Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung



Mộc Tịch Nghiêu nói rất khó hiểu.

Khó hiểu đến nỗi hai tên đàn ông là Nhiếp chính vương điện hạ đứng ở bên cạnh hay thậm chí là Diêm Liệt đều tạm thời không thể hiểu được ý trong câu nói của nàng

Nhưng một người con gái suy nghĩ khá tinh tế như Lạc Tử Dạ lại có thể hiểu được! Mộc Tịch Nghiêu đang mơ hồ ám chỉ rằng Nhiếp chính vương điện hạ thích trêu đùa tình cảm con gái nhà người ta

Rất nhiều người thích hắn, hắn cũng đối xử rất tốt với nhiều người nhưng sau một khoảng thời gian, hắn lại hoàn toàn không chịu trách nhiệm, không chịu kết hôn

Đây rõ ràng đang nhắc nhở Lạc Tử Dạ là không nên tin Phượng Vô Trù, cũng đừng thích Phượng Vô Trù, hắn chính là2một tên đàn ông cặn bã! Lạc Tử Dạ gật gật đầu tỉnh ngộ, mở miệng nói: “Ồ? Như vậy sao? Ta hiểu rồi!”


Hiểu rồi?

Nhiếp chính vương điện hạ cau mày nhìn vẻ mặt của Lạc Tử Da, sau đó nhìn sang Mộc Tịch Nghiêu như đang đắc ý vì thực hiện được gian kết Chân mày Phương Vô Trù nhíu lại, cuối cùng hắn đã hiểu, con ngươi ma mị của hắn liếc về phía Mộc Tịch Nghiêu

Hắn lạnh lùng cong môi, thấp giọng cảnh cáo: “Mộc Tịch Nghiêu, hẳn là muội nên biết hậu quả của việc chọc giận Cô!”

Hắn vừa nói xong, cả người Mộc Tịch Nghiêu run lên

Trong lòng nàng hiểu rõ, bây giờ nàng có thể dựa vào vật trong tay mình mà uy hiếp sư huynh khi mọi chuyện chưa vượt quá giới hạn,7nhưng nói cho cùng thì sự nhẫn nại của sư huynh vẫn có hạn!

Nếu nàng làm quá mức, sư huynh nhất định sẽ đối xử với nàng như kẻ địch

Huynh ấy sẽ phải người bắt nàng hỏi tung tích của chồn bằng, tra tấn nghiêm khắc gì đó, đến lúc đó nàng tiêu chắc luôn! Vì vậy nàng lập tức mỉm cười, chỉ tay lên trời thề, nhìn sang Lạc Tử Dạ rồi mở miệng: “Chị dâu, vừa rồi ta...” Thấy nàng định giải thích, Lạc Tử Dạ dứt khoát ngắt lời: “Lời người vừa nói, ngươi nghĩ ta sẽ coi là thật?”

“Ừ.” Thái tử đã tin tưởng sư huynh đến vậy, hơn nữa có làm thế nào cũng không thể chia rẽ ư? Nhưng không phải trước đó Diêm Liệt đã nói rằng, giữa hai bọn họ, đến bây9giờ vẫn chỉ là sư huynh đơn phương tình nguyện thôi sao?

Dường như nhìn ra sự nghi hoặc của Mộc Tịch Nghiêu, Lạc Tử Dạ nhướng mày cười trừ


Nàng liếc Phượng Vô Trù một cái, thấy người kia đang chắp tay đứng ở một bên, tỏa ra khí thế bức người.

Lúc này nàng mới chỉ vào hắn, nhìn Mộc Tịch Nghiêu rồi đáp: “Ngươi không nhìn xem cái vẻ kiêu ngạo đắc ý của hắn, thấy ai, mắt hắn cũng để trên đỉnh đầu, đến nhìn cũng không thèm nhìn lấy một cái! Ngươi còn mong chờ hắn đi trêu đùa tình cảm của con gái nhà người ta à?”

Lạc Tử Dạ tự nhận mình không hề ngu, chuyện dễ hiểu như vậy, nàng vẫn nhìn ra được

Nàng nói xong, Mộc Tịch Nghiêu đột nhiên bật cười

Nàng đứng sang một5bên, không lên tiếng nữa

Trong lòng nàng cảm thấy, thực tế thì không phải chỉ có một mình sư huynh đơn phương như Diêm Liệt đã nói, hẳn là Thái tử cũng quan tâm đến sư huynh, nếu không sẽ không hiểu được tính cách sư huynh đến vậy!


Mà sau khi Nhiếp chính vương điện hạ bị Lạc Tử Dạ công khai miêu tả thành một kẻ kiêu căng ngạo mạn thì..

Sắc mặt hắn tối sầm xuống, trong con ngươi mơ hồ hiện ra vẻ tức giận

Thế nhưng hắn im lặng một hồi, cuối cùng vẫn nén cơn giận này lại! Hắn nhìn Lạc Tử Dạ chằm chằm, giọng nói lạnh lùng trầm thấp vang lên: “Ngươi đến tìm Cô là vì chuyện gì?” Hắn cũng tương đối hiểu Lạc Tử Dạ, bình thường không có chuyện gì, chắc chắn3nàng sẽ không tới tìm hắn

Mặc dù hắn rất muốn nói với mình là Lạc Tử Dạ biết Mộc Tịch Nghiêu ở đây, vì vậy nàng ghen tuông nên mới đến tìm

Thế nhưng lúc đó Lạc Tử Dạ đang ăn kẹo hồ lô, sau khi nhìn thấy bọn họ cùng nhau ăn cơm thì sửng sốt một hồi rồi vứt luôn cây kẹo đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận