Đường Mẫn nhàn nhạt nhìn lướt qua Đường Hân, sau đó “Ừ” một tiếng.
“Đại tỷ nói có chút không đúng, muội rất thích việc hôn nhân này, dù sao biểu ca làm người kinh diễm như thế, người xưa nói, đời người chỉ cần một tri kỷ là đủ rồi, còn nói, nếu tình lâu dài, cần gì sớm sớm chiều chiều thấy nhau.
Huống chi việc hôn nhân không ngoài lệnh của cha mẹ, lời người mai mối, tổ phụ tổ mẫu và cha mẹ dưỡng dục muội thành người, hồi báo còn không kịp, làm sao có thể làm cho bọn họ ngột ngạt.
Nữ tử nhà cao cửa rộng đều là manh hôn ách gả, không ngoài gia tộc ích lợi, nếu chỉ vì chính mình, vậy đặt cha mẹ trưởng bối ở chỗ nào, hơn nữa từ nhỏ muội và biểu ca đã quen biết, tất nhiên hiểu biết biểu ca và cữu cữu cữu mẫu làm người, chỉ cần muội an phận thủ thường, cần gì sầu cuộc sống không tốt, nhưng lúc ấy muội lại không muốn……”
Người ở đây đều thay đổi sắc mặt, nhưng kế tiếp Đường Mẫn nói, lại làm Trâu thị đánh mất băn khoăn.
“Muội vốn nhỏ hơn đại tỷ hai tuổi, hiện giờ đại tỷ còn chưa xuất giá, muội lại mặc áo cưới trước, người ngoài biết được, nói không chừng thanh danh đại tỷ sẽ chịu thiệt hại, muội chỉ sợ đại tỷ lại bị hiểu lầm.
”
“Muội……” Đường Hân bị Đường Mẫn nói, trong lòng tức giận khó nhịn, một đoạn lời nói cuối cùng này chính là huỷ hoại thanh danh nàng bảy tám phần, lại thêm chính mình ghen ghét, vừa rồi nói lỡ tất nhiên bị tổ mẫu ghi tạc trong lòng, hiện tại Đường Mẫn càng hiểu chuyện, nàng sẽ càng khó khăn, thật sự là bỏ đá xuống giếng.
Mắt nhìn không khí trên bàn cơm không đúng, thể diện của lão thái thái cũng bị cháu gái lớn bà ta luôn luôn yêu thương ném thất thất bát bát, hiện tại chính là thực cách ứng, nếu để nàng tiếp tục nói, không biết còn mất mặt đến mức nào?
Mà thực hiển nhiên Trâu thị cũng là một người rất biết xem không khí, lúc lão thái thái sắp không nín được, đột nhiên cười nói: “Nhìn một cái, vừa rồi không phải con đã nói sao, Mẫn Nhi và Triều nhi có duyên phận phu thê, cô mẫu thật có phúc khí.
Trước
.