Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung



Vốn dĩ dòng khí nóng kia bóp nghẹt tâm mạch nàng, khiến nàng nghi ngờ liệu rằng một giây sau mình có mất mạng hay không

Thế nhưng sau đó, khí tức nóng rực lan truyền từ lòng bàn chân đã được khống chế, dường như đã chuyển hóa thành luồng khí điều dưỡng rót vào kinh mạch trên người nàng, từ từ xoa dịu cảm giác đau đớn khắp cơ thể nàng

Không chỉ vậy, khi luồng khí kia lưu chuyển, nàng cảm thấy dường như kinh mạch không biết đã sớm bị tổn thương đứt đoạn ở chỗ nào bỗng được dòng khí nóng kia chậm rãi chữa trị, xoa lành, tất cả tổn thương dần chuyển biến tốt, bình an vô sự

Điều này giúp nàng càng thêm khẳng định những lời Phượng Vô Trù nói là sự thật

Nhất là cái2cảm giác đau đớn vì kinh mạch sắp đứt lìa kia đã chứng tỏ Võ Tu Hoàng đã gây cho nàng tổn thương vô cùng nghiêm trọng, hơn nữa mức độ thương tích rất lớn, không hề lạc quan như những gì nàng từng nghĩ lúc trước.

Trước đó nàng vẫn cứ nghĩ, mỗi lần nàng và Võ Tu Hoàng giao đấu, tu vị và trình độ võ công của nàng đều tăng cao.


Trong khoảng gần nửa giờ sau đó, Lạc Tử Dạ vận công, Phượng Vô Trù ở phía sau giúp nàng

Cuối cùng, nàng cũng cảm thấy kinh mạch trên cơ thể đại khái không có vấn đề gì lớn, vì thể nàng hết sức vui mừng thu lại nội công, không tiếp tục vận công nữa.

Phượng Vô Trù cũng thu tay.

Tuy nhiên, sau khi mở mắt, nàng cảm thấy cả7người mất hết sức lực, cơ thể mất khống chế lập tức ngã ngửa ra đằng sau, chỉ có thể dựa vào người Phượng Vô Trù

Hắn vội đỡ lấy nàng, cánh tay rắn rỏi như sắt thép đặt bên hông nàng, trầm giọng hỏi: “Ngươi ổn chứ?”

“Ừm!” Lạc Tử Dạ gật đầu

Trong lòng nàng còn có chuyện muốn hỏi hắn, nhưng nàng còn chưa mở miệng, giọng nói lạnh lùng trong trẻo đã vang lên từ sau lưng nàng: “Lần trước người giao đấu với Võ Tu Hoàng, ông ta không dùng toàn lực nên sau khi đột phá, tổn thương trên cơ thể người sẽ tự lành sau vài ngày, ngươi cũng sẽ không cảm thấy khó chịu chút nào

Thế nhưng lần này, ông ta thật sự ra tay ác liệt với người, vì vậy thương tích lần này không9nhẹ như lần trước đâu!”

Hắn nói đến đây, vùng trán cau chặt lộ ra vẻ tàn bạo và sát ý đối với Võ Tu Hoàng

Nghe Phượng Vô Trù nói vậy, Lạc Tử Dạ đã hiểu ngay


Thì ra là vậy, thế nên sau khi mình bị thương, hắn không nhiều lời mà lập tức dẫn nàng tới đây.

Tiếp đó, nàng không nói gì nữa, chỉ nhắm mắt lại dựa vào hắn

Có lẽ nàng cảm thấy quá mệt mỏi rồi

Mà hắn cũng không quấy rầy nàng, đương nhiên là hắn cũng biết tác dụng chữa trị của ao sen này, biết rằng sau khi trị thương trong ao sen, gân cốt chắc chắn sẽ mệt mỏi mất sức.

Và hắn cũng biết người có thể yên tâm dùng nước trong hồ nước nóng này để trị thương phải là người có nội công thâm5hậu

Võ công của nàng không đủ, vì vậy hắn phải giúp nàng.

Tuy nhiên, việc này tổn hại nghiêm trọng tới nội công của hắn.

Vì vậy, lúc nàng nhắm mắt dựa vào người hắn, chờ đợi cảm giác mệt mỏi trên người dịu bớt, hắn cũng im lặng dựa lưng vào tảng đá giữa hồ nước nóng ngay phía sau, đồng thời tự điều tức


Hai người đều nhắm mắt, nhưng vẫn trong trạng thái tỉnh táo.

Nhưng đúng lúc này, Lạc Tử Dạ lại đột nhiên lên tiếng: “Ta mệt..” Có lẽ cảm giác lúc này thoải mái quá

Trong lúc cảm thấy mỏi mệt quá nặng nề, nhưng bởi vì dựa vào hắn, nàng cảm thấy những mỏi mệt đó đã chậm rãi tiêu tan, đồng thời cảm giác thoải mái lan khắp cơ thể

Vì thế cho nên, vào lúc thoải mái thế3này, nàng mới cảm thán như vậy

Mệt thật đấy, mệt mỏi vì sau khi tới thế giới này, dường như nàng chưa từng trải qua một ngày yên ổn

Mệt mỏi vì xung quanh lúc nào cũng bão táp mưa sa, trận này chưa qua, trận khác đã tới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận