- A a a…~ Mạnh miệng ai cũng có thể nói. Thế nhưng có làm được hay không lại là một chuyện khác nhau đấy!
- Nếu như bản thân cậu đã có tự tin như vậy…?
- Liền hãy để cho ta xem xem năng lực của cậu liệu có được như những gì cậu vừa mới nói hay không nhé?
Khóe miệng cười gằn. Voban hai tay đưa ngang hướng về phía trước, lớn tiếng hô.
- Cuồng phong! Lôi điện cùng Giông tố!
- Thiên tai cùng hủy diệt~
- Tuân theo mệnh lệnh của ta! Nhấn chìm, xé nát… và càn quét hết thảy!!!
Theo hướng cánh tay chỉ ra. Giữa không trung tức thì nước mưa rơi tầm tã. Gió thổi vù vù cuộn tròn dần dần sinh ra lốc xoáy. Vòi rồng hút nước khung cảnh chẳng mấy chốc được hình thành. Quy mô to lớn, nối trời liền đất! Mặt băng dày bên dưới mặt hồ cũng bị nó cuốn trôi đi sạch sẽ nát tan~ Vô số mảnh băng vụn lớn nhỏ không đều, sắc nhọn và cứng chắc hơn đao kiếm bị gió cuốn theo đi vào cả bên trong lốc xoáy vòi rồng!
Một chiếc máy xay chết chóc khổng lồ tự nhiên từ đó mà thành!
Trên bầu trời sấm chớp đùng đùng nổ vang! Voban từ nơi xa xôi điều khiển vòi rồng cùng mây đen lôi điện xông thẳng hướng về phía cậu chàng~
Những nơi đi qua, mặt hồ băng cứ phải nói là bị cào… Nát bét!!!
Tuy rằng các vị Vua đương thời không phải không có người giỏi về cận chiến. Giống như Hắc hoàng tử Alec như thần tốc độ di chuyển, Giáo chủ La Hào võ thuật cao siêu có thể trực tiếp chém giết dị thần, hoặc lại như Kiếm vương Salvatore Doni sở hữu năng lực kiếm thuật thông thiên...vv. Bọn họ dù ít dù nhiều đều là những cao thủ cận chiến đẳng cấp thế giới.
Cũng không ai biết rõ hầu tước Voban sống hơn ba trăm năm năng lực cận chiến sẽ mạnh mẽ đến nhường nào? Thế nhưng ít nhất vào lúc này, cuộc chiến của hai vị Vua ở nơi đây càng giống như một cuộc chiến so tài thế kỉ giữa hai vị pháp sư sở hữu sức mạnh siêu phàm nhập thánh.
Đối mặt với lốc xoáy vòi rồng khổng lồ uy lực kinh thiên động địa đang tới gần, Trọng Lăng ca cũng không dám có chút thờ ơ! Tinh thần tập trung phải tới 120 phần trăm, dốc hết sức lực~
Vòi rồng vừa manh nha xông tới cậu chàng liền cướp trước ra tay!
- Yaa á a…! Xem ta… Nhất Chưởng Phá Sơn Hà!!!
Một lần nữa kêu gọi về quyền năng Thần Thánh Cánh Tay Phải, Lăng vẻ mặt kiên quyết một chưởng đập lên. Quyền năng được vận dụng tới mức cực hạn. Cánh tay khổng lồ bởi vậy lần này biến hóa to lớn vượt mức tưởng tượng.
Cao to như núi, uy thế như rừng! Một chưởng quất mạnh!!!
Bàn tay khổng lồ ấy lập tức va chạm cùng khổng lồ cơn lốc xoáy!
- Bùng!!!... Rầm rầm rầm rầmmm…~
- Ầm ầm…!
- Đuỳnh đoàng… Đuỳnh đoàng…Đuỳnh đuỳnh đoàng…!!!
Tiếng không khí bị kìm nén nứt vỡ~ Tiếng vụn băng phá nát! Lôi điện nổ vang…! Thật nhiều thật nhiều âm thanh đồng thời hỗn tạp lại~
Erica và Liliana ở nơi xa xa quan sát trận chiến diễn ra mà trong lòng sửng sốt sửng sốt đấy~ Cho đến giờ phút lúc này hai người bọn họ mới trực tiếp cảm nhận được sự chênh lệch sức mạnh to lớn của mình so với một vị Diệt Thần Sư đích thực. Cũng không cần gì nhiều, chỉ cần đối mặt với một đòn đánh như vậy thôi của bất kì người nào trong hai vị Vua trước mặt.
Kết cục của họ cũng đã có thể loáng thoáng thấy được!!!
Một sự đả kích to lớn không khỏi từ nơi đáy lòng sinh ra~
Diệt Thần Sư chính là mạnh mẽ như thế sao???
Liliana hai tay không khỏi nắm thật chặt nắm thật chặt lấy. Không ngừng chống lại cảm giác vô lực cùng sợ hãi đang dâng lên ở trong lòng. Sự sợ hãi đến từ cái tên Sasha Dejanstahl Voban!
Kỵ sĩ chân chính là không sợ hãi cường quyền, không bao giờ cúi mình trước thế lực tàn ác. Thế nhưng điều đó cũng không có nghĩa là kỵ sĩ không biết sợ! Bọn họ chỉ là sẽ trực diện đối mặt với sợ hãi, sau đó tiếp tục làm những điều mà mình cho là đúng mà thôi~ Liliana trong lòng là như vậy tự nhủ.
Đứng kế bên, kiêu ngạo như Erica vẻ mặt cũng không khỏi nghiêm nghị. Sức mạnh một khi đạt tới một mức nào đó. Mọi âm mưu quỷ kế, bàn bạc tính toán đều có thể thành không? Có một thứ gọi là không bột đố gột nên hồ~ Dù cho cô có thông minh giảo hoạt đến đâu đi chăng nữa. Đối mặt với cuộc chiến khốc liệt ngay trước mắt, có một số thứ cũng sẽ không theo con người ý chí mà thay đổi được!
Có lẽ cũng chỉ có thể cầu nguyện rồi~
Trong ngấm ngầm, hai người cùng lúc không khỏi lo lắng cho tình huống của Nguyễn Trọng Lăng. Bất kể như thế nào, hiện tại tình huống vị Vua của bọn họ đã trở thành vấn đề quan trọng nhất! Tình cảm hay là hi vọng? Tất cả cũng đều đã thắt chặt cùng với một người~
…
Xa xa nơi chiến trường…
Bụi bặm hơi tán đi! Kết quả cuối cùng cũng hiện ra trong tầm mắt. Lốc xoáy vòi rồng khổng lồ thế nhưng bị Nguyễn Trọng Lăng một chưởng cưỡng ép đánh bại. Thế tiến công từ đó tan tác. Lốc xoáy dần ngừng~
Ngược lại cậu chàng cũng bởi vậy cả người dính lực phản chấn đánh bật ngược bay về phía sau.
Uy lực chiêu thức hai bên tung ra cân sức cân tài! Thế nhưng xét về toàn diện Voban hầu tước vẫn mạnh hơn một bậc~ Lão vẫn an nhàn đứng yên ở vị trí cũ không chút vấn đề! Hai mắt thậm chí còn đang khép hờ. Một luồng khí thế khủng bố âm thầm tích tụ đã lên cao tới đỉnh điểm!
Và lần này vị hầu tước của chúng ta lại cũng không tiếp tục đứng nhìn nhìn không thôi.
- Lôi đình sấm chớp tuân lệnh ta!!!
Hai mắt mở choàng! Cánh tay trái vung lên! Một tiếng quát lớn ra lệnh!!!
- Uỳnhhhhh!!!
- Rầm rầm rầmmm…!!!
Một tiếng sấm nổ ầm vang rung trời lở đất! Một cột lôi điện to như cái tháp truyền hình, lạnh băng băng từ trên trời bổ thẳng xuống!
Nó sắc màu trắng ngắt!!!
- Móa!
Lăng chỉ kịp bực tức hô lên một tiếng. Trong cái khoảnh khắc sắp bị lôi điện nuốt trọn ấy, thời điểm cấp bách, đầu óc đột nhiên giống như được thần trợ. Suy nghĩ trở nên tâm tư lung linh lên! Cả người tiềm năng bật hết mã lực phát huy!!!
Thân thể bên ngoài lập tức đỏ đỏ hồng hồng, rực lên như lửa! Quanh người cứ gọi là dập dờn sóng nước mênh mang~
Lại chính là quyền năng Tuyệt Mật Bảo Tàng vào lúc lâm trận đột phá!
Cũng không có giống như trước kia cứng nhắc một mảng phẳng lặng như màn hình ti vi. Thời điểm này quyền năng sử dụng ra, lúc bình thường màn hình phẳng ti vi rõ ràng đã biến hóa trở thành một lớp màng mỏng mông lung bao phủ khắp lấy cơ thể!
Lợi dụng năng lực có thể cất chứa mọi thứ mà quyền năng mang lại. Trọng Lăng ca lập tức dùng sức chín trâu hai hổ, cật lực điều khiển lôi điện thu vào trong bảo tàng lại lập tức thả đi ra! Vừa ra vừa vào chính là không liên quan gì đến mình~
Tất nhiên, bàn tính đánh thì vang đấy. Nhưng có trời mới biết trong chớp mắt bị điện giật kia… Liệu kế hoạch có hay chăng thành công?
Ngược lại Trọng Lăng ca vào lúc này đúng là thời điểm tuyệt vọng nhất cái gì cũng dám thử.
Là người thì ai cũng sợ bị sấm sét đánh một cái chết tươi. Hắn ư cũng không biết thân thể được Pandora cải tại ngang cơ bán thần này của mình, có hay không bị một cột sét đánh của Voban liền sẽ chết?
Thế nhưng nói thế nào đi chăng nữa. Chỉ cần là bị sét đánh bị thương, sợ rằng tiếp theo sau đó cậu cũng không còn năng lực giữ mạng dưới tay Voban hầu tước. Bởi thế cho nên cậu thật đúng là không dám cứng rắn lấy cơ thể thử chống đỡ. Tất cả cũng chỉ có thể trông cậy vào quyền năng của mình cho lực lấy một điểm đi thôi~
Thời gian 1s, 2s lại 3 s…!
Cả người khắp mình mẩy không ngừng tê tê run run! Mùi vị khét lẹt!!!
Ấy thế nhưng cái cảm giác còn sống sót sau tai nạn kia lại không có cách nào che giấu đi. Cũng không có cảm giác gì gọi là vô lực hay sắp gần chết gì gì ở trên người~
Anh! Thế nhưng lại sống thoát thoát trốn qua một đòn lôi điện bổ thẳng vào đầu kia rồi??? Lăng cả người mừng rỡ khấp khởi.
Không nghĩ tới ứng biến nhất thời vậy mà thật mợ nó thành công! Lăng cũng là say~
Dù cho cả người lúc này cũng đã cháy đen như than cốc~ Ít nhất cậu vẫn là còn sống khỏe mạnh không phải sao?
Ừ? Và hiện tại cũng đã đến lúc trả thù!!!
- Móa! Hãy xem chiêu!!!
Khổng lồ cánh tay phải lại một lần nữa xuất hiện!
Nó đánh thẳng về…
Phía con sói hoang to khủng bố đang đánh nhau với Ngựa Giáp Sắt?
Một đòn tuyệt sát!!!
Đây là châm ngôn “trả thù không cách đêm” của anh!!!
- Lão Sói già mau mau nạp mạng!!!
…