Tất nhiên là thân phận hiện tại của nàng không được bại lộ ra ngoài, cho nên trong mắt người trong thiên hạ thì nàng vẫn là một người đàn ông.
Hai người đàn ông qua lại với nhau
Phượng Vô Trù được toàn thiên hạ công nhận là người đàn ông xuất sắc nhất trong giới quý tộc, còn nàng thì được toàn thiên hạ công nhận là kẻ vô dụng nhất trong hoàng tộc! Hai người như thế mà biến thành một cặp, đoán chừng sẽ không ai nói được dù chỉ một lời hay.
Nàng đương nhiên không để ý ánh mắt của người đời, nhưng mà nghĩ đến cảm giác đó lại thấy da đầu ngứa ngáy một cách kỳ lạ
Thêm nữa, nàng biết chắc chắn bản thân sẽ không thích khi thấy tất cả mọi người nói rằng nàng trèo cao, dù cho2theo tình huống trước mắt thì đây đúng là sự thật.
Nàng hoàn toàn không ngờ tới rằng sau khi nghe nàng hỏi xong, Thượng Quan Ngự lập tức quay đầu hỏi một câu: “Thái tử, chẳng phải là ngài đã sớm ở bên Nhiếp chính vương điện hạ rồi sao?” Khóe môi Lạc Tử Dạ giật điên cuồng
Tiêu Sơ Cuồng cũng bổ sung thêm: “Đúng vậy, người trong kinh thành đã bàn tán mấy tháng nay rồi
Sau khi Mộc Tịch Nghiêu đó trở lại thì mấy sòng bạc lớn trong kinh thành đều đang lén lút mở đánh cược, cược xem cuối cùng Nhiếp chính vương điện hạ sẽ cưới Mộc Tịch Nghiêu hay là tiếp tục ở bên ngài đó!”
Lạc Tử Dạ: “...” Có cần phải như vậy hay không? Lạc Tử Dạ thấy Tiêu Sơ Cuồng nói xong mà vẻ mặt vẫn còn7kỳ quái, ánh mắt cũng nhìn ngắm xung quanh nên Lạc Tử Dạ lại hỏi thêm: “Chẳng lẽ ngươi cũng tham gia đánh cược à?”
“Ha, không dám giấu Thái tử, đúng là như vậy!” Tiêu Sơ Cuồng lập tức cười ngượng ngùng, nghiêm mặt đi qua nhưng giọng nói như đang tranh công: “Thái tử, dù cả kinh thành hiện tại đều không ưa gì ngài, rất nhiều người đều đặt Nhiếp chính vương điện hạ sẽ về bên Mộc Tịch Nghiêu
Thế nhưng thuộc hạ là người của ngài, lập trường của thuộc hạ vô cùng kiên định, thuộc hạ đã đặt cho ngài mà không chút do dự đó!”
Khụ khụ, đây là do buổi tối hôm đó hắn thấy Nhiếp chính vương điện hạ đi rồi lại quay về nhưng vì sợ mất mặt nên đã bảo là “đi dạo”.
Đều là đàn ông với9nhau, một người đàn ông có thể làm ra chuyện như thế này thì không khó để người ta nhận ra được tâm ý của hắn ta, đặc biệt là người có tính tình không tốt và luôn ngạo mạn như Nhiếp chính vương điện hạ
Cho nên hắn mới có thể không chút do dự mà đặt cược Nhiếp chính vương điện hạ sẽ ở bên Thái tử!
Lạc Tử Dạ nghe hắn giải thích xong liền thấy bước chân của mình hơi chao đảo, tưởng như là muốn ngã đến nơi vậy! Nhưng khi nàng nhìn thoáng qua ngã tư đường.
Trong lúc giật mình, nàng chợt thấy trên ngã tư đường không còn ai tồn tại mà chỉ còn lại những hình ảnh mông lung đi tới đi lui
Trong những hình ảnh mờ mịt đó, trong đầu nàng chỉ xuất hiện hình bóng và giọng5nói của người kia mà thôi, giống như khi mình cô đơn giữa trời đất này thì chỉ có mình người đó còn sống ở trong đầu mình, không cách nào có thể xóa bỏ được vậy.
Vì thế, qua một lát sau nàng đột nhiên nhướng mày cười trừ
Nàng suy tính rằng: “Lấy một nửa vốn lưu động trong phủ Thái tử, là loại tiền tạm thời chưa cần dùng đến mà có thể lấy ra được ấy, mang đến sòng bạc hết cho ta! Đặt hết!” “Hả?” Thượng Quan Ngự là người quản lý tiền bạc, hắn vừa nghe nàng nói xong liền ngẩn ra, vội hỏi một câu: “Đặt ai?” “Bốp!” Tiêu Sơ Cuồng dùng một chân đạp ngay mông của Thượng Quan Ngự! Tiêu Sơ Cuồng không hề nể mặt mắng: “Ngươi ngốc rồi à? Chuyện này còn phải hỏi!” Thượng Quan3Ngự xoa xoa cái đầu của mình, liếc nhìn vẻ mặt cười nhưng không nói của Lạc Tử Dạ
Y đang phe phẩy cây quạt đi về phía trước, hình như tâm trạng không tồi
Hắn lập tức hiểu ra, gật đầu liên tục: “Ta biết rồi!”
Đặt hết cho Thái tử!
Trong lúc họ đang nói chuyện thì đoàn người đã đến trước cửa phủ Tướng quân của Long Ngạo Địch
Ma Già đã tới từ trước rồi, trên mặt đất còn có thi thể của con chó đã chết nữa!
Long Ngạo Địch đang đứng ở trước cửa phủ trưng vẻ mặt lạnh lẽo ra
Lạc Tử Dạ vừa tới nơi liền cười hì hì nói với hắn ta: “Long tướng quân, chuyện bản Thái tử đồng ý với người đã làm được rồi đây! Ngươi xem đi..
Mạng chó của Phượng Vô Trù đó!”
Long Ngạo Địch xanh mặt hỏi: “Đây là Phượng Vô Trù?” Tuy rằng hắn hỏi như thế nhưng trong lòng cũng biết rằng bản thân bị người ta đùa bỡn!
Lạc Tử Dạ nhướng mày nói: “Long tướng quân, mạng chó của Phượng Vô Trù không phải là mạng con chó của Phượng Vô Trù à? Chẳng lẽ ngay cả chuyện này mà ngươi cũng không hiểu? Nếu người thật sự không hiểu thì có lẽ gia nên để cho cả nước treo cờ mặc niệm cho chỉ số thông minh của người rồi!”