Bạch Ly hoàn hồn, tiến lại gần khối đá.
Cậu dùng một cục đá, vẽ một hình tròn trên cách mép khối đá chừng mười phân rồi nói: "Đào hết phần trong này ra thành hình lòng chảo hơi sâu một chút."
Cậu không nói quá rõ, định bụng vừa xem họ làm vừa điều chỉnh lại.
Công việc này không để dùng móng mà xử lý như lúc nãy được, cho nên yêu cầu họ phải dùng tay.
Việc làm cối vẫn do Ivol phụ trách.
Còn Baron có chuyện của hắn.
Bạch Ly đem khúc gỗ họ mang theo ra, trước tiên để Baron tước phần vỏ cây bên ngoài ra trước.
23
Lúc sau cậu ở trên mặt đất vẽ một cái chày có một đầu lớn một đầu nhỏ.
"Gì thế?"
Hai á thú nhần ghé mắt lại hỏi thăm.
"Cái chày."
Bạch Ly gọn gàng đáp: "Dùng cái này nện vào cối sẽ khiến lớp cám dính trên bể mặt bị tróc ra."
Trong lúc họ nói chuyện Baron đã dùng tốc độ thần thánh tuốt hết lớp vỏ ngoài của khúc gỗ.
Bạch Ly dùng dao xương vẽ một đường lên thân khúc gỗ, đem nó chia thành hai phần, sau đó để Baron bắt đầu gọt đẽo thành hình cái chày.
(
Hai á thú nhân không có chuyện gì làm, cảm thấy ngứa tay, thế là chạy đi chặt hai khúc cây nhỏ, làm cái chày thu nhỏ chơi.
(2)
"Ta thấy thứ này rất hay, có khi có thể dùng để làm nhiều chuyện lắm đấy." C
Lia tỏ vẻ.
Lealia cũng gật gù.
Thế là hai người còn có ý định đẽo một cái cối phiên bản thu nhỏ nữa.
Bạch Ly không ngăn cản họ, cậu chỉ ngồi bên cạnh nhìn thú nhân nhà mình gọt đẽo khúc gỗ với tốc độ cực mau.
Rõ ràng sau ba ngàn năm, thú nhân đối với việc xử dụng gỗ làm đồ vật đã có sự nhận thức đủ sâu, tay nghề thợ mộc quả thật thành thục giống như việc ăn cơm uống nước hằng ngày vậy.
"Phan dau nay mai tron."
Cậu chỉ vào phần sẽ tiếp xúc với cối, nói với hắn.
Baron gật đầu, lại tiếp tục gọt.
Bạch Ly lại đứng lên, đi đến bên cạnh lvol đang đục đẽo khối đá, nhìn một chút rồi tiến hành điều chỉnh cho hắn.
Mấy người bọn họ ở bên cạnh bìa rừng bận rộn, cũng không thấy mệt.
Bạch Ly lại bị gió thổi hiu hiu làm buồn ngủ.
4
Bình thường cậu sẽ ngủ trưa mà.
Baron làm một hồi lại thấy bả vai khẽ trầm xuống, vô tình đưa mắt nhìn qua liền thấy dáng vẻ mơ màng của chuột ta.
Mắt thấy những việc cần làm cơ bản đều đã giảng giải khá đầy đủ, cho dù có không đúng lắm cũng có thể từ từ điều chỉnh, hắn liền ôm cậu lên đùi, dỗ: "Ngủ tí đi.
Khi cần sẽ gọi em."
Bạch Ly không chút nào kháng cự vị trí thoải mái này, nghiêng đầu liền vùi vào lòng hẳn ngủ ngay tắp lự.
Hai á thú nhân bên kia ghé mắt lại đây, nhìn thấy cảnh này trong lòng tức khắc chua lòm.
Ghen ty quá! Ao ước quá! (2
Bạch Ly nào biết tâm tình của hai á thú nhân.
Mà nếu biết cậu cũng chỉ cảm khái thôi.
Trước đây luôn là cậu nhìn người khác rồi hâm mộ.
Cậu không nghĩ chỉ ngủ một chút lúc tỉnh lại đã thấy mình đang ở nhà.
3)
Bên ngoài ánh dương đã hạ xuống.
Xung quanh không có tiếng động gì lớn.
Bạch Ly mơ hồ xuống giường, đi ra gian ngoài thì chỉ thấy thú nhân đang ngồi ở bên bếp lửa, bên ngoài cửa là bóng đêm đang dần buông xuống.
"Tỉnh dậy rồi?"
Baron quay đầu lại nhìn cậu: "Vừa lúc, lại đây ăn tối luôn đi."
(2°
Bạch Ly kề cà đi tới chỗ hắn, ngồi xuống cái ghế đầu bên cạnh hắn.
Ánh lửa bập bùng chiếu lên khuôn mặt của hai người tạo thành đủ loại ảo tượng hư hư thực thực.
Bạch Ly cầm thịt nướng hắn đưa tới, trong lòng không khỏi mơ màng nghĩ, có bạn đời thật khác.
Trước đây muốn có thịt ăn cậu phải tự mình đi bắt.
Có khi đặt bẫy cả ngày cũng không có con nào, chỉ có thể ăn rau dại qua bữa.
Mặc dù cũng no đó, bản thần cậu cũng không có nhu cầu ăn nhiều, nhưng không có là một chuyện chứ không phải cậu không thích, đồng dạng cũng thấy hơi tủi thân.
&
Giờ thì khác rồi.
Chẳng cần sợ không có thịt ăn, chẳng cần làm gì cũng có thức ăn đưa tới miệng.
C
Bỗng nhiên chợt nhớ ra một chuyện, Bạch Ly khẽ dừng miệng, quay qua hỏi thú nhân: "Lúa đã hốt vào chưa?"
"Hốt rồi.
Ở kia."
Baron hướng mắt ra góc nhà.
Bây giờ Bạch Ly mới để ý tới, ở góc căn nhà lớn có để không ít thứ, đều là thực phẩm dự trữ của cậu, mé bên cạnh bây giờ lại xuất hiện thêm một thố thóc.
Qua một ngày phơi nắng nó đã khô rất nhiều, có lẽ ngày mai có thể sài được rồi.
Gần đó còn có cối sát trấu cũng được thú nhân đem vào nhà.
"Cối tróc cám để ở bên ngoài.
Anh thấy không khác so với em nói lắm, có lẽ không cần sửa."
Bạch Ly gặm gặm miếng thịt thú, mơ hồ đáp lại: "Sau khi làm xong phải rửa sạch, tốt nhất là nên ngâm dưới suối một đêm cho sạch hẳn lớp bụi đá."
"Để lát anh mang nó ra suối."
Baron vừa nói vừa múc cho cậu một chén canh khoai lang.
Mac du han khong co gioi viec nau nuong lam, dac biet la may mon a thu nhan thich an nhung nลื่น chut canh han
Van ทลิ่น dudc