Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung



""/ Nhưng muốn nàng tiếp nhận tình cảm của hắn, nàng không làm được.

Thiệt là đau đầu mà! Trong lúc nàng đang buồn bực, đột nhiên ngoài cửa có người đi vào bẩm báo: “Thái tử điện hạ, có một vị công công từ cung đến truyền đạt khẩu dụ của Hoàng thượng

Nói rằng canh ba đêm nay, sau khi Hoàng hậu nương nương lễ phật xong, Hoàng thượng bảo ngài đến thăm Hoàng hậu nương nương một chút! Trong sắc mặt của vị công công kia giống như mời ngài tiến cung là vì chuyện gấp gáp gì đó, sau khi truyền chỉ thì ông ta lập tức hồi cung ngay!”

Lạc Tử Dạ nhíu mày

Quả thật nàng cũng phải vào cung thăm Hoàng hậu, nhất định Hoàng hậu biết giới tính thật của nàng

Còn2cái người âm thẩm uy hiếp, buộc nàng đi cướp Thiên Tử lệnh rốt cuộc là ai, và cả những điều bí mật trong đó, có lẽ chỉ có hỏi Hoàng hậu mới biết được chút gì đó

Chỉ có điều, tại sao Lạc Túc Phong lại bảo nàng đi gặp Hoàng hậu lúc nửa đêm? Rốt cuộc ông ta có ý gì, thật sự vì sau khi Hoàng hậu lễ phật xong thì đúng lúc canh ba, hay là vì điều gì khác? Nàng nghĩ ngợi một hồi, sau đó gật nhẹ đầu: “Bản Thái tử biết rồi, bảo Lộ Nhi và Đáp Đáp sắp xếp một chút, canh hai bản Thái tử sẽ xuất phát!

“Rõ!” Ha nhân đáp lại, sau đó lui ra ngoài

Ngay lúc này, lại có một thị vệ tiến vào7cửa, sau khi đi vào hắn lập tức mở miệng: “Thái tử điện hạ, đây là thuốc của Diêm Liệt đại nhân ở phủ Nhiếp chính vương đem đến

Ngài ấy nói đây là cao Đoàn Ngọc do Nhiếp chính vương điện hạ bảo ngài ấy đem đến! Thuốc này trong thiên hạ không có đến ba lọ, phủ Nhiếp chính vương cũng không có lọ thứ hai, vì vậy xin Thái tử đừng vứt đi!”

Câu sau cùng là Diêm Liệt tự bổ sung vào

Trong lòng hắn, quan hệ giữa Vương và Thái tử luôn không tốt

Mặc dù bây giờ Vương đang lấy lòng Thái tử nhưng khi đưa thuốc này đến, khó tránh khỏi chuyện Thái tử nghĩ đến việc Vương đánh y lúc trước

Nếu nhất thời thì mới hận cũ chất chồng lên9nhau, sau đó Thái tử vứt lọ thuốc đi thì hỏng hết!

Lạc Tử Dạ vươn tay nhận lấy lọ thuốc, mở miệng nói: “Các ngươi ra ngoài trước đi!” “Rõ!”

Mọi người ra ngoài hết, cửa được đóng lại

Lạc Tử Dạ bắt đầu thoa thuốc

Thật ra thì Diêm Liệt rất hiểu nàng, hắn sợ khi nàng nhìn thấy thuốc này sẽ nhớ đến chân mình rồi hận Phượng Vô Trù mà vứt lọ thuốc đi, thế nên hắn mới nói trước để đề phòng.

Thật sự là nàng chợt nhớ đến chuyện cũ nên hơi tức giận

Nhưng mà giận là một chuyện, nàng không cần phải vì tức giận mà vứt bỏ lọ thuốc, để rồi vĩnh viễn không thể chữa khỏi di chứng ở chân mình

Lạc Tử Dạ vẫn biết cân nhắc nặng nhẹ.

Nàng đang5bôi thuốc, chợt một giọng nói truyền từ ngoài cửa vào, đó chính là Tiêu Sơ Cuồng

Dường như hắn ta vừa nghe được chuyện gì đó buồn cười, hắn ta đứng ngoài cửa nói với Lạc Tử Dạ: “Thái tử điện hạ, Diêm Liệt đại nhân chưa đi được mấy bước đã quay trở lại

Ngài ấy lẳng lặng bảo thuộc hạ chuyển lời với ngài là sau khi ngài rời khỏi phủ Nhiếp chính vương, Nhiếp chính vương điện hạ vẫn luôn úp mặt vào tường

Phì, nghe nói trừ khi người hết giận, bằng không Nhiếp chính vương điện hạ sẽ cứ đứng mãi đấy.”

Tiểu Sơ Cuồng rất muốn cười to, Nhiếp chính vương điện hạ úp mặt vào tường sao? Cái cảnh tượng đó quả thật là đẹp đến nỗi không dám nhìn3nên hắn không dám tưởng tượng! Nói không chừng, vách tường cũng cảm thấy rất vất vả khi phải đối mặt với sự uy hiếp mạnh mẽ của cái người đang úp mặt vào tường kia.

“Khụ...” Lạc Tử Dạ nhịn không được nên bật cười

Vốn dĩ năng cho rằng Phượng Vô Trù chỉ nói chơi mà thôi, không ngờ rằng tên này thật sự úp mặt vào tường?

Không biết tại sao sau khi nghe chuyện này, tâm trạng nàng lại không tệ

Một người đẹp trai ngông cuồng và chảnh chọe như Phượng Vô Trù, có lẽ là cả đời này chưa từng phải nếm trải cảm giác úp mặt vào tường, bây giờ thật sự đường đường chính chính úp mặt vào tường rồi

Điều này chứng minh cái gì?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui