Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung



""/ 7ọn họ cảm thấy dù có là người đần độn thì cũng nhận ra Phượng Vô Trù đang ghen, sao nàng còn có thể hỏi bọn họ một câu như vậy, quả thật là..

Rốt cuộc là ngu hay là ngốc? Mọi người tỏ vẻ không hiểu! Nhưng Nhiếp chính vương điện hạ của Thiên Diệu không phải là người mà bọn họ dám đem ra bàn luận, sau khi Tiêu Sơ Cuồng và Tiêu Sơ Ảnh nghe xong cũng không dám nhiều lời về Phượng Vô Trù, ngay cả một câu cũng không dám nói, hai người họ chỉ lắc đầu: “Không biết!”

Về phần Thanh Thành, gã không phải người của Phượng Vô Trù, công tử của gã và Phượng Vô Trù lại vừa gặp đã đánh, vậy nên đương nhiên gã dám bàn luận2về Phượng Vô Trù rồi

Thế nhưng chuyện này liên quan gì đến gã chứ, Lạc Tử Dạ chẳng hay biết gì tình cảm của Phượng Vô Trù, như vậy không phải chuyện này rất có lợi cho công tử của gã sao?

Vậy nên gã cũng tỏ ra không biết.

Không những vậy mà gã còn lên tiếng: “Có lẽ hắn bị thương khi giao chiến với Võ Tu Hoàng nên về điều tức nội thương chăng?”

Lúc này, Nhiếp chính vương điện hạ đã đi khá xa, mà giọng Thanh Thành cũng không lớn lắm, vậy nên Phượng Vô Trù không thể nghe thấy được.

Sau khi Lạc Tử Dạ nghe Thanh Thanh nói thế, nàng ngẫm nghĩ thì thấy cũng đúng, có lẽ là như vậy thật

Nàng không nghĩ nhiều nữa, dứt khoát xoay người căn dặn:9“Chúng ta chia ra hành động, Tiêu Sơ Cuồng, người về phủ Thái tử dẫn người ra ngoài tìm kiếm

Ngươi phải nhanh chóng tìm được Doanh Tần, sau khi tìm được người lập tức phái người thông báo cho những người còn lại!” “Rõ!” Tiêu Sơ Cuồng đáp

Tiếp theo đó, Lạc Tử Dạ chạy như bay về hướng đông! Nàng chạy được mấy bước, Nhiếp chính vương điện hạ bực bội trong lòng dự định về phủ Nhiếp chính vương, hắn đi thật xa rồi vẫn không thấy Lạc Tử Dạ mở miệng giữ mình lại, hình như không quan tâm chuyện hắn đi hay ở.

Nàng càng không quan tâm hắn có tức giận hay không nữa chứ!

Nhận ra điều đó khiến hắn vô cùng không vui, trong mắt và trong lòng nàng chỉ có6mỗi việc lập tức tìm Doanh Tần, hoàn toàn không để tâm đến hắn! Bây giờ hắn thể hiện sự tức giận rõ ràng như vậy mà nàng còn không giữ hắn lại

Trong cơn tức giận, hắn dừng chân

Phượng Vô Trù ngoái đầu nhìn, đừng nói nàng có giữ hắn lại hay không, lúc này chỉ còn bóng người của nàng mà thôi! Hắn chỉ nhìn thấy bóng lưng màu đỏ của nàng nổi bật trong màn đêm, Hắn im lặng, thấp giọng chửi một tiếng

Cuối cùng, hắn không trở về mà lại đi theo Lạc Tử Dạ! Tiêu Sơ Cuồng và Tiêu Sơ Ảnh đứng trước cổng phủ Thái tử, hai người họ liếc nhìn nhau, sau đó lại nhìn Nhiếp chính vương điện hạ đã đi xa đột nhiên quay về, lại còn0đi lướt qua mặt bọn họ nữa! Hai người họ mím môi nín nhịn, muốn cười nhưng lại không dám cười.

Rõ ràng Nhiếp chính vương điện hạ đang ghen, đang tức giận nhưng Thái tử chính là một khúc gỗ, không nhận ra hắn tức giận cũng thôi đi lại còn bôn ba vì người đàn ông khác! Vốn dĩ Nhiếp chính vương điện hạ tức muốn chết, định trở về nhưng lại hối hận và đuổi theo Thái tử, suy cho cùng cũng là vì lo lắng cho Thái tử

Thứ hai nữa là vì sợ Thái tử ở gần với tình địch của hắn sẽ có khả năng xảy ra cái gì đó!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui