Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma Em Đừng Hòng Trốn


Tôi thay váy dài, xoay một vòng nhìn vào gương, sau đó tôi lại ngửi thấy mùi vị ngọt ngào nồng đậm, quay đầu lại chỉ thấy Chu Nguyên Hạo cầm một miếng bánh màu đen đi tới, trên bánh đầy mảnh vụn sô cô la, anh còn dùng hai viên anh đào màu đỏ trang trí, tôi không nhịn được mà nuốt một ngụm nước bọt.

“Đến đây nếm thử xem sao.

” Anh cắt cho tôi một miếng nhỏ, tôi dùng nĩa xúc một miếng lên cho vào trong miệng, trong chiếc bánh nhỏ này kết hợp giữa vị chua nhẹ của anh đào, vị ngọt của kem, hương vị tinh tế của rượu anh đào, một sự kết hợp hoàn hảo.

Tôi không nhịn được ăn thử tất cả các miếng bánh, anh ngồi đối diện mỉm cười nhìn tôi: “Ngày mai ăn thử tiramisu nhé!”
Trong miệng tôi nhồi một đống bánh, nói chuyện cũng không được rõ ràng: “Anh đã mua bánh này ở đâu, em muốn mời người đầu bếp này làm riêng cho em.


Chu Nguyên Hạo tự hào nói: “Anh tự làm đó.



Tôi ngạc nhiên đến nỗi cằm gần như rớt xuống đất: “Anh còn có thể làm bánh sao?”
“Mấy cái bánh nhỏ này thôi mà có gì khó khăn chứ?” Chu Nguyên Hạo nói: “Chỉ cần làm theo công thức nấu ăn là có thể dễ dàng làm được thôi.


Tôi hoàn toàn quỳ rồi, xem ra ngoại trừ sinh con thì trên đời này thật đúng là không có gì là anh không thể làm được.

Sau khi ăn bánh, tôi nhìn vào căn phòng đầy quần áo và nói: “Em không thể mặc được hết chỗ này, hay là chọn vài bộ thích hợp rồi trả lại số còn lại đi.


Chu Nguyên Hạo mỉm cười nói: “Anh đã nói rồi, để em có thể mặc váy đẹp mỗi ngày, anh nói được làm được.

” Anh ấy đột nhiên nghĩ về điều gì đó và nói: “Còn nhớ tới cô gái đã cười nhạo em không? Bố cô ta là ông chủ than, người có thể mặc mỗi ngày một chiếc váy công chúa khác nhau ở trường tiểu học.


“Từ Ly?” Tôi thấy lạ hỏi: “Cô ta bị sao vậy anh?”
“Nhà cô ta đã phá sản rồi.

” Chu Nguyên Hạo nói: “Từ nhỏ cô ta được bố mẹ nuông chiều lớn lên, nuôi dưỡng thói quen kiêu ngạo phản nghịch, sau đó tìm được một người đàn ông, sau khi kết hôn mới phát hiện người đàn ông đó chỉ thèm muốn gia sản của cô ta mà thôi, cô ta giận dữ cho nên đã giết người đàn ông đó.


“Vì để cho người nhà đàn ông đó không truy cứu nữa, nhà họ bỏ ra một khoản tiền lớn, vốn dĩ tài nguyên khoáng sản của nhà bọn họ đã càng ngày càng ít, thêm chuyện này nữa cho nên hoàn toàng không duy trì được nữa, bất đắc dĩ phải tuyên bố phá sản, bây giờ cô ta trở thành một con người bình thường, sống một cuộc sống đi làm 9 giờ về nhà 5 giờ, thường xuyên phải làm thêm giờ, cả ngày ngoại trừ văn phòng cũng không ra ngoài, bây giờ cũng không có tâm trạng và tinh lực để nghiên cứu đến chuyện ăn mặc nữa rồi.



Tôi sửng sốt, sau đó hỏi: “Là do anh làm sao?”
Chu Nguyên Hạo thần bí cười cười: “Chẳng qua chỉ là một chút tài mọn mà thôi, không đáng nhắc đến.


Mặt tôi tiếp tục hiện lên vài vạch đen, tôi còn chưa nói là tôi muốn cảm ơn anh cơ mà.

Sau khi ăn xong bánh ngọt, Chu Nguyên Hạo và tôi đi dạo ở trong vườn hoa, tôi nói: “Nơi này tốt thì tốt thật, đáng tiếc không có nơi nào để trồng cây đào.


Chu Nguyên Hạo bỏ một gốc linh thảo, nghiêng đầu lại nói: “Yên tâm, năm mười ba tuổi ấy, sau khi anh về đến nhà đã tự tay trồng hai cây đào trong sân nhà, hiện tại đã mọc lớn, ngày mai có thể vận chuyển tới đây rồi.

” Tôi đang định nói không cần phiền phức như vậy, ai biết Chu Nguyên Hạo lập tức đã gọi điện thoại cho chú Trịnh, bảo chú Trịnh lập tức đưa tới.


Nghìn dặm xa xôi từ thủ đô vận chuyển đến Hà Thành, ngày dài đường xa, vốn dĩ cho rằng phải đợi mất mấy ngày, không nghĩ rằng tối nay cây đã được chuyển đến rồi, hai chúng tôi cùng nhau trồng ở chỗ đất trống trong sân, nhìn cây xanh lá um tươi tốt, tôi cảm giác được một niềm vui mà trước nay chưa từng có.

Yêu hận tình thù của kiếp trước đã qua từ lâu rồi, nhiều năm trước đã trở thành một hồi gió thoảng mây trôi, bây giờ cứ so đo tính toán đã không có ý nghĩa gì.

Sau khi làm hòa lại với Chu Nguyên Hạo, cảm tình của chúng tôi rất tốt, giống như dầu trộn mật ong vậy, cả ngày đều dính cùng một chỗ, trải qua những ngày không biết xấu hổ không biết ngượng ngùng là gì.

Mỗi ngày Chu Nguyên Hạo đều thay đổi đa dạng các kiểu loại bánh ngọt để làm cho tôi, cũng may lấy cấp bậc bây giờ của tôi, cho dù có ăn nhiều hơn nữa cũng sẽ không béo, nếu không tôi cũng sắp bị nuôi thành một con lợn tròn quay rồi.

Vốn dĩ tu vi của tôi là ngũ phẩm sơ cấp, nhưng lần trước thiên nhãn hấp thu quỷ vương Nhược Khê, hơn nữa trước cột trụ không gian lại cắn nuốt một giọt máu của con quỷ viễn cổ, thực lực của tôi đột nhiên tăng mạnh, đã đạt tới ngũ phẩm cao cấp rồi, chỉ thiếu một cái cơ hội đột phát nữa thôi là tôi liền có thể đạt tới lục phẩm.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận