Nhật Ký Tiểu Hòa Thượng Ở Thành Phố

Mỹ nhân chân chạm đất, cánh tay cũng thuận thế vung một cái, tay áo khoác rộng thùng thình tung bay phần phật trong gió, không hiểu sao lại ngầu đến bùng nổ!

Mỹ nhân chầm chậm chuyển động ánh mắt, nhìn về phương xa. Tầm nhìn dường như xuyên qua rừng hoa đào đến một điểm nào đó. Môi anh đào mỏng manh nhẹ nhàng mấp máy, giọng nói mềm mại, dịu dàng mang theo sự thanh lãnh quen thuộc vang lên: “Vậy mà lại dám tự tiện xông vào rừng hoa đào của ta, lá gan cũng to đấy nhỉ?”

Không biết nghĩ đến chuyện gì, khóe miệng nàng khẽ cong lên. Vẻ phong tình trong khoảnh khắc đó khiến hoa rơi cũng phải khom mình, nhưng cũng đồng thời tôn lên vẻ thanh lãnh không chút dao động nào từ đôi mắt trong suốt của nàng. Độ tương phản gần như tuyệt đối khiến người xem không khỏi lạnh cả người.

Tay áo dài của mỹ nhân vung lên, sải bước dài, đi về phía góc sâu trong rừng hoa, bàn chân nhỏ trắng ngần, tay áo đỏ như lửa, tóc dài đen nhánh, và cả trận mưa hoa đào lác đác, tổ hợp thành một khung cảnh tuyệt mỹ khắc sâu trong lòng người xem.

Cánh hoa đào phấn hồng rơi khắp mặt đất, như một lớp thảm dày mang theo sự mềm mại vô cùng. Thế nhưng, dần dần, trong mảng cánh hoa hồng phấn đó xuất hiện vệt màu đỏ thẫm. Hơn nữa, theo khoảng cách ngày một rút ngắn, đốm màu đỏ thẫm ngày một nhiều, càng ngày càng dày đặc, đến cuối cùng là từng vũng máu xuất hiện.

Bàn chân trắng nõn không tì vết di chuyển trên mặt đất với thảm hoa mềm mại, vượt qua những vùng màu đỏ thẫm kia. Trong ống kính chỉ có thể nhìn thấy một nửa bóng dáng của vị mỹ nhân áo đỏ. Khung cảnh thoắt chuyển dời, đứng trên góc độ của mỹ nhân. Lúc này cảnh sắc chuyển đến mắt khán giả được triển khai theo tầm nhìn của mỹ nhân.

Trên tấm thảm hoa đào phớt hồng, vậy mà lại có một con sói đang nằm, một con sói đã trưởng thành. Nó dường như bị thương rất nặng, trên lông không chỉ nhiễm đầy máu mà thân thể thiếu máu trầm trọng đã khiến nó lâm vào mê man. Nó yếu ớt, vô lực nằm đó, vùng bụng phập phồng với nhịp thở nhanh và gấp. Nhận thấy có con người đang tiến gần, nó đột nhiên ngước đầu lên. Dù cho giờ thân thể đã như nỏ mạnh hết đà, nó vẫn không từ bỏ niềm kiêu ngạo của vua sói, đôi mắt nó lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào vị mỹ nhân đang tiến đến.

Mỹ nhân lại không hề tỏ ra sợ hãi, ngón tay thon dài nhè nhẹ vân vê lọn tóc bên tai rồi chải, vuốt. Nàng bỗng nhiên ngẩng đầu cười rất vui vẻ, khoái trá. Nụ cười sáng lạn làm cả người nàng đều trở nên sinh động. Dường như, trong chớp mắt, nàng từ một con người có dòng máu điềm tĩnh đã trở thành người có tính cách nhiệt tình như lửa. Cả khung cảnh đều bộc lộ vẻ nóng cháy đó.

“Không ngờ đường đường một vua sói, vậy mà lại có lúc chật vật như thế này.”

Giọng thầm thì mềm mại, dịu dàng như đang nói chuyện tâm sự ngọt ngào với tình nhân vang lên, nhưng con sói bị thương lại đột nhiên há miệng ra, lộ ra nanh sắc, không hề che dấu sự uy hiếp và phẫn nộ dành cho đối phương. Ống tay áo dài của mỹ nhân khẽ vung lên, mang tâm trạng hưng phấn đến đỉnh điểm mà xoay tròn một vòng trên đất. Vạt váy màu lửa đỏ tung bay, xòe ra như đóa hải đường nở bung, nàng mở miệng: “Vết thương của ngươi đã nặng đến mức chỉ có thể duy trì trạng thái thú dữ. Chậc, chậc. Không biết ngươi chết rồi, tộc sói có bị tộc mãng xà diệt tận gốc không?”

“Hú ú…” Vua sói đột nhiên cúi đầu phát ra tiếng kêu thê lương. Tiếng gầm này như cháy hết ngọn lửa sinh mạng của nó, tất cả sự không cam lòng và nỗi đau đớn đều như nghiền nát hòa vào nhau mạnh mẽ đè ép trái tim của mỗi người xem, thật sự khiến người nghe cũng phải đau lòng đến rơi lệ.

Nụ cười trên mặt mỹ nhân dần dần biến mất. Nàng bình tĩnh nhìn vua sói đã suy yếu đến mức ngay cả đầu cũng không nâng lên được. Rất lâu sau, nàng mới nhấc chân, sải bước đến chỗ nó, làn váy tung bay, chầm chậm cúi mình ngồi xuống. Móng tay được nhuộm đỏ như máu bằng đậu khấu nâng cằm vua sói lên, nắm lấy cuống họng nó, nhẹ giọng nói: “Ta có thể cứu ngươi, đổi lại, ngươi phải trở thành thú nô của ta.”

“Hú ú…”

“Ngươi có thể cự tuyệt. Nhưng đợi ngươi chết đi, ta có cách để luyện chế ngươi thành con rối. Đến lúc đó thì ngay cả một chút lý trí cuối cùng của ngươi cũng không còn nữa. Ồ! Ngươi nói xem, ta có nên ném ngươi khi đã thành con rối trở về với tộc sói không nhỉ? Tộc nhân của người liệu có tình nguyện trở thành nô lệ của ta không? Hả?”

“Hú hú…” Vua sói cuối cùng cùng khuất phục.

Mỹ nhân đứng thẳng người lên, ống tay áo tung bay, ánh mắt mênh mông nước, bễ nghễ nhìn xuống. Trước mặt nàng, vua sói cúi cái đầu cao quý của mình xuống. Lúc này, sâu trong cánh rừng có tiếng xoàn xoạt mỏng manh truyền đến, âm thanh càng ngày càng lớn, càng ngày càng vang, cuối cùng lại giống như nổi trống trận.

Mỹ nhân chầm chậm xoay người, trước mắt nàng là một con mãng xà khổng lồ đang vươn đầu thăm dò từ trên cành hoa đào rực rỡ xuống dưới.

Khung cảnh bỗng dừng tại chỗ, hàng chữ theo lối hành thư màu máu đỏ thẫm, tuyệt đẹp xuất hiện: Còn tiếp!

“Mẹ kiếp!” Đây là tiếng lòng của tập thể khán giả vây xem. Dừng ngay thời khắc mấu chốt đúng không? Con mẹ nó quá hố người rồi đó!

Cơm trưa của Mễ Y Y cũng đã lạnh ngắt. Cô ấy nhìn chằm chằm vào bảng danh sách diễn viên ở cuối video. Ánh mắt cứ sững sờ, có chút mịt mờ, tan rã. Trong đầu cô ấy toàn là bóng hình nhiệt tình như hỏa diễm rất có tính xâm lược đó. Nhắm mắt lại vẫn thấy khuôn mặt với dung nhan tuyệt mỹ và đôi mắt phượng dập dờn sóng nước.



Không biết bắt đầu từ khi nào, một video mang tên “Kiếp vua thú” đã lan truyền trên mạng với tốc độ khủng khiếp. Nó bắt đầu xuất hiện trên một trang web hiện nay đã thành web ma - trang mạng chính thức Vô Tà. Khi một fan hâm mộ cuồng nhiệt thường trú trên trang mạng chính thức Vô Tà nhìn thấy đầu đề có ghi vài chữ “Diễn viên chính: Vô Tà”, họ đã kích động và vui mừng đến mức rơi lệ. Sự chờ đợi của họ quả nhiên đáng giá. Vô Tà của bọn họ không hề thực sự bỏ mặc họ.

Hứa Lâm Lang dựa theo lời nói rõ ràng ngay lúc đầu, video vừa mới phát lên mạng, cô liền để liên kết lên trang web chính thức của mình. Hơn thế nữa, gần đây nhất cô còn chia sẻ lại video này, lời bình chỉ vẻn vẹn một câu: Trong lòng chị, em là người đẹp nhất!

Hành động của An Kỳ còn nhanh hơn kẻ cướp. Lời bình của Hứa Lâm Lang vừa được đăng lên, cậu ta ngay lập tức chia sẻ lại video, còn không quên vẽ một bộ mặt bánh bao đang khóc, chú thích: Vô Tà, em quay phim điện ảnh sao lại không cho anh biết. Em không yêu anh nữa sao. Hu, hu, hu. Đau lòng quá!

Mức độ nổi tiếng của Hứa Lâm Lang hiện nay đã vang vọng trên trường quốc tế. An Kỳ càng là một nam nghệ sĩ không thể không kể đến trong lớp nghệ sĩ trẻ của Hoa Hạ, thậm chí là cả châu Á. Sự ủng hộ, đề cử nhiệt tình của hai người này tất nhiên đã tạo lên một đợt sóng lớn trong giới điện ảnh của Hoa Hạ. Nhưng tất cả những điều này đều không nhằm nhò gì, điều khoa trương thực sự là, Khưu Vân vậy mà lại đăng tải video này lên Weibo cá nhân của mình. Còn chân tình, thân thiết mà thêm một biểu tượng gấu trúc đang quỳ xuống, đốt hương, hét lên: Sư phụ, cầu vai diễn phụ!

Mẹ nó chứ, Khưu Vân có thân phận gì?

Một ngôi sao võ thuật lớn nổi danh quốc tế. Là bộ mặt bảo chứng kỷ lục phòng vé của giới điện ảnh. Đạo diễn phim Âu Mỹ nổi tiếng mời anh ta quay phim điện ảnh còn phải xem tâm trạng của anh ta nữa kìa. Anh ta hoàn toàn xứng đáng là anh lớn của làng giải trí Hoa Hạ. Mẹ nó, một đại ca trâu bò vang danh như vậy mà lại kêu ra một câu: “Sư phụ, cầu vai diễn phụ”!

Cô nương Vô Tà à, cô có cần nghịch thiên như vậy không?

Truyền thông nghe tiếng gió phong phanh mà hành động. Đến nay, dưới tình hình nhóm người buôn dưa lê, bán dưa chuột vô số, trong làng giải trí Hoa Hạ đã dâng lên một sóng gió không giải thích được. Nhưng dù thế nào, “Kiếp vua thú” đã hot rồi, Vô Tà cũng nổi rồi, trang web chính thức Vô Tà cũng náo nhiệt lại một lần nữa.

“Kiếp vua thú” và Vô Tà đã trở thành hai từ khóa được tìm kiếm nhiều nhất. Cả một tháng trời, những tin tức, bài báo về tập phim chiếm cứ những vị trí bắt mắt nhất trên tất cả các trang tin tức giải trí.

Sự thành công của “Kiếp vua thú” khiến cho nhóm người Lăng Phi nhìn thấy hy vọng tương lai. Không ngờ qua nhiều năm như thế, hai chữ “Vô Tà” lại vẫn còn ma lực nhường này. Vậy là, cả nhóm hứng thú tăng cao, bắt đầu chuẩn bị quay “Kiếp vua thú” phần hai. Cả công ty điện ảnh Vô Tà đã nổi tiếng khắp trời nhờ một tập phim. Nhưng không có một người muốn lộ diện trước những phương tiện truyền thông hay muốn tận dụng mọi thời cơ để quảng bá cho Vô Tà khi video còn đang hot.

Dù là Lăng Phi, Ngải Mỹ, Tiền Đa Đa hay là La Giai Ni, Thượng Quan Triết, cách làm của bọn họ dường như đều giống với cách Bạch Hi Cảnh và Hứa Lâm Lang thực hiện trước đó. Tiểu Tịnh Trần thích hợp tránh mình sau ống kính, thể hiện mặt hoàn mỹ nhất, ngầu nhất, khí thế nhất của mình cho thế nhân hành lễ, cúng bái, nhưng tuyệt đối không thích hợp đứng trước ống kính cho người khác vây xem. Em gái này sẽ nổi điên, thật sự sẽ nổi điên đó.

“Kiếp vua thú” tập đầu tiên do vua sói Màn Thầu làm vai phụ và Tiểu Tịnh Trần là vai chính, diễn cặp với nhau. Tập thứ hai sẽ là sự vật lộn giữa vai phụ Quả Cà và Tiểu Tịnh Trần.

Đầu rắn lộ ra giữa các cành hoa đào. Lúc trườn xuống đất, cả người nó mới lộ hết ra ngoài, nó thế mà lại là một con trăn xanh Nam Mỹ biến dị với thể hình cực lớn. Trăn xanh Nam Mỹ lấy ánh mắt âm độc của mình nhìn chằm chằm vào vua sói đang thoi thóp một lúc lâu. Sau đó nó mới nhìn về phía vị mỹ nhân, chầm chậm phun lưỡi rắn ra rồi lại tụt vào, nhìn cũng thấy rõ ý uy hiếp thể hiện trên người nó.

Mỹ nhân nhẹ nhàng nhếch mày, khóe miệng từ từ cong lên, lộ ra một nụ cười rực rỡ như lửa lại mang theo sát khí lẫm liệt. Ngón tay thon dài khẽ dùng sức kéo vạt áo. Chân váy đỏ lửa bay lên như ngọn cờ, rơi xuống đất, che phủ sắc hồng đầy đất của thảm hoa đào. Mỹ nhân giờ đây đã đổi sang một bộ Hán phục màu trắng.

Nếu nói mặc trang phục màu đỏ, nàng giống như một vũ nương nhiệt tình như lửa, vẻ quyến rũ toát ra từ xương cốt. Vậy thì khoác lên mình trang phục trắng, nàng lại giống như tiên giáng trần đi nhầm xuống trần gian. So với trang phục màu đỏ, thì khi khoác lên mình trang phục màu trắng, lực sát thương của nàng còn lớn hơn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui