Giống như Khôn dự đoán, đối với việc Đinh Tiếu cảm thấy cốt đinh không dễ cầm, muốn chuyển dùng phi đao, Văn tiên sinh chẳng những không có không vui ngược lại còn rất hứng thú mà cầm phi đao thử tay.
Kết quả càng làm ông thêm vừa lòng: "Phi đao này luyện tốt có thể trực tiếp dùng để săn giết con mồi, con đứa nhỏ này thực nhiều chủ ý.
Tuy rằng thủ pháp không quá giống nhau, nhưng phương thức dùng sức không khác mấy, con luyện cái này cũng đúng, làm xong cung tiễn ta cũng làm mấy cái thử xem.
Nói không chừng qua không bao lâu, bán thú nhân chúng ta có thể săn được động vật lớn hơn nữa."
Ước lượng phi đao trong tay, Văn tiên sinh vừa cảm kích vừa thích thú, quả nhiên đúng như hiến tế nói, Đinh Tiếu tuyệt đối là Thần Thú ban cho bọn họ, cũng mang đến cho bọn họ người có lợi a!
Được sư phụ khen ngợi cùng tán đồng, Đinh Tiếu lập tức cao hứng, loại cảm thụ này hoàn toàn khác với được ba và Khôn nhà mình khích lệ.
Nó liên quan tới "công phu" tương lai của mình a: "Con sẽ mỗi ngày luyện tập, chờ đến khi có thể đi học để ngài nghiệm thu một chút kết quả!"
Văn cười ha hả gật đầu: "Được, đến lúc đó ta có gì nói nấy!"
Đinh Tiếu nghiêm trang sống lưng: "Đương nhiên ạ! Tuy không thấy được có thể đánh tới con mồi, nhưng nhất định phải có đột phá trong tính chuẩn xác."
Văn nói: "Nhãn lực của con vẫn luôn rất tốt, chỉ cần nắm giữ chuẩn xác phương hướng ta cũng không lo lắng.
Nhưng sức lực của con cần phải rèn luyện nhiều hơn mới được."
Đinh Tiếu thở dài: "Kỳ thực hiện tại sức lực của con so với lúc mới tới thôn chúng ta lớn hơn nhiều, nhưng mà làm thế nào mới có thể càng khỏe hơn ạ?"
Vấn đề này Văn tiên sinh vẫn là có thể cho cậu đáp án khác với Khôn: "Sức lực cũng có thể luyện ra tới, nếu con trời sinh sức lực không lớn, dựa vào ăn uống cũng không được.
Tốt nhất mỗi ngày nên lấy đồ vật nặng luyện tập."
Vậy chẳng phải giống như buộc đá vào người đi xách thùng nước hay sao? Cảm giác...có vẻ thật vất vả.
Đinh Tiếu cảm thấy bản thân nên làm tốt tâm lý chuẩn bị rồi lại quyết định.
"Cái này đúng là có thể thử xem, đúng rồi, Văn tiên sinh, cung làm thế nào rồi?"
Văn trả lời: "Thú gân đang ngâm ở nước cỏ, phải ngày mai mới có thể biết rốt cuộc đã được hay chưa.
Nhưng mà phần cung đã làm tốt, con nhìn xem thế nào." Nói xong Văn vào phòng ngủ của mình, từ bên trong lấy ra một phen cánh cung đưa cho Đinh Tiếu.
Tiếp nhận cánh cung, cánh tay lẫn thân mình Đinh Tiếu đều trầm xuống.
Trọng lượng này thực quá đủ, cư nhiên dùng cả gỗ chắc.
"Cái này nhìn thật uy phong!" Cũng không biết lắp dây vào cánh cung có co dãn hay không.
Nếu không có, hiệu quả liền kém hơn nhiều.
Có điều cụ thể thế nào, còn phải tùy từng người khác nhau đ.
Dù sao nếu là mình dùng, tuyệt đối sẽ không lựa chọn gỗ chắc, hơn nữa kích cỡ cung như này so với mình là quá lớn, ít nhất phải thu lại 1/3 mới được.
Quả nhiên mình đã tính sai sau khi lại phát triển tiếp cũng vẫn là chú lùn sao?! Nhưng rõ ràng trước kia mình tính chiều cao này là được rồi mà!!
"Chờ làm ra xong, ta mang theo mấy đứa các con cùng nhau đi tu luyện." Đệ tử của mình luôn là tốt nhất, đây là định nghĩa cuối cùng của Văn tiên sinh!
Trong thôn đã có vài tháng chưa tổ chức lửa trại yến, lần gần đây nhất vẫn là vào ngày trước hôm mở chợ một ngày.
Có thể thành công trở thành đám "tài xế" đón khách đầu tiên, nhóm giống đực buổi tối hôm nay tinh thần rất phấn chấn, bộ dáng thật giống như tiểu tức phụ đã tới rồi vậy, quả thực là nhìn gì cũng có thể cười tới buổi sáng.
Đương nhiên có thể đảm nhiệm công tác này đều là giống đực độc thân tiểu thanh niên trên 70 tuổi dưới 100 tuổi.
Tuổi trẻ sức lực mười phần, lực lượng lớn, năng lực săn thú mạnh mẽ.
Dùng bọn họ đi làm kéo xe trừ bỏ sẽ không cố hết sức ra, an toàn của người trên xe cũng được đảm bảo hơn.
Hơn nữa lấy an toàn làm tiền đề, hiến tế và Bằng Giáp thương nghị quyết định một chiếc xe trang bị hai cái giống đực, một người phụ trách bảo tiêu, một người phụ trách kéo xe.
Đương nhiên đây là thay phiên làm, ai cũng không có hại, cũng không ai chiếm tiện nghi.
Cho nên sáu chiếc xe kéo liền có 12 giống đực tạo thành "Đội tài xế", hôm nay mấy vai chính hưởng thụ đãi ngộ cũng tương đối không tồi, chẳng những có thể cùng thôn trưởng và đội trưởng các đội tuần tra cùng ăn uống, còn có thể thuận tiện tìm hiểu một chút trong thôn rốt cuộc có giống cái hay bán thú nhân nào thích mình hay không.
Phải nói tính cách giống đực Thú Thế giống nhau đều thực thẳng thắn, có đôi khi thậm chí là quá mức trực tiếp.
Cho nên cũng không phải tất cả mọi người có thể giống như Nhất Toàn sớm liền phát hiện có người yêu thầm mình.
Mà lần này đúng là một cơ hội không tồi.
Mỗi người đều biết đám giống đực này tranh đoạt cơ hội làm tài xế là vì cái gì, cho nên người yêu thầm một vị bán thú nhân hay giống cái nào đó chắc chắn là phải sốt ruột.
Có cái cơ hội "bát quái" như này, mấy người Lục Hi ngay từ đầu đã chắp vá tới cùng nhau, một bên phổ cập các loại tri thức JQ cho Đinh Tiếu, một bên hi hi ha ha cho thức ăn vào trong miệng.
Khôn đang an vị bên người Tiếu Tiếu, nhưng cơ hội nói chuyện với bạn lữ nhà mình ít đến đáng thương.
Trước kia bọn người kia nhìn thấy mình trừng bọn họ một cái liền có thể thức thời nên làm gì thì làm, kết quả lần này đi ra ngoài trở về liền biến dạng, mặc kệ mình có banh mặt lên như nào, những người này cứ vây quanh bên người Tiếu Tiếu không đi.
Tuy Quỳnh thúc thúc nói không sai, Tiếu Tiếu có bằng hữu là một việc rất tốt, nhưng rõ ràng là một nhà một cái lửa trại, làm gì bọn họ cứ vẫn không rời đi >.