" Người phụ nữ của tôi và người quan trọng chỉ có một.
Còn vấn đề này tôi chỉ biết nói rằng.
Muốn biết người đàn ông nào chân thành yêu mình thì phải tìm hiểu xem anh ta có sẵn sàng cho mình những thứ quý giá của anh ta không.
Vậy thứ quý giá của anh ta là gì? Đó là tiền của người nghèo,là thời gian của kẻ giàu, là sự mạnh mẽ của kẻ thư sinh.
Và điều cuối cùng là sự duy nhất của kẻ đào hoa."
Sau khi buổi phỏng vấn kết thúc, không chỉ nói lên đề kinh tế hỗn loạn hiện tại mà còn câu nói của Hoắc Thiên nhanh chóng được đẩy trên top tìm kiếm.
Nhờ đây là buổi phỏng vấn phát sống trực tiếp mà mọi người nhanh chóng được tiếp cận.
Sự lan toả trên cộng đồng mạng lúc này nóng hơn bao giờ.
Bài post cá nhân của nhiều blogger đăng tải lên càng thu hút sự chú ý của mọi người.
Không chỉ thế tờ báo H&S đã còn đã ghi lời nói này vào trang nhất của bài báo và các tờ báo liên quan đến đời sống khác cũng vậy.
Trên trang nhất của bài báo H&S đã ghim một hình ảnh được chụp góc nghiêng của Hoắc Thiên với tiêu đề là “Thứ quý giá của người của người đàn ông.”.
Nội dung của bài báo được trích một đoạn nhỏ như sau: Không ngờ được một người đàn ông nghiêm nghị, lạnh lùng sát phạt trên thương trường như Hoắc Tổng của tập đoàn HT, một trong các tập đoàn thuộc top đầu cả nước thế mà lại có nội tâm đời sống tình cảm như.
Tưởng chừng trong bộ não sắc lạnh này lại có một chấp niệm mãnh liệt đến thế.
Ôi thôi, chúng tôi tâm đắc nhất là “Điều cuối cùng là sự duy nhất của kẻ đào hoa.”
Bài báo TY chuyên đăng về mảng những trào lưu giới trẻ hiện hành cũng đã không ngớt lời khen ngợi: Không ngờ một vị tổng tài nắm trong tay là vận mệnh của một tập đoàn của tầm cỡ khu vực thế mà lại là một tấm chân tình sâu sắc như thế.
Một người đàn ông tốt không phải duy chỉ là tiền bạc mà anh ta có thể kiếm về đưa cho người phụ nữ của họ.
Mà còn là lòng chấp niệm duy nhất, chung thuỷ của người đàn ông nữa.
Trên trang cá nhân của một blogger khá nổi tiếng cũng hưởng ứng đăng tải rằng: Một người đàn ông xấu thì bản thân người phụ nữ không thể quản được.
Người đàn tốt thì không cần người phụ nữ của họ quản.
Chỉ có người đàn ông yêu người phụ nữ đó chân thành thì sẽ thay đổi để tốt cho người mình yêu.
Đúng quả thật là điều duy nhất của kẻ đào hoa mà.
Câu nói này còn nóng hơn cả chuyện nền kinh tế hỗn loạn bây giờ, trào lưu giới trẻ nhanh chóng tạo ra các gif, các sticker để nhắn tin khiến cho càng nóng thêm nữa.
Tang Noãn nằm ở nhà ngồi lướt tin tức, đâu đâu cũng thấy câu nói sến sẩm của Hoắc Thiên ở trường quay.
Bây giờ chỉ cần lên mạng gõ vài chữ câu slogan của Hoắc Tổng hoặc liên quan gì đến Hoắc Thiên thì câu nói thương hiệu kia được ghim đầu tiên.
Tang Noãn không khỏi mệt mỏi mà cất đi điện thoại mình đi đến Hoắc Thiên đang chằm chằm vào máy tính.
Hoắc Thiên trút bỏ bộ dạng lạnh như tảng băng di động khi mặc các bộ suit màu tối lạnh, nhưng khi ở nhà anh thoải mái mặc những bộ đồ ở nhà nên bộ dạng có chút nhu hoà.
Đôi mắt sắc bén đeo gọng kính bạc, mái tóc đen óng mượt phủ trước lất phất vài sợi khi có gió lùa vào.
Tang Noãn nhìn bộ dạng của Hoắc Thiên có chút thất thần.
Má, công nhận khi Hoắc Thiên nghiêm túc lại hấp dẫn như vậy.
Thật muốn đè xuống quá.
Đột nhiên một tiếng điện thoại vang lên cắt ngang mạch suy nghĩ của Tang Noãn lúc này.
Đối phương là anh trai của mình, Tang Noãn nhanh chóng bắt máy.
“Alo, không biết Tang Tổng hôm nay gọi tôi có chuyện gì thế?”
Tang Diên bên đầu dây nghe giọng nói nhàn nhạt của Tang Noãn có chút sởn óc.
Anh bên kia đứng tựa vào lan can cạnh bên bờ sông trả lời cô.
“Ha ha, dạo này anh có chút bận.
Hoàn thành xong bản thử nghiệm thì anh sẽ về bên đó ngay lập tức mà.”
Tang Noãn hậm hực cầm lấy một quả táo đặt trên bàn, há miệng cắn một miếng nhai ngấu nghiến.
Bên đầu dây của Tang Diên, anh nghe xong có chút đổ mồ hôi lạnh.
Bởi vì anh biết rằng quả táo kia thế thân của mình mà.
Hu hu A Noãn đáng sợ quá đi.
Lười biếng nhai hết một miếng, Tang Noãn tiện tay đưa trái táo trước mặt cho Hoắc Thiên.
Anh không ngẩng đầu lên, đôi mắt vẫn dán chặt vào máy tính mà không đổi sắc mặt mà gặm một miếng.
Tang Noãn tiện miệng hỏi.
“Có ngọt không?”
Hoắc Thiên khẽ ừ một tiếng rồi bàn phím vẫn lách cách tiếng đánh máy.
Tang Noãn không xem ai ra gì ngồi hẳn một bên bàn làm việc của Hoắc Thiên bởi vì hiện tại cô khá lười cho việc di chuyển.
Cô không biết rằng cuộc hội thoại vô tình của cô đã khiến người bên đầu dây kia sắc mặt đột nhiên âm trầm xuống.
Nếu như làn gió đông bắc có thể xuyên thấu qua điện thoại thì có thể Tang Noãn bị đông cứng rồi.
Tang Diên nghe đoạn đối thoại của hai người, anh kiềm chế bản thân để không để cho Tang Noãn nhận ra sự thay đổi của mình.
Trong lòng của anh bây giờ vừa có hỗn loạn giằng co giữa sự giận dữ và đau đớn, cảm giác như bị thứ gì đó sắc nhọn xuyên thẳng qua trái tim của mình vậy.
“Em đang ở với ai vậy? Đàn ông sao?”
Tang Noãn lúc này đâu để ý đến chuyện Tang Diên thay đổi thái độ bởi gì nãy giờ cô bận dán mắt vào bản kế hoach của Hoắc Thiên.
Nghe Tang Diên nói vậy, cô đột nhiên muốn trêu chọc anh trai mình.
“Anh thử nói xem?”
Nghe câu nói này của Tang Noãn, mọi tế bào trên của Tang Diên đều gào thét lên tức giận.
Nhưng anh vẫn gắng gượng cảm xúc của bản thân.
“Không phải trước đây em nói mình theo chủ nghĩa thích độc thân chứ không phải ế sao? Bây giờ thì lại thích đàn ông chứ? Anh còn tưởng em thích mỗi mình tiên thôi chứ?”
Câu nói này khiến cho Tang Noãn đen mặt, tức hộc máu già mà hét vào điện thoại rồi cúp máy luôn.
“Tiên sư nhà anh Tang Diên.
Em không thích đàn ông không lẽ anh thích hả? Cảnh cáo cho anh biết lần nữa, giới tính của hoàn toàn bình thường.
Thích đàn ông là chuyện đương nhiên, oke? Anh còn nói tào lao thì đừng trách tình thâm máu mủ.”.