Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung



""/ Lạc Tiểu Thất cười khẽ, híp mắt nhìn lên bầu trời sau đó mới nói: “Phượng Vô Trù và Doanh Tần đều bị trọng thương, nếu ta không bị thương thì sao Thái tử ca ca đến đây được chứ?” Trên đời này nếu so về chuyện giả bộ đáng thương thì ai có thể là đối thủ của hắn chứ?

Hơn nữa, sau này mỗi ngày Lạc Tử Dạ đều sẽ đến đây, lãnh cung âm u dường như cũng sắp có ánh mặt trời chiếu đến.

Ám vệ: “...”

Quả thực nếu so về khoản giả bộ đáng thương thì đúng là không có mấy người có thể làm đối thủ của hắn.

Giống như Nhiếp chính vương điện hạ trước mắt này vậy, tình trạng cũng rất tệ. Hắn nằm ở trên giường tĩnh dưỡng dưới sự sắp xếp của2Diễm Liệt. Trên thực tế đúng là hắn cũng cần phải tĩnh dưỡng, thế nhưng đắp cái chăn thật dày kín mít như thế...

Diêm Liệt giải thích chuyện này là: “Vương, ngài nhất định phải che kín chắn, sắc mặt trắng bệch hoặc là đầu đầy mồ hôi lạnh thì tình trạng của ngài sẽ có vẻ nghiêm trọng! Hơn nữa, nếu Thái tử đến thì lúc nói chuyện ngài đừng cáu gắt quá, phải ra vẻ như ngài đang bị thương nặng đến mức thở không ra hơi!”

Nhiếp chính vương điện hạ sầm mặt, nếp nhăn giữa hai lông mày lại hiện ra. Nhìn dáng vẻ của hắn như vậy liền biết là không giả bộ được rồi! Diêm Liệt thấy tình hình không ổn, vội vàng nói: “Được rồi, ngài muốn nói như thế nào thì cứ8nói như vậy, không cần quá để ý những chi tiết này. Ngài chỉ cần khiến cho người ta nhìn thoáng qua có cảm giác tình trạng của mình rất nghiêm trọng là được!” Đừng nên yêu cầu quá cao khiến Vương tức giận thì tốt hơn!

Hắn nói xong thì Nhiếp chính vương điện hạ mới coi như bình tĩnh một chút. Tuy rằng hắn rất xem thường hành vi giả bộ đáng thương như vậy nhưng cũng không thể để hạng người vô liêm sỉ như bọn đạo chích giống Doanh Tần lấy kỹ xảo thấp hèn này để giành thắng lợi! Ngay lập tức, Nhiếp chính vương điện hạ hít vào một hơi thật sâu, rốt cuộc vẫn nhịn xuống ý nghĩ từ bỏ. Cũng vào ngay lúc này, họ nhận chạy vào bẩm báo chuyện lúc6nãy Lạc Tử Dạ ở trong cung và tình hình của Lạc Tiểu Thất.

Bao gồm cả làm nũng, giả ngốc, giả bộ đáng thương, rồi nhào vào trong ngực Thái tử gào khóc.

Nhiếp chính vương điện hạ nghe xong thì gân xanh trên trán suýt chút nữa đã nứt ra! Chuyện như vậy sợ là Phượng Vô Trù hắn có chết cũng không thể làm được. Nhưng mà Diễm Liệt sau khi nghe xong lập tức quay về phía chủ tử nhà mình nói: “Vương! Ngài nhìn thấy chưa? Hiện tại ai cũng biết Thái tử không chịu được dáng vẻ giả vờ đáng thương của người ta nhất, vì thế cho nên mọi người đều làm như vậy, có một mình ngài là không biết, bây giờ ngài còn không chịu làm nữa!”

Nói xong lời này hắn lập3tức che miệng lại, tỏ vẻ như chính mình lỡ lời, không chú ý ngữ khí khi nói chuyện với với chủ nhân, cũng nhanh chóng mở miệng nói: “Vương, thuộc hạ biết sai rồi!”

Thế nhưng thực tế chính là hắn cố ý, cố ý muốn nói câu này cho chủ nhân nghe. Phượng Vô Trù im lặng một lúc, không định nói gì nữa mà nhắm mắt lại. Thực ra cũng bởi vì nguyên khí tổn thương quá lớn, cả người hơi mệt mỏi, đang định ngủ. Bỗng nhiên ở cửa truyền đến một loạt tiếng bước chân, đó chính là tiếng Quả Quả đùa giỡn mấy con chim cái, sau khi nó đi vào thì liếc nhìn chủ nhân nằm đắp kín chăn trên giường, lại quay đầu nhìn không khí bên ngoài nóng muốn nướng chín5luôn cả Quả gia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui