Editor: coki
"An Lộ, ba trăm dặm về phía Tây Nam là nơi nào?" Ánh mắt Đường Yên lạnh lùng, một mình đứng trên nóc nhà đón gió, vài sợi tóc đen theo gió tung bay. Vừa rồi khi dò xét tinh thần lực của cô đụng phải vài tinh thần lực khác, thực lực đều không dưới cấp chín. Trong lòng Đường Yên cảm thán quả không hổ là quân khu trung tâm, cấp chín đã là siêu mạnh, không ngờ tại một nơi nhỏ như thế này mà lại ẩn nấp nhiều dị năng giả mạnh như vậy!
"Ba trăm dặm về phía Tây Nam?" An Lộ nghi hoặc, mở máy tính xem bản đồ được chụp bằng vệ tinh: “Tòa nhà Viễn Cảnh, do hai nhà Phùng, Lưu hợp tác xây dựng vào vài năm trước, về sau bởi vì hai bên có tranh chấp kiện nhau ra tòa nên nơi này vẫn luôn bị bỏ hoang. Lúc tận thế mới bắt đầu thì khu vực này được phân chia dưới danh nghĩa nhà họ Hình, tuy trên danh nghĩa thuộc về nhà họ Hình nhưng thật ra cũng thuộc về thế lực nhà họ Lưu."
"Sao vậy, nơi này có gì không đúng hả?" An Lộ đã ở bên cạnh Đường Yên một thời gian dài nên cũng hiểu ít nhiều về năng lực của cô vì vậy khi thấy Đường Yên tỏa ra sát khí khi nhìn về phía tòa nhà Viễn Cảnh thì suy nghĩ trong đầu bắt đầu chuyển động ngay tức khắc. Anh nhớ từ trước đến giờ chỗ này vẫn luôn vắng vẻ, ngày thường cũng có rất ít người đi lại chung quanh đây đồng thời có người từng nói đi qua chỗ này hay bị tập kích nên cho dù có đi ngang qua thì ai cũng cố gắng tránh đi qua chỗ này.
"Bỏ hoang ư?" Đường Yên hừ lạnh một tiếng, cái cớ này đúng là hoàn hảo, không có khuyết điểm. Đột nhiên máy truyền tin trong tay Đường Yên vang lên, cô kinh ngạc mở máy truyền tin ra: “Hạ Dĩnh?"
"Đường Yên, hãy nghe tôi nói... Căn cứ đã xảy ra chuyện! Không biết tại sao xung quanh căn cứ đột nhiên xuất hiện một biển tang thi với số lượng khổng lồ, quân khu trung tâm lại không liên lạc được nên tôi chỉ có thể tìm cô. Đúng rồi, cô có quen biết một người đàn ông tên là Dịch Thao hay không?" Giọng nói của Hạ Dĩnh rất gấp gáp, lo lắng trong đó rất rõ, trước đó hoàn toàn không có tin tức gì về biển tang thi lần này giống như là tự dưng xuất hiện xung quanh căn cứ vậy, thậm chí trong biển tang thi còn ẩn núp không ít tang thi cấp cao.
"Cái gì?" Đường Yên chấn động, vẫy tay ý bảo mấy người An Lộ im lặng sau đó nói tiếp: "Quả thật tôi có quen một người tên là Dịch Thao, anh ta như thế nào rồi?"
"Hiện giờ anh ta đang ở căn cứ Bạch Hổ liên hệ với bên chúng ta nói rằng bên kia cũng xuất hiện tình huống biển tang thi bao vây căn cứ như vậy, tình hình giống hệt căn cứ Thanh Long. Anh ta còn nhắc cô phải cẩn thận nhà họ Phùng, dã tâm của nhà họ Phùng không nhỏ." Giọng điệu của Hạ Dĩnh rất gấp gáp, biển tang thi xuất hiện đã đươc một giờ nhưng ba cô vẫn không liên lạc được với quân khu trung tâm, cũng may Hạ Bác nhắc cô liên lạc với Đường Yên nên cô mới nhớ tới lúc Đường Yên rời khỏi căn cứ thì có mang theo máy truyền tin của căn cứ Thanh Long.
"Nhà họ Phùng sao?" Đường Yên lặp lại: “Các lão đã xảy ra chuyện, quân khu trung tâm rối loạn, chuyện biển tang thi đừng trông cậy vào quân khu trung tâm sẽ giúp đỡ. Cô mau báo cho Dịch Thao là từ giờ trở đi các căn cứ lớn phải phong tỏa cửa ra vào, tôi sẽ chủ động liên lạc với mọi người trước, đừng tin bất cứ mệnh lệnh nào do quân khu trung tâm phát ra, bên Chu Tước, Huyền Vũ thì không cần nhắc nhở. Nếu hai căn cứ kia phái người tới nhờ giúp đỡ thì trực tiếp từ chối."
Sau lưng Chu Tước là nhà họ Phùng, sau lưng Huyền Vũ là nhà họ Hình. Căn cứ Thanh Long ở trong tay Đường Yên còn căn cứ Bạch Hổ ở trong tay nhà họ Hầu, chỉ cần Thanh Long, Bạch Hộ không loạn, thế cục quân khu trung tâm được khống chế thì trận này ai thắng ai thua vẫn còn còn quá sớm để xác định!
"Được." Sau khi Hạ Bác trở về căn cứ Thanh Long thì có nói đến quân khu trung tâm có khả năng sẽ rối loạn nhưng Hạ Dĩnh lại không nghĩ nhiều vì người bên ngoài không cách nào nhúng tay vào chuyện của quân khu trung tâm vì vậy sau khi nghe Đường Yên nói như vậy thì trong lòng lập tức hiểu rõ. Hạ Dĩnh gật đầu, cô hiểu được lo lắng của Đường Yên nên sau khi ngắt máy truyền tin thì lập tức truyền đạt lời của Đường Yên cho Hạ Chu Tuất để Hạ Chu Tuất quyết định.
"Chị Yên, chỉ không sợ Hạ Chu Tuất sẽ giở trò từ bên trong sao?" Trong mắt Mạnh Lộ lóe lên ánh sáng, ở tận thế không có bạn bè tuyệt đối cũng không có kẻ địch tuyệt đối. Cô đã nói chuyện quân khu trung tâm cho Hạ Dĩnh thì sẽ không sợ nhà họ Hạ nhân lúc cháy nhà hôi của hơn nữa bọn họ ở quân khu trung tâm chuyện của căn cứ Thanh Long thật sự là ngoài tầm tay với.
"Ở căn cứ Thanh Long có anh Bác Dương, chắc chắn sẽ không xảy ra rối loạn." Đường Yên thản nhiên nói.
"Đường Yên, mọi người đang ở đâu?" Giọng nói trầm trầm, lạnh lẽo của Diệp Quân truyền đến, An Lộ giơ cao điện thoại, mở loa ngoài lên.
"Có việc gì vậy?" Đường Yên kinh ngạc, bên Việt Kỳ đã xảy ra chuyện gì sao? Sau khi đến quân khu trung tâm thì đã mấy ngày Đường Yên không nhìn thấy Việt Kỳ tuy nhiên buổi tối Việt Kỳ vẫn luôn gọi điện thoại để kể những chuyện xảy ra vào ban ngày cho Đường Yên nghe.
"An Lộ, mau mở website mà tôi đã gửi cho cậu, Giang Ly đã xảy ra chuyện." Diệp Quân nói xong thì lập tức gửi cho An Lộ một trang web, An Lộ nhanh chóng mở ra thì thấy trên trang này có một video clip mà người trong clip chính là Giang Ly mà bọn họ tìm đã lâu. Lúc này cả người Giang Ly máu thịt mơ hồ, tay chân đều bị đánh gãy, máu tươi nhuộm đỏ cả người. Đường Yên che giấu cảm xúc của mình, lạnh lẽo nhìn chằm chằm Giang Ly trong clip.
Miệng vết thương rất quen thuộc, đúng là do Lưu Thấm Nhã ra tay. Ngoài ra toàn thân Giang Ly không có chỗ nào lành lặn! Thủ đoạn thật là độc ác, không bị tang thi, thú biến dị giết chết mà lại bị con người tra tấn đến muốn sống không được, muốn chết không xong. Sát khí của Đường Yên bị đè nén trong lồng ngực, cô vung tay lên, lập tức máy tính bị dị năng lôi điện biến thành một cục đen xì.
Xem ra cô ẩn núp quá lâu nên khiến dám người Lưu Thấm Nhã sốt ruột đến bất chấp mặt mũi, thủ đoạn hạ lưu này mà cũng dám công khai ra ngoài. Trong lòng Đường Yên đã có quyết định, khóe miệng nhếch lên thành nụ cười lạnh lẽo. Đám người này đã không quan tâm đến tình cảm thì cô cũng không cần phải bó tay bó chân nữa.
Đường Yên nắm chắt kiếp, bảo An Lộ xác định địa bàn của nhà họ Hình, nhà họ Lưu, nhà họ Phùng ở quân khu trung tâm. Sát khí dữ dội từ trung tâm là Đường Yên bắn ra bốn phía, bóng dáng Đường Yên lóe lên, chỉ trong chớp mắt đã biến mất. Hình như Buster nhận ra điều gì đó nên lập tức nhảy xuống đất, bốn chân bốc lên ngọn lửa màu lam lạnh lẽo, vội vàng chạy theo phía sau Đường Yên.
"Chị Yên …" Đám người Miêu Trạch nhìn nhau, trong đáy mắt đều là vẻ kinh hãi khó dấu được. Bọn họ chưa thấy Đường Yên nổi giận bao giờ nên hiện giờ nhìn thấy thì không khỏi lạnh cả người. Thật đáng sợ, sát ý thật kinh người. Diễn đàn. Chỉ là sát ý mà đã khiến cho người ta run lẩy bẩy như thế rồi. Trên khuôn mặt kiên cường của Miêu Trạch cũng lộ ra sát khí dày đặc, là cậu hại Giang Ly, trong lúc vô tình cậu đã tiết lộ hành tung của chị Yên cho Ngô Tiếu Tiếu, cậu đã tin lầm cô ta, cô ta có chết cũng không đáng tiếc, trong đầu Miêu Trạch xẹt qua khuôn mặt kinh hoảng, hối hận của Ngô Tiếu Tiếu nhưng Miêu Trạch thì không hối hận khi giết chết cô ta, cô ta đánh giá bản thân mình quá cao, dựa theo tỉ lệ chênh lệch giữa dị năng giả và người thường thì cậu muốn loại phụ nữ nào mà không có. Cô ta lại còn tưởng rằng cậu thật sự chung tình với cô ta, đã không biết cái gì lại còn dám động sát tâm với chị Yên. Cậu quả thật đáng chết khi tin tưởng cô ta mà! (Đọc đến đây đừng ác cảm với Miêu Trạch, suy nghĩ rất thực tế thôi mà, truyện này không có bong bóng hồng nha)
"Đuổi theo mau!" Hoàng Mô không nhiều nói, trong lòng sôi trào suy nghĩ giết chóc. Lại nói tiếp bọn họ luôn luôn giãy giụa cầu sinh ở tận thế, sớm đã quen kiếp sống giết chóc. Quân khu trung tâm lại quá an bình, yên ổn nên không thể nào áp chế cảm giác điên cuồng, khát máu trong lòng bọn họ được.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy sát ý ẩn sâu trong mắt nhau, so với dị năng giả được nuôi nhốt ở trong nhà ấm thì dị năng giả luôn sống bên bờ sinh tử như bọn họ mới là người thao túng cuộc chiến. Dị năng giả ở quân khu trung tâm luôn coi thường bọn họ nhưng không hề biết từ đầu bọn họ đã không thèm để ý đên chuyện này, chẳng quả những người đó chỉ là hổ giấy, đâm một cái là rách mà thôi.
An Lộ nhìn mấy người phía sau, hơi ngẩng đầu, khóe miệng cong lên. Hình Liệt Phong, nước cờ này mày đi nhầm rồi! Đường Yên không phải là người mềm lòng, dễ dàng thỏa hiệp, cô thà làm ngọc vỡ chứ không làm ngói lành, Hình Liệt Phong bức bách cô như vậy chỉ sợ tiếp theo quân khu trung tâm sẽ dấy lên phong ba. Quân khu trung tâm mục nát này cũng đã tới thời điểm nên thay đổi một chút! Đại ca nói không sai, người luôn sống ở trong quân khu trung tâm sinh sẽ không bao giờ biết phía ngoài đáng sợ như thế nào. Đường Yên có thể thoải mái sống ở tận thế nếu như thực không có bản lĩnh thật sự thì há có thể sống đến bây giờ? Tận thế là địa ngục ăn thịt người, ở trong cuộc sống này, không có thực lực nhất định sẽ bị đào thải.
Bóng dáng Đường Yên lóe lên, lúc này cô đã đi tới đại bản doanh của nhà họ Hình, cô tuốt kiếm ra khỏi vỏ, dị năng lôi điện đang rung động ở trong lòng bàn tay, cô nén dị năng lại sao đó quăng ra ngoài. Trong đầu Đường Yên xẹt qua tình cảnh thê thảm của Giang Ly sau đó nghĩ đến lỡ như ông và những người khác cũng bị hành hạ như vậy thì trong lòng không khỏi bùng lên lửa giận.
"Ầm…" Chỉ trong nháy mắt nóc nhà đã bị nổ tung, vào lúc này Đường Yên cũng cầm kiếm lao thẳng tới dị năng giả phe địch.
"Ai đấy..." Dị năng giả kia vẫn còn chưa lấy lại tinh thần, đang định hô lên thì đã Đường Yên chém thành hai khúc.
Máu tươi văng đầy đất, tiếng nổ quá lớn làm kinh động đến những dị năng giả khác bên trong. Đường Yên đứng ở trước cửa, không nói năng gì mà chỉ chăm chăm chém giết, mỗi một đường kiếm đều gọn gàng, đứt khoát, một kiếm một mạng. Cả người Đường Yên dính đầy máu tưới, Buster cũng chiến đấu ở bên canh cô, một người một thú chận ngay ở cửa, không có một người nào trong tòa nhà chạy thoát.
Những người đứng ở bên ngoài đều kinh hãi nhìn thủ đoạn đầy máu tanh của Đường Yên, mặt ai cũng trắng bệch không dám tiến lên. Lát sau đám người Hoàng Mô cũng tới nơi, tay cầm vũ khí lạnh đứng ở ngã tư, gương mặt lạnh như băng lộ ra sát khí.
Nhà họ Hình ở quân khu trung tâm quyền thế ngập trời, giờ phút này hoàn toàn bị người ngăn ở cửa hành hạ đến chết, bên ngoài mọi người xa xa tương vọng, ai cũng không dám tiến lên đắc tội này đó sát thần. Nuốt nước miếng sắc mặt trắng bệch, quân khu trung tâm đại đa số đời người sống an nhàn, không trải qua thích giết chóc, nhìn máu tươi nhuộm đỏ đại địa, trong khoảng thời gian ngắn ngớ ra không dám có chút dị động.
Hình Liệt Phong, Lưu Thấm Nhã dùng thủ đoạn đối phó với Đường Yên thì cô còn tha thứ nhưng dám ra tay với ông và Giang Ly thì cô sẽ giết toàn bộ nhà họ Hình. Có qua có lại mới toại lòng nhau, đây mới chỉ là bước đầu tiên, Đường Yên xòe hai tay ra, lôi điện trong lòng bàn tay cô dần dần xoay tròn giống như lốc xoáy, chiêu này là sau khi thăng cấp đến cấp chín cao nhất Đường Yên mới nghĩ ra, uy lực như thế nào thì chính Đường Yên cũng không biết.
Uy thế khổng lộ khiến bầu trời trở nên tối đen. Toàn bộ bầu trời đều hóa thành thế giới của lôi điện, khô mộc quyết điên cuồng vận chuyển, tinh thần lực không ngừng được đẩy lên đến giới hạn cuối cùng: “Lốc lôi điện, giết! (Thật ra nó không phải là lốc lôi điện mà nghĩa là lôi điện trùm cả một vùng nhưng dịch sao cũng không hay nên để là lốc lôi điện theo hình dạng của nó)" Cả không gian giống như hóa thành thế giới của lôi điện, lôi điện cuồng bạo bao phủ toàn bộ không gian, mọi người đều kinh hãi nhìn lôi điện của Đường Yên giống như thống trị cả thế giới, đây là người sao?
"A …. "
Tiếng gào thảm thiết lên tục vang lên, vang vọng toàn bộ quân khu trung tâm. Chỉ trong chớp mắt đại bản doanh nhà họ Hình đã hóa thành một đống hoang tàn, không một người sống sót. Đường Yên lại đi đến nhà họ Lưu, nhà họ Phùng, lập lại tình cảnh giết chóc vừa rồi, một ngày này quân khu trung tâm luôn yên bĩnh bỗng chốc hóa thành địa ngục đẫm máu. Sau khi phát tiết một phen thì dị năng của Đường Yên trực tiếp thăng cấp lên đến cấp mười, trở thành dị năng giả cấp mười trung cấp, tinh thần lực đọng lại thành một viên tinh hạch thể rắn ở giữa hai lông mày, màu trắng bạc lấp lánh, tinh thần lực bàng bạc như sương không ngừng tuôn ra từ đó, quấn quanh dị năng ở trong kinh mạch, mỗi một lần lặp lại thì dị năng lại mạnh thêm một phần, chỉ cần hô hấp cũng có thể cảm nhận được năng lượng tự do trong không khí, Đường Yên biết hiện tại cô mới chính thức trở thành kẻ mạnh ở tận thế.
Máu tươi nhuộm đỏ chân trời! Tiếng kêu thảm thiết vang dội mặt đất!
Sau này Tân thế giới gọi ngày này là lễ tế máu, quá trình chém giết của Đường Yên cũng được người ta quay lại, đoạn video được bảo tồn một cách hoàn hảo, sau khi tân thế giới được thành lập thì đoạn video này được đưa ra làm phim phóng sự để thông báo với mọi người về sự mạnh mẽ của Đường Yên. coki LQĐ. Ngày này mỗi năm là ngày nghỉ, tất cả mọi người đều sẽ đến nhà bảo tàng quan sát đoạn video này và thưởng thức phong thái năm đó của Đường Yên, đương nhiên đây là chuyện của rất nhiều năm sau này.
Miêu tiêu tiếp theo của Đường Yên là đại bản doanh nhà họ Phùng, động tĩnh lớn như vậy chắc chắn ba nhà kia cũng đã biết. Những thế lực đang định rục rịch khác sau khi chứng kiến thủ đoạn tàn nhẫn của Đường Yên thì đều cố gắng đè nén sự thèm muốn của mình xuống, co đầu rụt cổ giả bộ không biết gì nhưng sau lưng lại ra sức tìm hiểu về lai lịch bối cảnh của Đường Yên, không nghĩ tới ở ngay dưới mí mắt bọn họ lại có một dị năng giả mạnh mẽ như vậy. Dị năng giả cấp mười ở quân khu trung tâm không nhiều hơn nữa lại là song hệ.
Tòa nhà Viễn Cảnh là mục tiêu cuối cùng!
Đường Yên đã thông báo trước với An Lộ bên kia nhưng cho dù Đường Yên không nói thì chuyện cô muốn tàn sát ba nhà Lưu, Hình, Phùng cũng đã lan truyền ra toàn bộ quân khu trung tâm. Cô thông báo là muốn cho Việt Kỳ cơ hội để ra tay chiếm tiên cơ, cô hành hạ đến chết nhiều dị năng giả như vậy cho dù là ba nhà bình thường cũng khó có thể chịu đựng chứ đừng nói là ba gia tộc lớn như vậy.
"Đúng là dấu vết cuối cùng của Giang Ly biến mất ở tòa nhà Viễn Cảnh, cô đoán rất chính xác. Tòa nhà Viễn Cảnh mới là đại bản doanh chân chính của bọn họ, cô nhất định phải đi tới đó sao?" Giọng nói của Diệp Quân rất lạnh lùng nhưng ánh mắt lại hoàn toàn đối lập, trong mắt anh ta giống như có lửa, anh đã muốn ra tay từ lâu nhưng vì nhà họ Việt ở sau lưng nên mới nhiều phen nhường nhịn. Lúc này Đường Yên lại làm chuyện mà bọn họ không dám làm, hoàn toàn đốt cháy sự hiếu chiến và cuồng bạo trong đáy lòng bọn họ. Ai không mang giấc mộng anh hùng ở trong lòng?
"Vì sao không đi?" Đường Yên nhàn nhạt nói bốn chữ sau đó cúp điện thoại, bộ quân trang xanh thẫm trên người dính đầy đỏ tươi, kiếm sắc kéo lê trên mặt đất để lại vệt máu dài chói mắt, lúc này khuôn mặt vô cùng xinh đẹp nhưng lại lạnh lùng đang tản ra ánh sáng rực rõ. Ánh mắt lạnh như băng không cảm xúc đảo qua mọi người xung quanh, cảnh sắc có tươi đẹp đến mấy cũng không thể che lấp được vẻ đẹp của Đường Yên, trái ngược với sự xinh đẹp đó là sát khí, máu tanh đè ép lên tất cả mọi người.
Phong thái của Đường Yên kích thích sự hiếu chiến trong lòng mọi người. Không phải đám người Lưu Thấm Nhã muốn cô xuất hiện sao, vậy thì cô sẽ xuất hiện một cách ấn tượng nhất. Đại bản doanh của nhà họ Phùng cách nghiệp đoàn dị năng giả của quân khu trung tâm không xa, không ít dị năng giả hành động một mình sau khi chứng kiến sự tàn khốc của Đường Yên thì đều bội phục, không nói lời nào yên lặng đuổi theo Đường Yên.
Đoàn người vốn chỉ có mười mấy người cuối cùng lại biến thành hơn trăm người. Tất cả đều không nói gì, yên tĩnh đi theo phía sau Đường Yên, ánh mắt luôn dõi theo bóng quân trang xanh thẫm bị máu tươi nhuộm đỏ ở phía trước...
Bài vẫn chưa beta, có lỗi chính tả hay sai sót gì sẽ beta sau......