cho dù không có dị năng cũng có thể trốn thoát. Dị năng giả không có bất kỳ kỹ xảo chiến đấu cần phải huấn luyện thật tốt.

“Cô có ý nghĩ này rất tốt! Vốn không muốn các người bị hù dọa, cho mọi người nghỉ ngơi mấy ngày, nhưng cô lại không chờ kịp, tự bản thân nói ra, ha ha.”

“Hả?Nơi này còn có học bổ túc à?”

“Đó là đương nhiên!” Diêu Hồng Viễn kiêu ngạo.

“Chức trách của quân nhân chúng tôi là bảo vệ quốc gia, mặc dù hiện nay quốc gia gặp nạn, virus đang hoành hành, nhưng chỉ cần chúng ta đoàn kết lại, tôi tin tưởng nhất định chúng ta sẽ tiêu diệt được những com zombie này, khôi phục lại sự phồn vinh ngày xưa!” Diêu Hồng Viễn rất tin tưởng mục tiêu này không hề nghi ngờ, đây là động lực để anh ta kiên trì.

“Cô, đã chuẩn bị xong chưa? Phải biết rằng chân chính chiến đấu là tàn khốc, huấn luyện là gian khổ, không giống như quân huấn mà các người trải qua lúc trước, mà là thật. Phải biết rằng trong lúc huấn luyện chảy nhiều hơn một giọt máu thì trên chiến trường sẽ tăng thêm một cơ hội sống sót! Cô! Chuẩn bị xong chưa?”

“Chuẩn bị xong!” Tô Tiểu Tiểu giống như được khích lệ bởi mục tiêu to lớn của Diêu Hồng Viễn, cô lớn tiếng trả lời.

“Được, ngày mai! Cô hãy đến sân huấn luyện báo cáo, dị năng giả mới gia nhập sẽ bắt đầu huấn luyện. Về phần công việc dọn dẹp hôm nay, cô có thể không cần làm, về nhà nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai chúng ta sẽ gặp lại.” Diêu Hồng Viễn chào theo kiểu nhà binh với Tô Tiểu Tiểu.


“À, đội trưởng, công việc buổi chiều tôi có thể làm được, đó chỉ là một dị năng bình thường không có tác dụng gì, hơn nữa lại không có gì nguy hiểm, tôi hi vọng có thể làm….” Tô Tiểu Tiểu tích cực nói, thật ra thì chỉ là cô không bỏ được những thi thể zombie này mà thôi.  

“Thôi, tùy cô vậy, nhưng mà tôi sẽ phân công Mạc Ngôn đi theo cô, tránh đến lúc đó sẽ xảy ra chuyện gì!” Diêu Hồng Viễn vui vẻ, nghĩ thầm cô bé này thật là khó có được nha, vừa cố gắng vừa tích cực, là nhân tài mà đảng và nhân dân cần nha, bao nhiêu năm rồi anh ta chưa từng thấy qua ai có nghị lực như thế, là một thanh niên có lý tưởng, có hoài bão nha….(tác giả: -_-! Thật ra anh nghĩ sai rồi)

Sáng sớm, Tô Tiểu Tiểu cùng Mạc Ngôn đi đến sân huấn luyện của căn cứ, sau khi chứng minh thân phận, bọn họ được đưa đến trụ sở huấn luyện bí mật.
Đợi trong chốc lát, Tô Tiểu Tiểu lại gặp được Trương Nghị, Tề Hoan cùng Triệu Binh. 

Tô Tiểu Tiểu nhìn thấy Triệu Binh, cô rất bất ngờ, lúc trước nghe nói mười mấy người đồng hành cùng một xe với bọn họ đa phần đều bị lây nhiễm virus zombie, đều bị xử lý rồi. Không ngờ Triệu Binh còn sống, lại có dị năng. 

Triệu Binh âm trầm nhìn chòng chọc vào Tô Tiểu Tiểu và Mạc Ngôn, hừ một tiếng, sau đó hắn ta đi đến một bên khác, ngẩng đầu thưởng thức những bức tranh thư pháp treo trên tường.

Trương Nghị nở nụ cười xin lỗi với Tô Tiểu Tiểu và Mạc Ngôn, anh ta lễ phép chào hỏi với Tô Tiểu Tiểu hai người. Tô Tiểu Tiểu cũng không ngại, dù sao lúc trước giữa bọn họ có xảy ra một số chuyện không vui, Mạc Ngôn còn đánh hắn ta ngất xỉu. Hắn ta bị thương, nói đến cùng thì cùng cô và Mạc Ngôn thoát không khỏi liên quan. Vì vậy bọn họ bị hắn ta không để ý đến là chuyện rất là bình thường. Hắn ta không có quăng nắm đấm đã là không tệ rồi.

Tề Hoan cũng mang vẻ mặt quen thuộc chào hỏi Tô Tiểu Tiểu cùng Mạc Ngôn, nếu không phải hai mắt của cô ta đều dán chặt lên người Mạc Ngôn thì Tô Tiểu Tiểu có lẽ sẽ bởi vì điều này mà cảm thấy cô ta thật nhiệt tình.

Đây là lần đầu tiên Tô Tiểu Tiểu chăm chú nhìn kỹ Tề Hoan, không còn vẻ nhếch nhác của những ngày chạy trốn lúc trước, lúc này, cô ta có vẻ ngoài xinh đẹp, hình dáng cao gầy, tóc dài hơi xoăn được cột thành đuôi ngựa, quần áo thể thao vừa người cũng làm nổi bật một thân gọn gàng của cô ta. Đúng là một cô gái xinh đẹp. Đứng chung một chỗ cùng Mạc Ngôn rất giống như là một đôi kim đồng ngọc nữ.

Nếu Tô Tiểu Tiểu không chú ý tới trong lúc lơ đãng Tề Hoan nhìn về phía bản thân toát lên vẻ kiêu căng, có lẽ Tô Tiểu Tiểu sẽ cảm thấy cô ta là một người thật tốt ở chung.

“Mọi người đã đến đủ rồi, vậy thì bắt đầu thôi!”

Diêu Hồng Viễn mang theo 5 người xa lạ đi vào sân huấn luyện. Năm người kia lúc đầu là bộ đội, sau đó có được dị năng, rất có kinh nghiệm thực chiến, lần này xin họ đến đảm nhiệm chức vụ huấn luyện viên đặc biệt cho 5 dị năng giả mới đến. 

“Tốt lắm, trước hết chúng ta hãy tập làm quen với dị năng của mình, thấy tấm bia phía trước cách đây mười mét không, tôi muốn mọi người sử dụng dị năng của mình để đối phó mục tiêu!”

Ầm! Tô Tiểu Tiểu nhanh chóng bổ một tia chớp , đánh cho cái bia cháy sém, huấn luyện viên hài lòng gật đầu.

Rầm! Triệu Binh bắn ra một quả cầu lửa, đốt cái bia, huấn luyện viên cũng hài lòng, gật đầu một cái.

Đùng! Tề Hoan bắn ra một dòng nước chảy với áp suất mạnh, khiến cái bia ướt, huấn luyện viên lấy tay đỡ cằm, coi như hài lòng, gật đầu.

Ình! Trương Nghị không động, nhưng trên thị giác lại cảm thấy có hai đạo tàn ảnh (một tới, một về) vuột qua, như một cơn gió qua hai lỗ tai, trên tay Trương Nghị đã nhiều hơn hai cây cỏ. Huấn luyện viên khẽ vuốt cằm, bày tỏ vẻ hài lòng.
Mạc Ngôn đi qua, ‘ầm’ một tiếng, anh dùng tay đánh xuyên qua cái bia, mặt vô biểu tình trở về. Ừ! Huấn luyện viên cũng tương đối hài lòng.

“Tốt lắm, chúng tôi đã đại khái hiểu rõ phương hướng sử dụng dị năng của mọi người rồi, hiện tại việc tiếp theo là hãy thu hồi dị năng của mọi người đi, giống như một người bình thường, cùng chúng tôi học tập đánh lộn!”

Chú ý kỹ xảo mà huấn luyện viên biểu diễn cho các người, chú ý sử dụng lực. Chú ý phương hướng né tránh.

Sau đó, chính là diễn tập đánh lộn tương đối chính quy, Tô Tiểu Tiểu xem không chớp mắt.

Rất nhanh, biểu diễn kết thúc. Bắt đầu chỉ đạo từng người. Chuyện này chú định bọn họ sẽ là người bị đánh thường xuyên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận