Nhật Ký Tiểu Hòa Thượng Ở Thành Phố

“Ngân Hà đế quốc” là bộ phim khoa học viễn tưởng có quy mô lớn, đáng mong đợi nhất trong những năm gần đây, không có bộ thứ hai. Hầu hết diễn viên đều là những sao hạng A, có thế lực trong giới điện ảnh quốc tế và là khách quen của Orestia. Cho nên địa điểm quay chính của bộ phim này là ở Mỹ, nơi có khoa học kỹ thuật phát triển bậc nhất.

Hơn chín giờ tối, một đoàn người tới thủ đô Washington của Mỹ, ở đó sớm đã có người đợi.

Tiểu Tịnh Trần vừa ra khỏi sân bay liền nhìn thấy một con khỉ nào đó đang hết sức phấn khích khua chân múa tay, “Sư phụ, sư phụ, bên này, bên này.”

Lục Vân ở Mỹ dốc sức nhiều năm, là người Hoa Hạ thành công nhất trong các ngôi sao quốc tế, tất nhiên là có rất nhiều người biết tới anh ta. Hơn nữa, người hâm mộ đâu đâu cũng có, cho nên, đồng chí ngôi sao tự mình tới sân bay đón người đã phải hóa trang một cách tỉ mỉ.

Đương nhiên là mũ, khẩu trang, kính râm đều không mang, nếu mang thì càng khiến mình trở nên khả nghi hơn, nên anh ta chỉ hóa trang một chút như người đi đường, biến bề ngoài của mình thành một người gương mặt không có chút thu hút nào. Cũng may Tiểu Tịnh Trần từ trước tới nay nhận ra người khác không dựa vào mắt, bằng không, cô bé tuyệt đối sẽ tẩn cái ông chú kỳ quái này thành một đóa hoa cúc.

Năm nay Lục Vân đã ba mươi tuổi, đang ở thời kỳ hoàng kim nhất của người đàn ông. Hơn nữa, bản thân anh ta ở Hoa Hạ thuộc người có vóc dáng tương đối cao, lại cộng thêm luyện tập lâu ngày, cơ bắp chưa đủ xoắn bện, nhưng cũng ẩn chứa sự mạnh mẽ và sức bật khó có thể phỏng đoán được. Người đàn ông này, cho dù trông thì bình thường, nhưng khắp người tản ra một sức lôi cuốn mạnh mẽ, khiến người ta không thể không chú ý tới.

“Sư phụ.” Lục Vân dành cho Tiểu Tịnh Trần một cái ôm thật lớn. Mặc dù thường xuyên gọi điện thoại, nhưng đây là lần đầu tiên anh ta gặp được sư phụ thân yêu từ sau khi anh ta đến Mỹ phát triển, hu hu hu~~~ Cảm động quá~~~ Hạnh phúc quá~~~!

Ôm sư phụ mềm mại thơm thơm xong, Lục Vân mất tự nhiên nghiêm túc cúi đầu hành lễ với ngài vệ sĩ, “Sư tổ, chào người!”

Bạch Hi Cảnh: “...”

Hoa Hạ có một câu cổ ngữ: Sư phụ có chuyện gì, đệ tử sẽ ra sức phục vụ!

Lục Vân sớm đã giúp Tiểu Tịnh Trần sắp xếp tất cả: khách sạn để ngủ lại, đồ ăn tối, bữa ăn khuya, thậm chí đến cả xe chuyên dụng ngày mai đi tới trường quay cũng đã đặt sẵn. Không thể không nói, đối với vị sư phụ nhỏ tuổi này, Lục Vân tôn trọng, hiếu kính cùng hâm mộ tới 200%… Ặc!!

Đi cùng Tiểu Tịnh Trần, ngoài Bạch Hi Cảnh ra còn có sáu tên ngốc là đoàn cố vấn và tiểu sư điệt Minh Quang. Đại Sơn, Tiểu Sơn không ngồi hàng không thông dụng, mà đã đàm phán với chính phủ Washington nước Mỹ để sử dụng máy bay cá nhân, không còn cách nào khác, dã thú không thể ngồi máy bay thông dụng được, rơi lệ!

Một đêm ngủ ngon lành không mơ gì cho tới khi trời sáng. Sáng sớm ngày hôm sau, loại sinh vật chưa bao giờ biết cái gì gọi là đồng hồ sinh học bị lộn xộn như Tiểu Tịnh Trần thức dậy đúng giờ, rửa mặt đánh răng, mang theo “vệ sĩ” tuấn tú xuống lầu. Tụ tập với những người thuộc đoàn cố vấn vành mắt đen lớn đối chọi với chiếc đồng hồ sinh học bị rối loạn một cách nghiêm trọng, ăn sáng xong, ngồi trên chiếc xe van mà Lục Vân đã sắp xếp, trực tiếp tiến về phía trường quay.

Thời gian quay phim chính thức của “Ngân Hà đế quốc” là ngày mai, nhưng các diễn viên đều muốn tới trước để làm quen với hiện trường, phim khoa học viễn tưởng cũng không phải là dễ quay.

Trường quay nằm ở khu điện ảnh và truyền hình lớn nhất thành phố Washington, cả một khu vực dành cho việc quay phim khoa học viễn tưởng đều đã được bao trọn. Chiếc xe trực tiếp chạy tới dải đất trung tâm, từ cửa kính xe có thể nhìn thấy các nhân viên công tác bên ngoài qua lại, toàn là người nước ngoài, ngay đến người tóc đen cũng ít thấy, chứ đừng nói là người có màu mắt đen.

Lái xe đưa thẻ công tác cho mấy người, nói tiếng Anh Mỹ một cách lưu loát, “Được rồi, mọi người vào trong đi, Lục đang đợi mọi người.”

“Cảm ơn“. Mười mấy năm đọc sách không phải là vô ích, một vài câu giao tiếp thường dùng thì đám người Lăng Phi vẫn nghe hiểu được.

Đám người xuống xe, lập tức thu hút sự chú ý của các nhân viên qua lại. Không có cách nào khác, ở giữa tất cả những người nước ngoài đột nhiên xuất hiện tám người Hoa Hạ tóc đen mắt đen da vàng, muốn không thu hút người khác cũng khó.

Một cô gái tóc dài bù xù màu đỏ nghênh đón: “Vô Tà??”

Hai chữ được nói bằng tiếng Hoa Hạ một cách rất kỳ quặc, nhưng mấy người Hoa Hạ vẫn nghe hiểu được, gật đầu không ngớt. Cô gái lập tức lộ ra nụ cười xán lạn: “Chào mọi người, tôi là Lusa, ông Spielberg Roth bảo tôi đợi mọi người ở đây, mời đi theo tôi!”

Trong trường quay chính, ông Spielberg Roth đang nghiêm túc giải thích bối cảnh cho các diễn viên. Bộ phim này tên là “Ngân Hà đế quốc” nên đương nhiên là giảng giải về câu chuyện của Ngân Hà đế quốc, thời gian là thế giới khoảng một nghìn năm sau này.

Ngân Hà đế quốc là một đế quốc khổng lồ bao gồm một trăm nghìn thiên hệ, mười tỉ ngôi sao, chiến hạm, robot chiến đấu, văn minh ngoài trái đất. Chỉ có thứ không nghĩ tới chứ không có thứ nhìn không thấy, đương nhiên, Ngân Hà đế quốc không phải kẻ thống trị duy nhất, xung quanh đế quốc còn có các loại chủng tộc xâm lược.

Cả trường quay lấy sân khấu là khoảng không rộng lớn giữa các hành tinh, giải thích cho sự hưng suy vinh nhục của một đế quốc.

Mặc dù chỉ là một bộ phim, tổng cộng chưa tới hai ba tiếng, nhưng ông Spielberg Roth thuật lại toàn bộ bối cảnh một cách đầy đủ tựa như một khúc sử ca, nghe tới mức đám minh tinh có hàng triệu người hâm mộ như mê như say. Lúc này, sự xuất hiện của Lusa đã cắt đứt lời giảng giải của ông Spielberg Roth.

“Thưa ngài, cô Vô Tà tới rồi.”

Đang nghe kể chuyện một cách hăng say lại bị người khác chen ngang, những người nghe tỏ ra rất không vui. Đương nhiên, bọn họ không thể biểu lộ sự bất mãn của mình trước mặt ông Spielberg Roth được, nhưng lại âm thầm nhớ kỹ cái tên “Vô Tà“. Một nhân vật bình thường có cái tên chưa từng có ai biết đến mà lại dám tới trường quay cuối cùng, thật đúng là quá phô trương, quá ra vẻ, quá cao ngạo.

Ông Spielberg Roth ngừng lời giảng, chậm rãi quay đầu lại, vừa lúc nhìn thấy Tiểu Tịnh Trần đang chậm rãi bước tới.

Tiểu Tịnh Trần trước sau như một mặc quần áo thể thao màu trắng, làn da trắng nõn dưới ánh nắng tỏa ra ánh huỳnh quang như gốm sứ, đôi mắt to tựa như đá đen Obsidian tinh khiết nhất, tóc ngắn mềm mại trên da đầu, thoạt nhìn giống như một đứa trẻ con không rành thế sự, khiến người khác không khỏi sinh ra thiện cảm.

Cô bé đi thẳng tới chỗ ông Spielberg Roth, bước đi cũng không nhanh, nhưng chạm đất không hề gây ra tiếng động, sống lưng thẳng tắp, thân hình cao như thanh mai, rõ ràng là cái bánh bao thấp lùn mềm mại, lại khiến người ta không hiểu sao cảm thấy một loại khẩn trương gấp gáp.

Mắt ông Spielberg Roth sáng lên, quả nhiên vai diễn này chính là vì diễn viên này mà tồn tại.

Ông Spielberg Roth mỉm cười rất ân cần, giang hai tay, trực tiếp dành cho Tiểu Tịnh Trần một cái ôm ấm áp: “Vô Tà, hoan nghênh cháu.”

Ông ấy thế mà lại nói tiếng trung, mắt Tiểu Tịnh Trần đột nhiên sáng lên, đột nhiên tràn ngập thiện cảm với ông lão râu bạc này, cô bé giơ tay ôm lại: “Cảm ơn.”

Tâm tình của ông Spielberg Roth cực tốt, giới thiệu Tiểu Tịnh Trần với các diễn viên khác. Đối với mỗi một người Tiểu Tịnh Trần đều nghiêm túc chào hỏi. Sau một vòng, mọi người đều sinh ra chút thiện cảm với cô gái phương Đông lễ phép này, cho dù trước đó bởi vì bị cô bé ngắt đoạn bài giảng mà trong lòng bọn họ đủ các loại oán niệm thì bây giờ cũng bình ổn hơn rất nhiều.

Sau khi giới thiệu xong, ông Spielberg Roth tiếp tục giảng giải câu chuyện, Tiểu Tịnh Trần ngoan ngoãn đứng một bên, mắt to sáng lên nhìn có vẻ rất chuyên tâm nghe. Thực tế thì, tâm hồn cô bé đang ngao du bên ngoài, chiến hạm ngôi sao, Robot chiến đấu các loại,… Nghe kể chuyện ư? Một kẻ ngốc ngay đến chơi điện thoại cũng chơi không qua ván đầu nghe có thể hiểu được sao?!

Bởi vì thời gian quay phim lùi lại nửa ngày, cho nên các diễn viên sớm đã thuộc kịch bản, chỉ có Tiểu Tịnh Trần là ngày đầu tiên nhận được kịch bản, nhìn từng hàng chữ la tinh trên đó, Tiểu Tịnh Trần trợn tròn mắt.

Nhìn vẻ ngây người hóa thạch của cô bé, Bạch Hi Cảnh che miệng bật cười, tốt bụng cầm kịch bản đọc từng dòng cho cô bé nghe.

Giọng nói của Bạch Hi Cảnh trầm thấp giống như rượu ngon lâu năm tinh khiết và thơm nức khiến người khác say mê. Tiểu Tịnh Trần là người có khả năng nghe nhớ nghịch thiên, hơn nữa người đọc kịch bản lại là người cha mà mình yêu quý nhất, cho nên cô bé nghe rất chuyên tâm, cũng chăm chú ghi nhớ.

Nội dung của phim “Ngân Hà đế quốc” cũng không phức tạp, nam chính là một học sinh rất bình thường, sau khi tốt nghiệp lại không hề quan tâm tới sự phản đối của gia đình mà tham gia quân đội, trở thành một chiến sĩ bình thường. Năng lực của cậu ta cũng không hề xuất sắc, nhưng có thiên phú quân sự rất cao. Ban đầu, cậu ta chỉ là một tiểu binh bình thường, bởi vì khi đang đi tuần bắt gọn được hải tặc mà được đặc cách thăng chức thành sĩ quan. Sau đó, trải qua các loại thử thách, tiến vào chiến đội Vinh Dự, cuối cùng lại đột phá cực hạn, được vào chiến đội U Linh, trở thành chiến sĩ U Linh xuất sắc nhất.

Tướng sĩ của Ngân Hà đế quốc khoảng mười tỉ người, phân bố trên các tinh cầu lớn nhỏ. Đế quốc chỉ có mười ba chiến đội có phiên hiệu vinh danh, mười ba chiến đội này phòng thủ ở mười ba cứ điểm đặc biệt khác nhau, trở thành hàng rào không thể phá vỡ của đế quốc, là sự tồn tại hướng tới của tất cả các chiến sĩ, mà mục tiêu phấn đấu cuối cùng của các chiến sĩ trong mười ba chiến đội vinh dự lại là chiến đội U Linh trong truyền thuyết.

Chiến đội U Linh không có phiên hiệu danh dự chính thức, thậm chí nơi cất giữ hồ sơ của đế quốc cũng không có tài liệu chính xác về nó, nó là tâm linh tồn tại cách xa với hiện thực, nhưng lại được công nhận là chiến đội dũng mãnh xuất sắc nhất đế quốc.

Bất kể là ở đâu xuất hiện nguy cơ quốc thể đế quốc bị dao động, bọn họ đều có thể xuất hiện kịp thời, với tốc độ nhanh như chớp đuổi quân địch ra khỏi tinh vực. Phải biết rằng cả một Ngân Hà đế quốc bao gồm mười tỉ ngôi sao, khoảng cách ở giữa tuyệt đối không phải là một chiến đội có thể dễ dàng tới được.

Chiến dịch xuất sắc của nhất chiến đội U Linh chính là khi vào một lần nào đó tộc trùng tấn công đế quốc với quy mô lớn, cả một đường biên giới hoàn toàn bị phá hỏng, các chiến sĩ đóng giữ ở đó phải đối mặt với sự thương vong hầu như không còn sống sót, chiến đội U Linh kịp thời ngăn cản bước tiến của tộc trùng, để đế quốc có đủ thời gian điều động quân đội tới khu vực biên giới phản kích.

Suốt bảy ngày trời, một chiến đội đã ngăn chặn sự tấn công của tộc trùng vào cả một nền văn minh, chiến hạm đều bị phá hủy; sau đó liền dùng robot chiến đấu, robot chiến đấu bị phá hỏng; dùng súng laser, súng laser không dùng được nữa; dùng dao năng lượng, dao năng lượng hết năng lượng. Ccuối cùng đành dùng đến nắm đấm nguyên thủy nhất. Chiến đội U Linh dùng máu thịt của chính mình ngăn chặn bước chân của kẻ địch. Khi viện quân tới, cả một chiến đội gần như toàn quân bị diệt, chỉ còn lại duy nhất một người vẫn chống đỡ tới cùng. Khi đó, phóng viên chiến địa trong đoàn viện binh đã chụp được hình ảnh lúc tới biên giới.

Xác của chiến hạm vỡ vụn, robot chiến đấu bị phá hủy, quang cảnh là biển máu, núi thi thể chồng chất trên chiến trường. Các chiến sĩ lấy máu thịt của mình ngăn cản bước chân tộc trùng, giơ chiếc dao chiến trong tay đã sứt mẻ chỉ thẳng vào những con côn trùng kết lại thành đàn ấy, lại chỉ nói một câu: “Kẻ xâm phạm quốc uy của ta, chắc chắn phải chết.”

Hình ảnh này được phát đồng bộ trên kênh phát thanh toàn quốc. Lúc đó, tất cả những người nhìn thấy hình ảnh này, bất kể là nam hay nữ, già hay trẻ, dù là quý tộc hay dân thường hay là quân nhân, đều khóc không thành tiếng. Đây chính là chiến sĩ của đế quốc, chiến sĩ của chúng ta - “Kẻ xâm phạm quốc uy của ta, chắc chắn phải chết.”

Trong trận chiến thảm khốc đó, mặc dù chỉ còn một người sống sót, nhưng uy danh lừng lẫy của chiến sĩ U Linh lại vang xa, chỉ có chiến sĩ xuất sắc nhất mới có tư cách vào U Linh, chỉ có U Linh mới đại diện cho lực lượng vũ trang mạnh mẽ nhất đế quốc.

Trong bộ phim này, ông Spielberg Roth đã để tác phong chủ nghĩa anh hùng cá nhân nhất quán của nước Mỹ sang một bên, cả một bộ phim mặc dù diễn viên chính là Bur, nhưng mỗi một vai phụ đều có câu chuyện của chính mình, nhân vật rất phong phú, nội dung phim không phức tạp, nhưng là tinh cầu kỳ lạ, nền văn minh ngoài trái đất cùng với sự trung thành máu thịt của chiến sĩ đế quốc cũng đủ để cảm động mỗi người.

Vai diễn của Tiểu Tịnh Trần là một cô gái, một cô gái rất tài ba.

Lolita Royal, nguyên soái trẻ tuổi nhất đế quốc, cũng là nguyên soái nữ duy nhất trong bảy đại nguyên soái!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui