Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung



Mà nàng “Phì” một tiếng xong, sau lưng Phượng Vô Trù lập tức cũng có người “Phì” một tiếng, đó là giọng của Mộc Tịch Nghiêu

Sau đó, con ngươi Lạc Tử Dạ cũng khựng lại

Tính cách của Phượng Vô Trù nhất định là nói được làm được, hắn đã nói gì thì nhất định là như vậy, tuyệt đối không có khả năng hay cần thiết phải nói dối.

Cho nên ở trong mắt hắn, Mộc Tịch Nghiêu thực sự chỉ là sư muội

Nhưng còn Mộc Tịch Nghiêu nghĩ như thế nào thì nàng hoàn toàn không biết.


Cho nên nàng nhìn gương mặt của Mộc Tịch Nghiêu, gương mặt không phải quá đẹp nhưng rất thanh tú, nàng cứ lẳng lặng nhìn chằm chằm đối phương như vậy

Đúng là vóc dáng Mộc Tịch Nghiêu rất đẹp, nghiêm túc mà nói thì không kém gì so với gương mặt mình,2dường như mỗi người đều có một nét riêng

Vẻ đẹp của Lạc Tử Dạ mang theo mấy phần khí khái, còn Mộc Tịch Nghiêu lại mang theo mấy phần linh động

Nếu bắt buộc phải so thì cũng không phân được cao thấp gì

Lúc này, sau khi Mộc Tịch Nghiêu nhìn thấy Lạc Tử Dạ, đôi mắt xinh đẹp kia híp lại

Đột nhiên nàng nhướng mày cười cười, sải bước tiến lên hỏi Lạc Tử Dạ: “Ừm, Thái tử, ta nên gọi người là chị dâu hay là anh rể.” Nàng vừa nói xong, sắc mặt Nhiếp chính vương điện hạ lập tức tối sầm xuống.

Anh rể: Đôi mắt thần bí kia bỗng nhiên liếc về phía Mộc Tịch Nghiêu

Cảm giác bức bách và khí thể tàn bạo khiến người ta chắc chắn rằng, nếu tiếp theo đối phương còn dám nói xằng bậy, hắn thật sự sẽ tung7một chưởng đập chết nàng! Lạc Tử Dạ còn chưa hiểu được ý trong lời nói kia, theo phản có xạ điều kiện lập tức đáp lại: “Đương nhiên phải gọi ta là anh rể rồi, ông đây nhất định là công!” Sau khi nói xong, nàng bỗng nhiên hiểu được gì đó, vội vàng lắc đầu: “Chờ chút! Cái gì mà chị dâu với anh rể, nói vớ va vớ vẩn gì đó!”

Dứt lời, chính gương mặt nàng cũng đỏ ửng lên.

Vừa rồi Mộc Tịch Nghiêu nói như vậy, nàng đã đáp lời luôn

Nàng cứ tưởng mình vừa nghe thấy người ta đang nghi ngờ thuộc tính công thụ của mình, vì vậy lập tức lên tiếng xác minh mình là “công”!


Nhưng lúc đó nàng lại bỏ qua một vấn đề, bỏ qua hai từ “chị dâu” và “anh rể”, cộng thêm quan hệ với Phượng Vô9Trù

Mặc dù sắc mặt Nhiếp chính vương điện hạ bây giờ không được tốt cho lắm nhưng vẫn liếc Mộc Tịch Nghiêu một cái, kiên định nói: “Chị dâu!” “Phụt...” Lạc Tử Dạ suýt nữa thì sặc chết!

Nàng còn chưa nói tiếp, con ngươi Mộc Tịch Nghiêu đảo quanh, nhìn Lạc Tử Dạ mở miệng nói: “Trời ạ, hóa ra là như vậy, Thái tử còn chưa có ý gì với sư huynh, cho nên từ chối bị ta gọi là chị dâu và anh rể

Nhưng mà Thái tử, ngươi phải tin ta, cách làm của ngươi chắc chắn đúng! Vị sư huynh này của ta vô cùng thích trêu hoa ghẹo nguyệt...” Nàng vừa nói, Diễm Liệt ở bên cạnh lặng lẽ đỡ trán

Quả nhiên tiểu thư Tịch Nghiêu sẽ phá hoại, hơn nữa nàng ấy phá hoại không phải vì nhằm vào Thái tử hay là5thích Vương gì cả

Nàng làm vậy hoàn toàn là vì trước kia không theo đuổi được Vương, đâm ra không ưa ngài ấy nên định gây cho Vương chút rắc rối!

Nhiếp chính vương điện hạ nghe Mộc Tịch Nghiêu nói vậy, gân xanh trên trán khẽ nảy lên.


Trong con người thần bí bỗng nhiên tràn ngập tức giận

Hắn nghiêng đầu nhìn Mộc Tịch Nghiểu, trên gương mặt khôi ngô có thể so với ma thần kia là vẻ ngạo mạn trước sau như một, nhưng không khó để người ta nhận ra cơn thịnh nộ trên đó.

Nhưng hắn vẫn kiềm chế, không có hành động gì

Lạc Tử Dạ nhíu mày, chờ Mộc Tịch Nghiêu nói tiếp, cho đối phương kể thêm về chuyện phong lưu của Phượng Vô Trù!

Mộc Tịch Nghiêu tiếp tục kể: “Vị sư huynh này hả, ngươi nghĩ mà xem, hắn có quyền thể như3vậy, vẻ ngoài lại anh tuấn như vậy nhưng đã hai sáu tuổi rồi mà vẫn chưa vợ con

Ngươi nói xem, điều này chứng minh cái gì?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận