"Vậy đây là lần đầu tiên à? Tần Khả chính là mối tình đầu của ngươi " Nghiêm Đông hưng phấn hỏi.
"Được rồi, được rồi, các ngươi đừng đùa giỡn Hiểu Phát, ai mà chẳng có lần đầu? Mối tình đầu của các ngươi là tình thánh à? " Dương Quang nói ra, mọi người đương nhiên phải nghe. Bất quá Vi Lương nhịn không được hỏi: "Vậy ngươi làm sao biết được quan hệ với nàng ta? "
Dương Hiểu Phát nói: "Là nàng nói với ta về sau ta chính là bạn trai của nàng rồi. "
Vi lương nói: "Mẹ, vậy mà cũng thỏa mãn? Ngươi lợi hại! "
Lúc mấy người nói chuyện các học sinh khác dần dần đến, thấy Tần Khả cũng tới, Vi Lương lập tức nói sang chuyện khác. Dương Hiểu Phát cầm bữa sáng đi qua đưa cho Tần Khả, mấy người thấy Tần Khả chỉ thuận tay cầm bữa sáng, tiếp tục cùng tỷ muội của nàng nói chuyện phiếm, cũng không thèm nhìn Hiểu Phát lấy một cái, lại càng không cần phải nói cám ơn rồi.
Bọn Nghiêm Đông nhìn nhau, sau đó đều lắc đầu ngao ngán, ai ~~loại tình huống này, Hiểu Phát tính là gì đối với nàng? Chắc là cu li miễn phí! Xem ra phải tìm cơ hội nói với hắn .
Dần dần thì mọi người cũng tập trung đông đủ tại sân vận động, chỉ thấy mấy chiếc xe quân đội đúng 6 giờ xuất hiện trước mắt mọi người.
Riêng lớp Dương Quang trước đó đã chọn xong huấn luyện viên, vị huấn luyện viên này tuổi đời còn trẻ, lại rất cường tráng, tên là Lưu Hỏa Bình. Hắn đi vào phía trước đội ngũ, giới thiệu bản thân, sau đó thông báo qua các nội dung huấn luyện quân sự, giống như muốn đem bọn họ biến thành các binh sĩ quân đội chân chính, tuân thủ chấp hành nghiêm túc mệnh lệnh.
Từng lớp đã chuẩn bị hoàn tất, sau đó huấn luyện viên dẫn đội đến vị trí thao trường đã chỉ định.
Đầu tiên sửa sang lại nội vụ vân...vân, đợi một lát nữa sẽ dùng bữa sáng, thời điểm cơm trưa Lưu huấn luyện viên tuyên bố lịch trình huấn luyện cụ thể, 3 ngày luyện tập chạy bộ cùng với các tư thế cộng thêm 3 ngày học tập các động tác cơ bản của quân đội, sau đó 3 ngày học tập dã chiến đoàn thể, ngày cuối cùng là kỳ thi...
Tuy khổ sở, nhưng ba ngày trôi qua cũng rất nhanh, mọi người chạy đi chạy lại rốt cuộc cũng sắp kết thúc ngày thứ 3.
Buổi tối ngày huấn luyện thứ ba, Dương Quang cùng ăn cơm tối với bạn như bình thường, mấy người Nghiêm Đông kêu than toàn thân đau nhức, Tiêu Tĩnh thiếu chút xíu bất tỉnh nhân sự, xem bộ dạng nàng cầm thìa múc canh gian nan như vậy mọi người đều đồng tình, nhưng là lực bất đồng tâm.
Nghiêm Đông Vi Lương mấy người cũng bắt đầu kêu than huấn luyện viên ác độc, kể lể bản thân bị hành hạ, hiện tại dùng ngón tay đâm thoáng một phát đều đau, ngày mai làm sao huấn luyện vật lộn được a?
Mọi người nói xong phát hiện Dương Quang không có van khổ, hiện tại còn ăn uống ngon lành, Tạ Na nghi ngờ nói: "A Quang cơ bắp của ngươi không có đau nhức sao? "
Dương Quang cười nói: "Ta không cảm thấy có gì khác cả. "
Mọi người tập trung lên người hắn, Quách Sảng không tin mà hỏi: "cơ bắp ngươi dù một điểm cũng không đau không nhứ, không mệt à? "
Dương Quang cười lắc đầu, Vi Lương ngồi bên cạnh hắn bỗng nhiên cười u ám nói: "Thật vậy chăng? "'
Dương Quang nói: " đánh mạnh như vậy cũng không làm khó được ta. " nói còn chưa dứt lời Vi Lương dùng một ngón tay đâm lên đùi của Dương Quang, kết quả Vi Lương "Ah" hét thảm một tiếng, dùng miệng thổi ngón tay nhảy dựng lên, Dương Quang một chút sự tình không có, chỉ mỉm cười nhìn hắn.
Lúc này mọi người đã tin tưởng, Tiếu Hoài Thành đại biểu mọi người hỏi: "Tại sao ngươi không bị ảnh hưởng của khóa huấn luyện? ta cũng không có thấy ngươi lười biếng a? "
"Cái này chính là hiệu quả của việc rèn luyện buổi sáng a, thế nào, ngày mai mọi người có muốn tập cùng ta không? " Dương Quang nhìn mọi người nói, không quên biểu lộ khuôn mặt tươi cười sáng lạn.
Nghiêm Đông lập tức lắc đầu nói: "Sáng sớm thì muốn mạng của ta còn hơn, làm không được làm không được. " điều hắn nói rất giống với suy nghĩ mọi người ở đây cho nên liền nhận được những cái gật đầu chắc nịch.
Quách Sảng nói: "Ai, còn có nhiều ngày như vậy làm sao sống a? "
Dương Quang đáp lại: "Kỳ thật cũng không có cái gì, mấy ngày nữa thì thích ứng thôi, chỉ là mấy ngày nay các ngươi hưởng thụ đã đời rồi,hahaha. "
Vi Lương nói: "Bà mẹ nó, ngươi còn ở đây châm chọc! Mọi người đánh hắn! "
"Kỳ thật muốn khôi phục nhanh hơn cũng không phải không có biện pháp. " Dương Quang nhìn thoáng qua Vi Lương nhẹ nhàng nói ra: "Bất quá xem Vô Lương như vậy biết hắn không cần rồi. "
"Cái gì? Lão đại, vừa rồi ai nói muốn đánh ngươi? Ngươi nói ra đi, ta giúp ngươi bổ hắn, thằng nào điên vậy, lão đại ta cũng dám động. " Vi Lương biến đổi sắc mặt rất nhanh, láo liên đảo cặp mắt gian tà xung quanh căn phòng, "Lão đại, thức ăn như vậy đã đủ chưa, muốn thêm nữa hay không, ta mua giúp ngươi. "
Dương Quang cười đem Vi Lương đang khúm núm, nịnh nọt đẩy qua một bên, nhìn khuôn mặt chờ mong của mọi người, nói: "Các ngươi quên ta biết thuật châm cứu à, ta có thể dùng châm cứu phối hợp mát xa kích phát hoạt tính tế bào, gia tăng sự trao đổi chất, làm giảm đau nhức cơ bắp, như vậy cơ thể của các ngươi hồi phục nhanh hơn rồi. "
Lúc này mọi người không thể dấu nổi sự vui mừng, Dương Quang nói tiếp: "Nhưng dù sao cũng chỉ là phương pháp tạm thời thôi, sử dụng lâu dài thì không tốt, bất quá muốn qua mấy ngày này thì không có vấn đề gì, mấu chốt là..." Dương Quang dừng một chút, nhìn Tạ Na , Tiêu Tĩnh nói: "Mấu chốt là không thuận tiện ấy cô gái kia lắm. "
Tiêu Tĩnh nghe Dương Quang nói như vậy, lập tức reo lên: "Ngươi không phải không muốn giúp chúng ta mới nói vậy chứ? Được hay không do chúng ta định đoạt, ngươi nói trước phải làm thế nào. "
Dương Quang cười khổ nói: "Châm cứu không có có vấn đề gì lớn, bởi vì chủ yếu là châm ở tay chân, hơn nữa cũng không phải bệnh nặng gì , cho nên không cần cỡi y phục cũng được, nhưng đã mát xa thì không tránh khỏi va chạm da thịt ở bắp tay với đùi, cái này thì có chút bất tiện..."
Tiêu Tĩnh nghe xong thở dài một hơi nói: "Ta còn tưởng rằng nghiêm trọng lắm, không cần thoát y, chỉ là xoa bóp tay chân thôi sao, ta không có vấn đề gì! "
Tạ Na nhìn thoáng qua Quách Sảng, thấy Quách Sảng gật gật đầu, mới nói: "Ta cũng không có vấn đề gì. " Quách Sảng tự nhiên là tin tưởng vào nhân phẩm của Dương Quang.
Tiếu Hoài Thành tiếp lời: "Châm cứu tốn rất nhiều nội lực, một buổi tối có thể làm hết sao? " mọi người ngày thường cũng trò chuyện một ít về chủ đề này, cho nên đối với võ công, nội lực..., đều không còn gì lạ lẫm.
Dương Quang nói: "Không hẳn, chỉ là mát xa sẽ hao tổn không ít thời gian, một người đại khái mất từ 10 đến 15 phút đồng hồ. "
Tiếu Hoài Thành nói: "Việc này không thể chậm trễ, Tiêu Tĩnh ngươi đi hỏi các nữ sinh khác có đồng ý hay không, phải nói rõ cần mát xa ở đâu, nếu không đến lúc đó lại khổ cho Dương Quang, Tạ Na Quách Sảng mấy người lớp ngươi có lẽ không tin đâu, ngươi tìm mấy bạn tốt là được rồi, cũng không nên làm cho quá nhiều người biết, các ngươi tập hợp xong thì điện thoại cho ta, ta đến chuẩn bị, được chứ? "
Dương Quang thoả mãn gật đầu, nói: "Cứ làm như vậy đi. " những người khác cũng không có ý kiến gì.
Dương Quang về ký túc xá nam trước để giúp đỡ tất cả các nam sinh, sau đó qua ký túc xá nữ.
Nữ sinh trong lớp số đông ngại ngùng, hơn nữa họ đối với Dương Quang không thân quen lắm, cho nên chỉ có tám người đồng ý, Tần Khả không hề có trong nhóm người, đoán chừng nàng vẫn còn ganh ghét với Dương Quang. Đã đến bên chỗ cửa lớn ký túc xá nữ, có một dì bảo vệ dáng người mập mập chặn cửa, Dương Quang đi qua lợi dụng khuôn mặt tươi cười sáng lạng của hắn, qua một đoạn thời gian ngắn thì cùng dì đó trở nên thân quen, sau đó đơn giản đi vào ký túc xá nữ, vốn là cấm địa đối với đám con trai
Một đường đi qua, ở bên ngoài hành lang, nữ sinh kỳ thật không nhiều lắm, không giống trong tiểu thuyết ký túc xá nữ có nhiều cô gái ăn mặc hở hang, dù sao nữ sinh vốn rất tinh ý, các nàng đủ nhanh nhạy để biết thời điểm sẽ có nam sinh đi lên đấy, cho nên sẽ không quá không kiêng nể gì cả.
Nhưng không phải hoàn toàn không có, ngẫu nhiên vẫn có thể thấy được, việc đó còn tùy thuộc vào vận khí của ngươi thế nào.
Tất nhiên, vận khí của Dương Quang hiển nhiên rất tốt, còn chưa tới ký túc xá nữ sinh lớp mình thì thấy được 3 người mặt đồ ngủ đi ra, hơn nữa vừa mới tắm rữa xong, tóc vẫn còn ướt, dù cho không phải mỹ nữ cũng làm cho Dương Quang cảm thấy cảnh đẹp ý vui, cho nên mỉm cười thân thiết đối với họ.
Mấy nữ sinh kia không biết là do Dương Quang lớn lên đẹp trai hay là cảm giác nụ cười của hắn không giống sắc lang, rất có sức cuốn hút, đều không có tận lực lảng tránh, không phát sinh sự tình hét lên che ngực chạy thục mạng, giống như đằng sau có một tên cuồng dâm, tay đang lăm lăm cầm cây súng thịt đuổi theo!
Thậm chí còn có người đối với hắn nở nụ cười ngọt ngào nữa.