Hắn khẽ thở dài, không biết tiếp theo phải miêu tả tâm trạng của mình như thế nào nữa
Đôi mắt dịu dàng như ngọc nhìn sang hai người kia, cố gắng nói chuyện một cách ung dung: “Xin hai vị cứ yên tâm, bản vương là một người đàn ông bình thường! Hơn nữa, từ trước tới nay bản vương không màng danh lợi, và cũng không có ý định tham dự vào bất kỳ cuộc tranh đấu nào!”
Dĩ nhiên cầu sau là lời nói dối.
Hắn sẽ tranh giành thiên hạ
Hắn sẽ tranh đoạt tương lai của Hiến Thương
Thế nhưng hắn muốn nói với bọn họ rằng hắn sẽ không tranh giành Lạc Tử Dạ.
Hắn đã bày tỏ thái độ rõ ràng như thể.
Nghe vậy, Doanh Tần3thoáng yên tâm
Nhưng Nhiếp chính vương điện hạ thì ngược lại, đôi mắt ma quỷ của hắn vẫn nhíu chặt, lộ ra vẻ rét lạnh thấu xương
Hiến Thương Mặc Trần đã nói rất rõ ràng, hắn không muốn tham dự bởi vì hắn là một người đàn ông bình thường! “Bình thường” ở đây có nghĩa là sẽ không có chuyện hắn hứng thú với Lạc Tử Dạ, bởi vì lúc này nói cho cùng Lạc Tử Dạ cũng là đàn ông! Thế nhưng, trong lòng Nhiếp chính vương điện hạ lại biết rõ một điều
Lạc Tử Dạ không phải đàn ông! Hiên Thương Mặc Trần thấy mình đã nói ra những lời tỏ rõ lập trường như thế, vậy mà Phượng Vô Trù vẫn dùng ánh0mắt đó nhìn mình
Vì vậy hắn khẽ mím môi, trong chốc lát không biết tiếp theo mình nên nói gì cho phải! Trong bầu không khí lặng ngắt như tờ, Phượng Vô Trù cười lạnh một tiếng, sau đó nhìn thẳng vào Hiến Thương Mặc Trần: “Cho nên ý của ngươi là bởi vì Lạc Tử Dạ là đàn ông nên người không có hứng thú với y
Hay là bởi vì ngươi không muốn tham gia tranh giành nên không có hứng thú với y?”
Nhiếp chính vương điện hạ cho rằng vấn đề này rất quan trọng
Điều này quyết định tới việc hắn có nên xem Hiến Thương Mặc Trần thành “cái rạch” thứ hai mà lấp luôn một thể hay không! Hiến Thương Mặc Trần thoáng5khựng lại, cuối cùng khẽ mỉm cười lên tiếng: “Bởi vì ta không có một chút tình ý nào nên không có hứng thú!”
Câu trả lời này rất đơn giản và rõ ràng, nhưng lại có độ tin cậy rất cao
Bởi vì hắn không có hứng thú với Lạc Tử Dạ, đây chính là nguyên nhân quan trọng nhất giải thích tại sao hắn không tham gia tranh giành nàng
Hắn vừa nói xong, Nhiếp chính vương điện hạ lại cười lạnh một tiếng rồi mới dời mắt khỏi Hiên Thương Mặc Trần, miễn cưỡng tin lời hắn
Sau đó, đôi mắt ma quỷ lại nhìn sang Doanh Tần: “Doanh Tần, hôm nay Cô sẽ cho ngươi biết cái gì ngươi có thể nghĩ tới, và cái gì ngươi4không được phép tơ tưởng!”
Hắn vừa dứt lời, Doanh Tẩn nghịch lọn tóc đen nhánh trước ngực, bờ môi mỏng tinh tế khẽ cong lên, nhưng trong cặp mắt quyến rũ kia lại không hề chứa ý cười
Vẻ mặt hắn như cười như không: “Sao thể Phượng Vô Trù? Ngươi tự tin rằng Tiểu Dạ Nhi nhất định thuộc về người đến thế cơ à? Ngược lại ta cũng không ngại nói thật, nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn nghe lời của người trước mặt Tiểu Dạ Nhi bây giờ, ta suýt thì quên mất lịch sử đen tối người bắt nạt y năm xưa đấy!”
Hắn vừa nói xong, sắc mặt Nhiếp chính vương điện hạ lập tức tối sầm
Mặc dù dáng vẻ hắn vẫn ngạo mạn và9cao cao tại thượng như thể đang khinh thường và phớt lờ tất cả mọi người, thế nhưng ánh mắt hắn lại đang dè dặt liếc nhìn vẻ mặt lúc này của Lạc Tử Dạ
Giờ đây, vấn đề lớn nhất giữa hắn và Lạc Tử Dạ chính là nàng vẫn còn ghi thù và không muốn dễ dàng tha thứ cho những chuyện hắn đã làm cùng những hành vi hắn bắt nạt nàng ngày trước
Thế mà lúc này Doanh Tần lại thẳng thừng nhắc tới chuyện này! Điều này khiến Nhiếp chính vương điện hạ cảm thấy không yên lòng.
Thật ra sau khi Lạc Tử Dạ nghe Doanh Tần nói xong, đúng là trong lòng nàng cảm thấy hơi là lạ, đồng thời nàng còn cảm thấy hắn nói cũng có lý! Hình như kể từ sau khi Phượng Vô Trù bắt đầu nuông chiều nàng, nàng đã thực sự quên hết chuyện trước đây
Thậm chí lần trước nàng đã nói là đợi tới khi vết thương ở đầu gối nàng lành lại, nàng sẽ cẩn thận cân nhắc thật kỹ về mong muốn của Phượng Vô Trù.