Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung



9à Lạc Tử Dạ rất chi là muốn vả vào mặt ông ta!

Đừng tưởng rằng nàng không biết, lực sát thương của những con ng ngỗng do quân đội đại mạc kia sử dụng khác biệt hoàn toàn với những thứ sói hoang này

Ngay từ đầu, quân vương nước Nhung đã muốn làm khó nàng, lúc này có cơ hội không tát vào mặt ông ta thì còn đợi lúc nào?

Trừ chuyện đó ra, nàng cũng muốn ám chỉ Gia Trác Phong

Và nàng tin rằng hắn ta có thể hiểu được


Gia Trác Phong nghe xong liền cười lạnh một tiếng, mở miệng nói: “Nhưng mà Thái tử, ngài cho rằng những con sói hoang này đều là loài có ơn tất báo, nhìn thấy ngài không giết bọn chúng thì chúng sẽ biết ơn ngài hay sao? Chỉ cần ngài thu lại vũ khí của mình, chúng sẽ lập3tức đứng dậy, tiếp tục công kích ngài mà thôi! Như vậy, Thái tử này, tiếp theo ngài định đối phó như thế nào?” Thật ra đến lúc này, hắn đã lại lấy lại tự tin của mình rồi.

Hắn chỉ đang hỏi lòng khoan dung của Lạc Tử Dạ rốt cuộc có thể lớn đến bao nhiêu

Ví dụ như bây giờ mình đang khiêu khích Lạc Tử Dạ giống như là những con sói hoàng kia, nhưng nếu so về vấn đề thực lực thì mình bại

Mặc dù hắn không muốn thừa nhận, nhưng đây đúng là sự thật!

Mà Lạc Tử Dạ nói tiếp nhận đầu hàng, thật sự đầu chỉ là đơn thuần chấp nhận sự đầu hàng của quân vương nước Nhung? Vậy cũng có nghĩa là, chỉ cần sau khi lần này mình thất bại, thu hồi răng nanh, tức là không khác gì đầu hàng,0vậy thì Lạc Tử Dạ cũng sẽ khoan dung tiếp nhận sự đầu hàng của hắn! Có điều, lần sau thì sao? Nếu như lần sau mình lại khiêu khích Lạc Tử Dạ, mà khi đó, thực lực của đối phương vẫn cao hơn mình thì lần sau Lạc Tử Dạ còn có thể bỏ qua hay không?

Hắn vừa mới nói xong, quả nhiên những con sói hoang đang núp ở phía sau vừa nhìn thấy phân đội súng máy cắt súng đi, đứng sang một bên thì lần lượt ngừng run rẩy và rên rỉ! Chúng chậm rãi đứng lên, tư thế đó giống như là định nhe nanh múa vuốt một lần nữa!


Lạc Tử Dạ cười cười, trả lời Gia Trác Phong: “Ngươi nên biết rằng những thứ như cơ hội này cực kỳ hiếm có

Nếu như người ta bằng lòng cho ngươi một lần thì người5nhất định phải học được cách quý trọng nó! Ngươi phải biết rõ rằng sự tha thứ, kiên nhẫn của người khác không phải là thứ không có giới hạn, mà là vĩnh viễn sẽ không có được lần nữa! Nếu sau khi bản Thái tử cho người ta thêm một cơ hội sửa đổi mà đối phương vẫn tái phạm thì thật ngại quá, thứ tiếp theo chờ đối phương chỉ có con đường chết mà thôi!” Nàng vừa dứt lời liền nhìn sang những con sói hoang đang có ý định tấn công một lần nữa, sau đó mở miệng nói: “Phân đội ba! Chuẩn bị!”

“Vâng!”

Tiếp đó, Tiêu Sơ Cuồng tung người xuống ngựa, đi qua dẫn đầu bọn họ, ngẩng cao đầu bước về phía trước

Lạc Tử Dạ cất tiếng nói: “Bây giờ, phân đội đang đi đến trước mặt chúng ta là phân đội ba4- không quân của Thần Cơ doanh! Bọn họ là binh chủng mới, cũng có nghĩa là thời đại chỉ có bộ binh lúc trước đã chấm dứt! Sự xuất hiện của bọn họ có ý nghĩa vượt thời đại...” Mọi người im lặng nâng trán: “..” Lại nữa rồi!

Thực ra bọn họ không biết có ý nghĩa vượt thời đại thật hay không, nhưng trong lòng hơi tò mò, rốt cuộc thì không quân là cái quái gì? Lúc Lạc Tử Dạ nói ra những lời này, vẻ mặt của nàng rất nghiêm chỉnh nhưng phía sau ót đã đổ đầy mồ hôi lạnh

Không quân mà, tất nhiên là nên lái máy bay rồi, nhưng nàng biết đi đâu tìm máy bay đây? Vậy mà..

Trong lúc nàng nói câu đó...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận