Đồng Nhất Niệm bất ngờ với sự quan tâm của anh ta, Tề tiên sinh cười: "Những vụ việc như thế này chúng tôi hàng tháng đều nhận vài vụ, những việc như thế này quá nhiều rồi.
Thật ra có những sự việc không biết còn có thể tiếp tục được nữa không thì nhất thời đã bị phá vỡ hết rồi, là do hai bên đều không có cách nào để tiếp nhận.
Đối với cô mà nói thì không thể còn có thể tha thứ nhưng đối với anh ta mà nói thì không thể chấp nhận việc cô thuê thám tử tư điều tra anh ta vì thế nếu như cô không muốn tiếp tục thì hãy điều tra đi!".
Đồng Nhất Niệm có phần thấy tán dương sự thành thật của anh ta, không vì tiền mà bất chấp tất cả, chỉ có điều đối với cô mà nói thì hôn nhân như vậy thì cô thà cá chết lưới rách cũng không muốn..
"Tôi nghĩ kỹ rồi, điều tra đi! – Cô trả lời hết sức ngắn gọn, nói ra mỗi một chữ là lòng lại đau thêm một chút, cái cảm giác đau thương đó làm cô nhớ lại sự ấm áp của bờ ngực anh khi cô dựa vào làm cho lưng cô có chút dính dính của mồ hôi.
Nhưng dù có thêm nữa ấm áp thì cô cũng không dám tham lam nữa, đau hơn nữa cũng phải cắt đứt.
Hôm nay cô đi vào công ty thám tử tư này chính là muốn ly hôn.
Cô không cần đầu mối, cái cô cần là chứng cứ có hiệu lực, có thể đưa ra để tòa án tin tưởng.
Tiến hành một vụ trao đổi với Tề tiên sinh xong cô rời khỏi công ty thám tử tư, trước khi rời đi Tề tiên sinh nhác nhở cô một lần nữa nhất định phải giữ bình tĩnh giả vờ như không có chuyện gì cả không để anh ta nghi ngờ.
Cô bỗng nhiên cảm thấy căng thẳng, thận trọng đồng ý, tim thật ra đập rất nhanh.
Trải qua một đêm mưa hôm qua làm cho cả thế giới dường như đều được rửa gột sạch sẽ, không khí cũng rất trong lành.
Cô đi trên mặt đất còn ướt dính không muốn quay về công ty cũng không muốn về nhà, lại nghĩ ra Gia My đã mang thai rồi mà mình vẫn chưa qua thăm liền lái xe đi mua vài đồ dùng trẻ em định mua mấy bộ quàn áo cho em bé tặng Gia My.
Người bán hàng ở cửa tiệm đồ trẻ em rất nhiệt tình hỏi cô dự định kỳ sinh nở là khi nào muốn mua cho em bé những đồ gì làm cô có chút lúng túng:" Thật ngại quá, tôi muốn mua cho bạn thôi.
"
" Ồ, vậy thì em bé đã sinh chưa ạ? Là con trai hay con gái? "– Người bán hàng cũng cảm thấy có chút ngại.
Đồng Nhất Niệm lắc đầu:" Cứ để tôi tự xem trước đã! "
" Vậy được.
"– người bán hàng thấy có lỗi cười rồi đi chào người khách khác.
Đồng Nhất Niệm đứng trước chỗ treo quàn áo và giày đã bị mấy thứ đồ tinh xảo đáng yêu đó hấp dẫn, còn có bát, thìa thậm chí cả cắt móng tay dành cho em bé, tất cả đều nhỏ hơn của người lớn mấy lần, xem hết xong là đủ làm cho người ta mềm lòng.
Cô xoa bụng nhỏ của mình, trước mắt trở nên mơ hồ, cô phải chờ đến bao giờ mới có thể được mua những thứ đáng yêu này cho con của mình đây?
Nhớ đến sự kiên quyết không có con của Lục Hướng Bắc rồi những khi đau lòng càng làm cô gia tăng suy nghĩ muốn rời khỏi Lục Hướng Bắc.
" Đồng tiểu thư! "– Bỗng nhiên có người gọi tên cô.
Cô nhìn về phía phát ra tiếng gọi, một người đàn ông mặc com lê màu tím đang đứng bên cạnh một chiếc giường dành cho trẻ con.
Hạ Tử Tường..
Chỉ có Hạ thiếu gia mới mặc kiểu trang phục nổi bật như vậy thôi cùng với ngũ quan xuất chúng, làn da trắng sáng của anh ta thì ngoài Lục Hướng Bắc ra không biết có được mấy người dám đọ sức với anh ta về vẻ bề ngoài..
" Hạ tiên sinh, chào anh.
"– Cô nở nụ cười chào hỏi.
Đều là người trong giới cả, Hạ lão gia và ba cô trước đây có giao tình khá tốt nên dù cho cô bây giờ có bao nhiêu chuyện không vui đi nữa thì cũng không thể thất lễ được.
Anh ta cười đi lại phía cô, ánh mắt quan tâm lướt qua cái bụng nhỏ của cô:" Thật trùng hợp, Đồng tiểu thư.
"
" Đúng vậy, thật trùng hợp, sao Hạ thiếu gia lại có hứng thú đi mua sắm ở cửa hàng đồ trẻ em thế này? "– Cô đang nghĩ hình như Hạ Tử Tường vẫn còn chưa kết hôn mà? Với giao tình giữa hai nhà thì không có khả năng là anh ta kết hôn mà cô lại không biết được.
Hạ Tử Tường cũng cười:" Tôi không có hứng thú nhưng đi cùng chị tôi nên không còn cách nào.
Sao vậy, sao không lấy Lục tổng nhà cô đi cùng? Anh ta cũng thật không làm chọn chức trách một người cha rồi! Để lúc nào đó tôi giúp cô mắng anh ta một trận! "
Thì ra Hạ Tử Tường cũng tưởng là cô có thai.
Cảm giác xót xa quen thuộc lại dâng lên trong lòng, cô miễn cường nở nụ cười:" Tôi không phải là mua cho mình mà là mua cho bạn thôi! "
" Ồ, là vậy sao? "– Ánh mắt Hạ Tử Tường lại lướt qua bụng cô:" Cô và Lục tổng cũng nên có con rồi! "
Đồng Nhất Niệm nhíu mày, những lời này sao nghe không giống những lời mà một người đàn ông nên nói mà giống như lời của những người lớn, bà cô trong nhà nói vậy? Quan hệ của anh ta và Lục Hướng Bắc đúng là rất tốt nhưng cô và anh ta qua lại rất ít, dù là có cũng chỉ là trên công việc thôi chứ không giống Lục Hướng Bắc cả ngày đều đì cùng nhau.
Nói thật cô không thích con người Hạ Tử Tường này, bời vì Oanh Oanh là người của anh ta..
Cũng không muốn nhiều lời với anh ta, cô chọn vài bộ quần áo rồi đi tính tiền để lại Hạ Tử Tường vẫn đứng ở chỗ cũ nhìn cô cười.
Ra khỏi tiệm đồ trẻ em rồi mà cô vẫn cảm thấy ánh mắt của Hạ Tử Tường vẫn dõi theo bóng lưng mình vì thế nhanh chóng chạy vào trong xe mình gọi điện cho Gia My để xác định là cô ấy ở nhà chứ không đi làm rồi trực tiếp lái xe đến nhà cô ấy.
Gia My sau khi kết hôn không sống cùng mẹ chồng mà mua nhà riêng để ở.
Đồng Nhất Niệm cảm thấy nhà Gia My thoải mái hơn cả nhà của chính cô, cũng có thể là vì không cần phải đối mặt với người có nhiều vấn đề kia nên thoải mái..
Cô xuống xe xách mấy túi quà vừa nhanh chân đến nhấn chuông cửa vừa gọi lớn:" Gia My, mau mở cửa cho mình! "
Đây là cách nói chuyện quen thuộc của bọn họ, bởi vì quen thân, vì quá quen thuộc rồi nên mới tự nhiên như vậy.
Gia My sau khi mở cửa nhìn thấy cô rất vui mừng đón cô vào trong sau đó mang hết đồ ăn vặt ra cùng thưởng thức với cô giống như khi còn đi học vậy.
Đồng Nhất Niệm mừng vì Gia My vẫn giữ được sự chân thật dù cho mang thai nên vẫn có chút yếu ớt nhưng vẫn nhìn ra được vẻ xinh đẹp mặn mà, Gia My với mái tóc đơn giản cũng giống như khuôn mặt trắng không từ vết của cô ấy vậy.
Có thể nhận ra bây giờ Gia My đang rất hạnh phúc.
Thật may là vẫn còn một đôi hạnh phúc..
Đồng Nhất Niệm cắn môi, bỗng nhiên nói với Gia My:" Gia My, cậu và Minh Khả vẫn yêu thương nhau như vậy sao? Yêu đến không thể sống thiếu nhau sao? "
" Đúng thế, nhất là sau khi có con, Minh Khả lúc nào cũng chiều mình như nữ vương vậy.
Đúng rồi, Niệm Niệm bạn cũng nên có con rồi, sinh một đứa đi, nghe nói sinh sớm sẽ mau hồi phục hơn! "
Đây là lần thứ bao nhiêu có người hỏi vấn đề con cái với cô rồi? Đến cả Gia My cũng hỏi, cô chán nản bĩu môi:" Sinh cái gì mà sinh, tớ không muốn sinh con, đau chết mất!" .