Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung



Cái câu chửi kia của nàng làm người đứng phía trước nàng giật mình, có người dám ngang nhiên dám nhục mạ Nhiếp chính vương điện hạ như vậy ư! Người nọ quay đầu lại nhìn lại phát hiện không thấy Lạc Tử Dạ đâu, cũng không biết vừa rồi là ai hỏi mình.

Lúc này, Lạc Tử Dạ không chen tới chen lui với những người khác trên đường phố đông đúc nữa

Nàng đi thẳng đến nhà trọ bên cạnh, định đi lên lầu hai đứng đấy, xem xem cảnh tượng Phượng Vô Trù nghênh đón người khác long trọng như thế nào! Vân Tiêu Náo cũng đi theo nàng, khi vừa lên lầu, Lạc Tử Dạ liền sửng sốt

Nàng thấy một cánh cửa đang mở, người bên trong chính là Hiến Thương Dật Phong


Hiến Thương Dật Phong cũng nghe thấy tiếng bước chân, hắn nghiêng đầu một chút liền2thấy Lạc Tử Dạ

Hắn cũng sửng sốt một chút, sau đó quay đầu nhìn thoáng qua đường phố rồi lại nhìn Lạc Tử Dạ

Hắn thấy vẻ mặt nàng hình như không được tốt lắm thì hơi giật mình rồi lại hiểu ra chuyện gì đó

Nhưng hắn cũng không nói ra, chỉ cười khẽ một tiếng, mở miệng nói với Lạc Tử Dạ: “Thái tử là tới nhà trọ này uống trà sao? Không biết bản vương có vinh hạnh được mời Thái tử uống một chén không?”

Lạc Tử Dạ suy nghĩ trong chốc lát, nàng tự tìm một gian phòng ngồi uống trà là để nhìn xem phía dưới, mà ngồi đợi trong phòng của Hiến Thương Dật Phong cũng để nhìn xuống phía dưới

Hơn nữa nếu xét về góc độ các thứ thì gian phòng này của Hiến Thương Dật Phong tốt hơn so với những gian phòng khác,7từ đây nhìn xuống có thể nhìn thấy hết mọi cảnh tượng trên đường phố! Hơn nữa, hiện tại nàng cũng không có thù hận gì với Hiến Thương Dật Phong

Nhất là đêm qua, không đúng, là rạng sáng hôm nay, đối phương còn đưa dược liệu đến cứu giúp Doanh Tần

Như vậy thì giữa bọn họ không chỉ không có thù hận mà thậm chí còn có ân tình, cho nên chi bằng uống chung trà cùng nhau là được rồi!


Thời điểm tâm trạng không tốt, còn có thể thuận tiện thưởng thức trai đẹp đang ngồi đối diện mình một chút, lại không cần trả tiền trả nước

Quá đã! Nàng nghĩ vậy, liền lộ vẻ không đúng đắn mà mở miệng nói: “Nếu là lời mời của Hiến Thương Phong Vương, tất nhiên bản Thái tử hết sức vinh hạnh!” Hiến Thương “Dật Phong” cười trừ đứng dậy9nghênh đón

Vân Tiêu Náo suy nghĩ trong chốc lát, cảm thấy mình đợi ở đây không tiện lắm, vì vậy nàng tự mình đi tìm gian phòng khác và đợi, để Lạc Tử Dạ cùng Hiến Thương “Dật Phong” nói chuyện.

Hiến Thương “Dật Phong” rất chu đáo, Lạc Tử Dạ trực tiếp ngồi đối diện hắn, nàng chỉ cần nghiêng đầu một chút liền có thể nhìn thấy cảnh tượng trên đường phố! Nàng nâng chung trà lên uống rồi nói: “À, bản Thái tử còn phải cảm tạ Phong vương sáng nay tặng thuốc nữa!”

“Chuyện này cũng không cần cảm ơn đâu, bản vương cũng chỉ là hoàn toàn hối cải mà thôi!” Vẻ mặt Hiên Thương “Dật Phong” hờ hững, nở nụ cười khiến người ta cảm thấy như được tắm trong gió xuân.

“Phụt...” Lạc Tử Dạ không nhịn được mà phun trà ra, ngước mắt nhìn hắn


Trong5lòng nàng hiểu rõ, cái câu “gần đây hắn ta đã hoàn toàn hối cải rồi sao?” mà lần trước mình nói với Mặc Tử Uyên đã truyền đến tại hắn rồi, mà Hiền Thương “Dật Phong” cũng thật quá đáng, không tìm nàng tính sổ mà cứ trực tiếp nói ra như vậy khiến nàng cảm thấy xấu hổ! Nàng sờ sờ mũi, hiện tại những lời này của Hiên Thương “Dật Phong” đã làm dịu đi những tâm tình bị đè nén vừa rồi rất nhiều.

Hiến Thương “Dật Phong” nhìn thấy sắc mặt nàng tốt hơn nhiều rồi bèn cười nhạt một tiếng, gương mặt dịu dàng như ngọc lộ ra vài phần tạo nhã

Hắn tự tay chấm trà cho Lạc Tử Dạ, mở miệng nói: “Hôm nay tâm trạng Thái tử không tốt sao?”

Lời này chẳng khác gì trực tiếp đâm vào tim Lạc Tử Dạ!

Nàng cảm3thấy lúc này mình mà còn không biết rõ bản thân đang không vui, hơn nữa đây hoàn toàn là vì Phượng Vô Trù, thì chắc nàng có thể đi kiểm tra lại đầu óc, tăng chỉ số thông minh cho mình lên một chút được rồi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận