"Sắp tới em cẩn thận một chút.
Bên Khương gia nhất định sẽ nhắm đến em.
Dù không biết họ sẽ làm trò gì nhưng em không cần đi theo bất cứ ai, tránh cho bị người ám toán."
Khương Sầm nhéo nhéo túm tóc lì lợm sau gáy tiểu minh tinh trầm giọng nhắc.
"Họ tìm em làm gì? Trong mắt họ em cùng lắm chỉ là tình nhân anh bao dưỡng thôi."
Bạch Thụy nâng mặt lên khó hiểu nhìn hắn hỏi.
Dù cậu nói không sai nhưng cái mông vẫn là bị đánh một cái.
Bạch Thụy ngoài bĩu môi ra thì không dám chống đối tiếng nào.
"Ít nhất em là người duy nhất tiếp xúc thân mật được với tôi."
Khương Sầm trừng phạt người xong thì chầm chậm giảng cho cậu hiểu rõ sức ảnh hưởng của mình với hắn.
"Anh nghĩ họ sẽ làm gì?"
Bạch Thụy ôm cổ hắn nghiêng đầu tò mò hỏi.
Cậu không phải không biết một vài cái chiêu trò mánh khóe của nhân loại mưu mô.
Khác với họ cứ đánh tới là được, nhân loại yếu đuối toàn thích chơi mưu mô, chán chết.
Nhưng mà người ở thời đại này liệu có khác gì không thì cậu không biết.
"Mua chuộc em, để em làm việc cho họ."
"Vậy em phải đem hợp đồng ra nhìn xem bình thường anh cho em bao nhiêu để em còn trả giá với họ.
Ít nhất phải gấp ba anh em mới chịu."
Khương Sầm vừa nghe đã bật cười.
"Rồi lỡ họ thật sự bỏ ra được số đó thì em tính sao?"
Hắn cố tình hỏi.
"Vậy phải xem tâm tình của em đã."
Con Bạch tiểu hỗn sắc kim long ranh mãnh Thụy nào đó hất cằm nói.
Khương Sầm nhịn không được đè đầu cậu ra hôn nghiến một trận nữa cho bỏ ghét.
Cốc cốc cốc!
Trong lúc họ đang dính nị với nhau thì bỗng nhiên của phòng bị gõ vang ba tiếng hữu lực lại dứt khoát.
Hai người lập tức ngừng lại động tác vừa đưa mắt nhìn nhau.
Họ cũng nhìn thấy ý tưởng trong mắt nhau mà đồng thời im lặng không nói gì, càng không có ai có ý định đi ra mở cửa.
May sao đúng như hai người dự liệu, ngay sau đó cửa phòng bên cạnh mở ra, Sùng Minh đã xuất hiện để đối phó với người không biết tốt xấu vừa làm phiền chuyện tốt của họ, Trác Dịch.
Hai người ở trong phòng im lặng nghe tiếng họ nói chuyện với nhau.
"Trác ảnh đế? Có chuyện gì sao?"
Sùng Minh trong lòng nhảy số, ngoài mặt lại chỉ khó hiểu nhìn người đang đứng kia hỏi.
Hắn không mù mà nhìn ra được trên tay Trác Dịch đang cầm cái gì.
Nhưng cho dù hắn có ý gì thì Sùng Minh cũng không thể để cho hắn toại nguyện.
"Tôi tìm Bạch Thụy.
Cậu ấy không có ở trong phòng sao?"
Trác Dịch phong độ tự nhiên nhìn hắn hỏi.
"Cậu ấy ra ngoài rồi, tiểu Sầm đều gửi ở chỗ tôi.
Nếu anh có..."
"Không sao.
Bao giờ cậu ấy về tôi sẽ quay lại.
Thành ý nên là tự mình đưa vẫn tốt hơn."
Ai biết Trác Dịch lại rất cố chấp, không để cho Sùng Minh nói xong đã ngắt lời, thể hiện quyết tâm muốn gặp tận mặt Bạch Thụy mới thôi.
Nhưng Sùng Minh là ai đâu? Người lăn lộn trong giới giải trí đều là lão hồ ly không.
"Vậy được.
Nhưng mà tôi cũng không biết bao giờ cậu ấy về.
Cậu ấy không có nói với tôi."
Sùng Minh trong lòng khinh thường, ngoài mặt vẫn đúng mực nói.
"Không sao, mai tôi đưa cậu ấy cũng được."
Trác Dịch nói rồi đem theo đồ trên tay quay trở lại phòng mình.
Sùng Minh đợi hắn vào hẳn trong phòng, trầm ngâm một chút rồi mới quay đầu nhìn đến cửa phòng ai đó một cái, lúc này mới thật sự an tâm trở lại phòng mình.
"Bình thường hắn sẽ đến tìm em như vậy?"
Khương Sầm trầm giọng hỏi con tiểu minh tinh trong ngực mình, âm thanh có chút nguy hiểm khó nói lên lời.
"Không có.
Mới nãy hắn nói muốn bồi tội với em, chắc là vì vậy."
Bạch Thụy lập tức lắc đầu, trong lòng lại có sở liệu mà nói.
"Bồi tội?"
Khương Sầm khó hiểu.
"Hắn nói đã đắc tội với em trong lúc ghi hình."
Bạch Thụy không bận tâm lắm nói.
"Nếu hắn lại đến tìm em thì sao?"
Khương Sầm cố tình gây sự hỏi.
"Không sao cả, nên làm gì thì làm đó thôi.
Hiện tại em không thể xé rách mặt với anh ta được."
Bạch Thụy nghĩ gì nói nấy, dù biết chắc hắn sẽ không vừa lòng với câu trả lời này.
Nhưng mà cậu không thể dùng lời lẽ ngon ngọt đối phó cho qua chuyện với hắn.
Bạch Thụy ở trước mặt hắn chính là thành thật đối đãi như vậy.
"Hừ!"
Quả nhiên nghe được tiếng người đàn ông khó chịu hừ lạnh một tiếng trong cổ họng.
"Khương Sầm, em muốn đi tắm!"
Bạch Thụy không đối phó được lập tức tìm cách đánh lạc hướng mà ôm cổ hắn nói.
Cậu còn không quên lẳng lơ câu dẫn: "Cả người em đều bẩn, nhất định dính hết trên người anh.
Chúng ta cùng đi tắm thôi!"
Khương Sầm đến là chịu thua cậu luôn.
Nhưng thịt đến miệng, trong lòng còn khó chịu, hắn ngu mới không ăn.
Thế là hắn xốc con tiểu minh tinh bại hoại nào đó lên, hướng phòng tắm đi.
Cách phòng họ một căn, Trác Dịch vừa về đến nơi sắc mặt trầm trầm gọi điện cho anh trai mình.
"Anh, sao rồi?"
Bên kia oán hận hắn không biết quan tâm anh trai vài câu trước rồi mới đáp lại: "Thông tin về Bạch Thụy kia được bảo mật rất kín kẽ.
Anh chỉ tìm được một chút thông tin sơ sài là cậu ta xuất thân từ một cái vùng quê hẻo lánh.
Nghe đâu là trẻ mồ côi bị vứt bỏ được người trong thôn nhận nuôi.
Mấy năm trước người nhận nuôi cậu ta đã mất nên cậu ta một mình lên thành phố kiếm sống.
Có điều vì sao cậu ta lại dính lên người Khương Sầm cũng như tình huống họ gặp nhau anh đều không tra ra được.
Nhưng có thể khẳng định là thời gian họ quen nhau không hề dài, chỉ tầm nữa năm đổ lại thôi.
Sau đó Bạch Thụy bắt đầu bước lên con đường minh tinh.
Nhờ chuyện này mà anh phát hiện Khương Sầm là ông chủ thần bí sau lưng Tinh Lạc."
"Hiện tại anh chỉ có thể chắc chắn rằng Khương Sầm rất để ý người này, còn chuyển vào ở chung với nhau rồi."
Trác Đằng có vẻ rất coi trọng chuyện có liên quan đến Khương Sầm cho nên đã cố gắng tìm hiểu nhưng vẫn chỉ tìm được có bấy nhiêu.
Đặc biệt là cái người tên Bạch Thụy kia, càng tìm hắn càng khó hiểu lại ngờ vực về cậu ta.
Rõ ràng một người nổi bật như vậy nhưng tư lịch lại rất sơ sài, hắn không khỏi nghi ngờ thông tin này là giả.
Nhưng hắn lại không tra ra được sự thật.
Có thể thấy Khương Sầm bảo vệ người này rất kín kẽ.
"Giữa họ thật sự là hợp đồng bao dưỡng?"
Trác Dịch im lặng một chút rồi hỏi.
"Hiện tại thế nào anh không biết nhưng anh khẳng định điều này nhất định là không sai.
Sau khi cậu ta vào giới giải trí hình ảnh rất mờ nhạt.
Tuy được giao cho một người đại diện tận tình chăm sóc nhưng thái độ rất hờ hửng, thành ra Bạch Thụy cũng không có thành tựu gì lớn.
Nếu nói có động thái nhất là một tháng hai tháng đổ lại đây."
Trác Đằng đáp.
Đối với việc Khương Sầm bị một người không rõ lai lịch câu dẫn đến mức này hắn đều rất bất ngờ.
Ở trên thương trường Trác Đằng chỉ để ý một mình Khương Sầm.
Tuy nhỏ tuổi hơn mình nhưng làm việc quả quyết, ra tay là sấm rền gió giật.
Khương Sầm coi trọng Trác Đằng thì hắn cũng vậy.
Đây là sự khẳng định đối với đối thủ.
Chỉ có có đủ coi trọng đối với đối phương thì mới không sợ dưới cơ nhau hay ám toán nhau.
Trác Đằng có thể nghĩ như vậy cho nên hắn mới có thể điều hành Trác thị tốt đến thế.
"Em để ý Bạch Thụy kia?"
Trác Đằng bỗng nhiên cười cười vừa nhìn em trai mình bên kia điện thoại vùa hỏi.
Em trai hắn là người kiêu ngạo trong xương hắn biết, hắn chưa từng thấy Trác Dịch có chú ý đặc biệt với ai cho nên đối với việc này hắn rất để tâm.
Càng là quan tâm yêu thích của em trai mình.
"Em cảm thấy cậu ấy giống mình."
Trác Dịch nói một câu khó hiểu như vậy nhưng Trác Đằng lại minh bạch.
"Em không nghĩ người như cậu ta lại có một quá khứ như vậy."
"Đến anh còn không tin.
Nhưng anh lại không tra ra được gì ngoài những thứ cứ như được dựng lên để đánh lừa ánh mắt của người khác.
Đến hiện tại anh cũng là sinh ra tò mò đối với người này."
Trác Đằng nhận đồng nói.
"Anh sẽ giúp em tiếp tục tìm hiểu thêm.
Nhưng mà anh phải nhắc nhở em, Khương Sầm kia không phải hạng tầm thường.
Em đánh chủ ý với đồ của hắn, hắn sẽ không hòa nhã với ai."
"Em biết.
Nhưng em không làm việc mờ ám, em là quang mình chính đại theo đuổi Bạch Thụy.
Nếu hai người chỉ là quan hệ kim chủ, em vẫn có cơ hội."
Trác Dịch ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng lại vẫn là một mảnh ngạo khí hơn người.
Trác Đằng hiểu nhất là người em trai này, nhưng hắn không có nói gì nữa, dặn dò vài câu rồi cúp máy.
Trác Dịch sau khi nói chuyện với Trác Đằng xong thì sắc mặt trầm trầm ngồi đó một lúc rồi mới đem bánh kem hắn mua nhét vào trong tủ lạnh.
Trong lòng hắn nghĩ ngày mai đến đoàn làm phim hắn sẽ đích thân đưa cho Bạch Thụy.
Hắn không ngại cho người khác biết hắn theo đuổi Bạch Thụy.
Còn về Khương Sầm tên kia, hắn không để trong lòng.
Hắn vẫn có cách đối phó.
Trước tiên việc cần làm là lấy được lòng Bạch Thụy.
Chỉ cần khiến cậu đối với mình có một chút hảo cảm là được.
Hắn nghĩ được đẹp, lại đã định là sẽ đụng phải tường.
Người hắn nhắm tới vốn không phải bình thường, cách nhìn nhận thế giới này cũng khác biệt nốt.
Nhưng nếu cậu không khác biệt thì chưa chắc Trác Dịch đã có hứng thú.
Người như hắn càng tránh né hắn lại càng muốn dán tới.
Bạch Thụy ngay từ đầu đã gợi lên hứng thú cho hắn chứ chưa nói bây giờ còn có một tầng vấn đề kia nữa.
Hắn không biết, Bạch Thụy hắn nhớ thương đang cùng "kim chủ" lăn lộn trong bồn tắm đến quay cuồng ướt át nóng rực đan xen..