Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma Em Đừng Hòng Trốn


Chợ ma lần này được tổ chức ở sâu trong một ngọn núi của tỉnh Tây Hà, các trưởng môn của các môn phái lớn đã thiết lập trận pháp ở trong núi, chỉ có người tu đạo nhất phẩm trở lên mới có thể đi vào, nếu như là người bình thường, chỉ có thể nhìn thấy đám sương mù lượn lờ, cho dù có muốn đi vào bên trong, cũng sẽ bị lạc đường.

Cao Thanh Hoàng nằm trên giường bệnh hai ngày, thực ra là đã đứng ngồi không yên, anh ta không quan tâm những lời mắng mỏ của bố mẹ, cùng tôi ngồi lên máy bay đi đến Tây Hà.

Mà lúc này, trong Hang Đuổi Gió, bởi vì thánh địa của tộc Hiên Viên đã bị sụp đổ, tòa tháp thuộc về quỷ đế Thừa Hạo cũng đã sụp đổ, chỉ còn lại một đống đổ nát cao mấy mét, những con quỷ bên trong cũng đã tự mình chạy thoát, dưới bầu trời đỏ như máu, hiện rõ ra được sự suy bại mà cô đơn.

Trước khi Khương Kha vấp phải đống đổ nát, cậu ta nắm lấy bức tường làm bằng đá khổng lồ, cúi đầu ho khan dữ dội và phun ra một ngụm máu lớn.

Cậu ta đi vào đại điện đã bị sụp đổ phân nửa kia, ngồi trên bậc thang đá trước ngai vàng, lộ rõ ra nét mặt buồn bã.


Cậu ta bị Chu Nguyên Hạo đuổi giết, dựa vào năng lực ẩn nấp siêu phàm của mình, cậu ta đã trốn được, đợi sau khi Chu Nguyên Hạo rời khỏi, cậu ta lại quay trở lại đây, nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất.

Thật là đáng thương mà.

Một giọng nói hư ảo vang lên trong đầu, Khương Kha sửng sốt, từ dưới đất nhảy lên, lớn tiếng nói: “Ai đấy?”
Trong không trung xuất hiện một bóng hình đỏ như máu, đó là một người đàn ông cực kỳ anh tuấn, tóc và mắt đều là màu đỏ như máu, đến cả quần áo mặc trên người cũng toàn là một màu đỏ rực như máu.

Mặc dù đối phương chẳng qua chỉ là một cái bóng, Khương Kha vẫn cảm giác được áp lực cường đại từ trước đến nay chưa từng có, làm cho cậu ta cảm thấy rùng mình, trên lưng phát lạnh từng đợt, thậm chí cậu ta cũng không dám đối mặt với nó.

“Nhìn bộ dáng cậu như thế này, trông thực sự đáng thương, giống như một con chó con bị chủ của nó bỏ rơi, trốn ra một góc, một mình liếm láp vết thương vậy.

” Người đàn ông tóc đỏ cười nhạo.

Trong mắt Khương Kha toát ra nỗi tức giận, cười lạnh, nói: “Tôi đã báo được thù rồi, bọn họ lợi dụng tôi, đùa giỡn tôi, còn muốn đá tôi như vứt rác rưởi để sống một cuộc sống vui vẻ ư, nằm mơ đi! Tôi muốn bọn họ oán hận lẫn nhau, để cho bọn họ thống khổ, để cho bọn họ vĩnh viễn không thể ở bên nhau!”
“Như vậy là đã đủ rồi sao?” Người đàn ông tóc đỏ từ từ cúi xuống, nâng cằm của cậu ta lên và nói: “Cậu không dễ dàng gì mới có thể trở thành quỷ đế, cậu vốn là người cai trị toàn bộ địa phủ.

Bây giờ lại thành ra nông nỗi này, chẳng lẽ cậu cam tâm sao?”

Khương Kha cắn răng nói: “Tôi đương nhiên không cam lòng rồi!”
“Không cam lòng là được rồi, tôi sợ cậu không có ý chí chiến đấu mà thôi.

” Người đàn ông tóc đỏ cười nói: “Địa ngục và trần gian, hai thế giới sắp chồng lên nhau rồi, nhưng thời xa xưa, thiên đạo vì phòng ngừa dị biến không gian cho nên đã lưu lại bốn trụ cột không gian ở nhân gian, có bốn trụ cột không gian này ở đây, hai giới chồng lên nhau ít nhất phải mất mấy chục năm, nhưng mà, tôi đã không thể chờ được thêm nữa rồi.


Ánh sáng đỏ trong mắt anh ta lấp lánh: “Tôi muốn cậu giúp tôi tiêu diệt bốn trụ cột đó, sau khi chuyện thành công, cậu sẽ trở thành người mạnh nhất thống trị cả thế giới.


Khương Kha trầm mặc một lúc rồi mới hỏi: “Rốt cuộc anh là ai?”
Người đàn ông tóc đỏ lộ ra nụ cười ma quái: “Bổn thể của tôi nằm dưới biển máu của địa ngục tầng thứ mười tám, đã ngủ trong hàng triệu năm nay.



Đồng tử Khương Kha rụt lại, kinh hãi nói: “Chẳng lẽ anh là?”
Mái tóc dài của người đàn ông tóc đỏ như ngọn lửa bay trên không trung, nụ cười trong đáy mắt càng thêm thâm thúy quỷ dị.

Tỉnh Tây Hà có nhiều núi, đường núi gồ ghề, khó như đi lên trời xanh vậy.

Chỗ tổ chức chợ ma lần này ở trên một tòa núi cao, đường núi cực kỳ khó đi, ngọn núi này lại không được khai thác, bởi vậy nên không có đường cao tốc, ngay cả đường mòn cũng không có, người bình thường căn bản sẽ không đến đây.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận