Nếu không phải vì sắc mặt của Lạc Tử Dạ tối tăm thì Lạc Tiểu Thất chắc chắn sẽ nói bản thân giận y, tuy nhiên hắn rất giỏi đoán ý qua sắc mặt và lời nói, cho nên hắn vô cùng khôn khéo lắc đầu, mở miệng nói: “Không, Tiểu Thất không giận Thái tử ca ca, Thái tử ca ca không vui sao? Ai dám ức hiếp Thái tử ca ca thể?”
Vừa nghe hắn hỏi xong, cơn tức của Lạc Tử Dạ lập tức quay lại! Nàng cắn răng nói: “Không biết cái tên Phượng Vô Trù kia rốt cuộc bị cái gì nữa, có lúc tìm hắn giúp, chuyện quá đáng tới đâu thì hắn vẫn đồng ý, thậm chí còn không hỏi nguyên nhân, có lúc nhờ hắn giúp2chuyện vô cùng quan trọng, hắn không những không chịu mà còn đối chọi với ta, thật sự là phiền muốn chết!”
Nàng thật sự cảm thấy Phượng Vô Trù rất kỳ lạ, rốt cuộc thì chuyện Doanh Tần ở trong phủ của nàng có ảnh hưởng gì đến hắn chứ? Nếu mà quan hệ giữa nàng và hắn không tốt thì không nói làm gì, đằng này hắn đồng ý nuôi chó giúp nàng, đồng ý chào hàng cái bổ cho ba người bên Long Ngạo Địch để trị bọn họ giúp nàng
Nhưng mà hắn nhất quyết không chịu trả tiền! Thậm chí là hắn còn muốn đuổi Doanh Tần ra ngoài
Sao bọn họ lại làm khó nàng vì thù hận giữa hai người chứ? Chuyện này đâu có liên quan tới nàng..
Trong9lúc nàng căm tức suy nghĩ, Lạc Tiểu Thất đã đoán được nguyên nhân, Lạc Tử Dạ cũng kể chuyện Phượng Vô Trù không những không trả tiền mà còn nói điều kiện với nàng cho hắn nghe.
Hắn cười ngọt ngào, sau đó dùng vẻ mặt tỉnh bợ chia rẽ bọn họ: “Thái tử ca ca, vì sao Nhiếp chính vương lại xấu như vậy, chẳng lẽ là do hắn không thích huynh à? Chắc chắn là do hắn không thích Thái tử ca ca nên mới cố ý làm khó huynh đó
Còn tên Doanh Tẩn kia biết rõ sự khó xử của Thái tử ca ca mà còn không tự giác dọn ra ngoài đi, chẳng lẽ phải đợi huynh..
Hu hu hu, Tiểu Thất đau lòng thay cho Thái tử ca ca6quá!”
Hắn nói tới đây liền chui vào lòng của Lạc Tử Dạ, sau đó ôm eo nàng bắt đầu giả khóc.
Lạc Tử Dạ không phải là người dễ bị chia rẽ, nàng nghi ngờ nhìn Lạc Tiểu Thất một cái, thế nhưng sau khi nghe hắn nói “đau lòng thay cho Thái tử ca ca” thì lòng nghi ngờ của nàng đã bay mất tiêu
Nàng thật sự cảm thấy bản thân rất đáng thương, mỗi ngày đều sống khổ sở tới mức làm cho người ta đau lòng!
Trong lòng nàng tan vỡ, nàng sờ sờ đầu của hắn, mở miệng nói: “Được rồi, để dừng lo, ta sẽ xử lý chuyện này
Bây giờ Thái tử ca ca đi về suy nghĩ nên giải quyết chuyện này như thế nào đã!” Lạc Tiểu Thất0ngoan ngoãn gật đầu
Trong lúc Lạc Tử Dạ đi tới cửa, hắn còn cố ý làm ra vẻ giận dữ, nhỏ giọng lẩm bẩm nhưng vẫn khiến cho Lạc Tử Dạ nghe được: “Phượng Vô Trù đáng ghét, dám bắt nạt Thái tử ca ca, Doanh Tân cũng không biết thương Thái tử ca ca...”
Bóng lưng của Lạc Tử Dạ cứng ngắc, vẻ mặt của nàng trở nên phức tạp, nhanh chóng đi ra ngoài
Lạc Tiểu Thất nhìn bóng lưng cứng ngắc của y cũng hiểu y không phải là người dễ bị chia rẽ, thế nhưng cho dù lời nói của hắn không chia rẽ bọn họ thành công thì cũng khiến cho Thái tử ca ca cảm thấy không thoải mái, sau này mình lại chia rẽ thêm vài lần, sớm7muộn gì Thái tử ca ca cũng sẽ cảm thấy bất mãn với hai người đó.
Hắn vừa nghĩ như thế, gương mặt thuần khiết như thiên sứ chợt xuất hiện nụ cười như ác ma, trên đầu còn mơ hồ có thể nhìn thấy hai cái tai nhọn nhọn màu đen mọc ra
Thái tử ca ca là của một mình hắn, Phượng Vô Trù và Doanh Tần làm gì có cửa mà chen vào được.
Lạc Tử Dạ mang theo tâm trạng phức tạp trở về phủ Thái tử
Lúc này quân hưởng của triều đình còn chưa có phát xuống, chắc là buổi chiều mới tới được! Nàng vừa vào phủ liền gặp Doanh Tần
Gương mặt của hắn vẫn xinh đẹp như hoa đào, giống như yêu ma muốn kéo người ta vào biển sầu dục vọng, vừa liếc nhìn một cái liền không thể dời mắt đi chỗ khác được, hơn nữa còn khiến cho người ta chảy máu mũi
Tuy nhiên, hiện tại nàng không rảnh nghĩ đến những chuyện này, ngược lại là Doanh Tần bước tới vài bước, cười nói: “Tiểu Dạ Nhi, vi phu muốn cùng ăn cơm với ngươi!”
“Ừ ừ!” Lạc Tử Dạ không để ý xưng hô của hắn, chỉ là ăn một bữa cơm với nhau mà thôi.
Nhưng mà sau khi hai người bước vào nhà ăn, Lạc Tử Dạ vừa nhìn thấy thức ăn trên bàn liền sững sờ
Nàng vô cùng hoài nghi là bản thân nhìn lầm, nên chăm chú nhìn cái bàn vài giây rồi mới nghiêng đầu liếc nhìn Lộ Nhi
Vẻ mặt của Lộ Nhi lúng túng, đau khổ làm động tác buông tay
Vì thế Lạc Tử Dạ đã hiểu, phủ Thái tử thật sự không còn tiền nến thức ăn của nàng mới thành ra như thế này!
Doanh Tần nhìn thoáng qua thức ăn trên bàn, cau mày hỏi: “Tiểu Dạ Nhi, đây là rau dại à? Vì sao đường dường một phủ Thái tử, thế mà thức ăn lại...”
Chẳng lẽ Tiểu Dạ Nhi trở nên keo kiệt, không muốn cho mình ăn đồ ngon? Hắn đang suy nghĩ như thế
Lạc Tử Dạ thân là chủ nhà tất nhiên sẽ không nói với khách là mình không có tiền cho nên chỉ có thể ăn rau dại, chuyện này thật sự mất mặt lắm! Cho nên nàng bình tĩnh ngồi xuống, gắp cho hắn một ít rau dại rồi nói: “Ngày nào cũng ăn một đồng thịt cá, hiện tại nên ăn một ít rau xanh để cho cơ thể khỏe mạnh hơn!”