Chu Nguyên Hạo sắc mặt nghiêm túc gật đầu, tôi hoàn toàn chết lặng đi.
Lẽ nào thủ phạm trong lời lão hòa thượng nói – kẻ giết cả ngôi chùa của ông ấy, một sự tồn tại còn đáng sợ hơn cả mợ chủ Lục, vậy mà lại là một vong trẻ sơ sinh, hơn nữa còn mang theo mấy phần âm khí địa ngục.
Tôi lại đau đớn mà ôm lấy đầu mình, liệu có phải nhầm lẫn rồi không, vong trẻ sơ sinh này đã ăn hết trái cây trong địa ngục, cuối cùng Thiên Đạo cho phép, cho nó có thể đầu thai trở lại thế giới, nó có thể đến được thế giới này, vốn dĩ đã là chuyện vô cùng cực kỳ khó khăn, nó không biết đã trải qua sự dày vò như thế nào, đã trả cái giá như thế nào, mới có thể chuyển kiếp làm người.
Nhưng mà nó vẫn còn chưa kịp sinh ra đời, đã bị người ta hại chết rồi, vì vậy nộ khí rất nặng, nếu như lại hút được khí Thiên Địa cực âm của Ổ quỷ, năm trăm năm nay, đã đủ để nó có thể luyện thành một Quỷ Vương rồi.
Tôi kinh hãi nhìn Chu Nguyên Hạo, Chu Nguyên Hạo nói nhỏ: “Đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em, tôi đã là Quỷ Vương trung cấp rồi.”
Nụ cười của anh ấy khiến tôi an tâm phần nào, nhưng sự bất an lớn hơn lại ập đến trái tim tôi, Chu Nguyên Hào là thân xác Quỷ Vương, linh hồn là Quỷ Đế, mà tôi đã mở ra con mắt âm, vậy mà lúc trước lại không nhìn ra mấy nhà sư đó là quỷ? Thứ trong Đá hắc quang, rốt cuộc là thứ gì đây?
Chu Nguyên Hạo dường như có thể nhìn thấu tôi đang nghĩ gì, ôm tôi vào lòng, nói: “Đợi kích hoạt được cột trụ không gian này, tôi sẽ cùng em đi xuống địa ngục một chuyến, đi tìm thứ bên trong của Đá hắc quang.”
Tôi gật đầu một cái, nắm chặt lấy cánh tay của anh ấy, có được người chồng thế này, còn có thể đòi hỏi gì nữa.
Đúng lúc này, hai người chúng tôi đều nghe thấy tiếng cười của vong trẻ sơ sinh, ngọt ngào mà động lòng người, nhưng mà trong ngôi chùa cổ này đều đầy ắp các quan tài, cho nên vô cùng đáng sợ.
Chu Nguyên Hạo đột nhiên ra tay, anh ấy vừa ra tay đã dùng Kích Hắc Long Phá Thiên, trở tay đâm vào bên trong những chiếc quan tài.
Một đâm này, đâm vào sâu bên trong quan tài sắc bén như chỉ là đâm vào rau dưa vậy, tiếp đó lại phát hiện có một thứ gì đó nhanh chóng thoát sau từ phía sau quan tài.
Anh ấy thu lại Kích Hắc Long Phá Thiên, đôi tai khẽ nhúc nhích, bóng hình đột nhiên hòa vào một, ngón chân điểm lên tường vài điểm, lại một đao chém về phía bóng hình người kia.
Nó vậy mà thực sự là vong trẻ sơ sinh, đã ăn nhiều tăng lữ đến vậy, thực lực của nó tăng vọt, đã thực sự đạt được đến Quỷ Vương sơ cấp rồi.
Thế này thì xong rồi!
Con vong trẻ sơ sinh này chỉ mới có bảy tám tháng tuổi mà thôi, cả người đầy máu, đang bò trên mặt đất.
Nó dường như đã bị Chu Nguyên Hạo chọc cho tức giận, ngước đầu lên gầm một tiếng, lao về phía Chu Nguyên Hạo, hai con quỷ lao vào đánh nhau.
Hai bên đánh với nhau mấy hiệp, vong trẻ sơ sinh đã không chống đỡ nổi nữa rồi, một trăm Quỷ Vương sơ cấp cũng không thể so với một Quỷ Vương trung cấp được!
Trong mắt Chu Nguyên Hào dường như không có chút thương xót nào, anh đâm vào trái tim của vong trẻ sơ sinh, nó vội vàng cử động tay, một cái mõ lập tức xuất hiện, Kích Hắc Long Phá Thiên vậy mà lại cắm vào cái mõ.
Sắc mặt Chu Nguyên Hạo thay đổi lớn, tay anh phất một cái, một tia sét đánh xuống người vong trẻ sơ sinh, nó thảm thiết kêu lên một tiếng, thu cái mõ lại, vội vàng bỏ chạy.
Chu Nguyên Hạo vung Kích Hắc Long Phá Thiên lên, vong trẻ sơ sinh đột nhiên hóa thành một làn sương mù đen tản mất, một kích đó, chỉ chém đứt một cánh tay của vong trẻ sơ sinh mà thôi.
“Để nó chạy mất rồi.” Chu Nguyên Hạo lạnh lùng nói.
Tôi cúi người xuống nhặt một nửa cánh tay lên, trong cánh tay ngoại trừ khí tức ma quỷ ra thì quả nhiên còn ẩn chứa một luồng khí tức mang hào quang màu vàng, luồng khí tức này vô cùng mạnh, dường như chính là dựa vào khí tức này, con quỷ nhỏ mới có thể tu luyện trở thành Quỷ Vương sơ cấp.
“Đây là…” Tôi hút khí tức màu vàng này vào bên trong cơ thể, sắc mặt đột nhiên thay đổi: “Đây là phật quang.”
Sắc mặt của Chu Nguyên Hạo càng trở nên khó coi.
Phật quang là hào quang ánh vàng xung quanh người Đức Phật Thích Ca mà bình thường chúng ta nhìn thấy.
Nhưng mà, làm sao phật quang lại ở trên người một vong trẻ sơ sinh được? Chỉ có một cách giải thích mà thôi, con vong trẻ sơ sinh này là đứa con do Phật sinh ra.
Tôi cảm thấy mình đầu óc đã khá hỗn loạn rồi, hình tượng của đại sư Tín Thiện bị sụp đổ trước mắt tôi.
Ngay đúng vào lúc này, từ xa truyền đến tiếng pháo nổ chói tai, Chu Nguyên Hạo chấn động, nói: “Không hay rồi, đã xảy ra chuyện rồi.”