Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung



9hẳng lẽ..

trên thực tế thì việc đàn ông thích đàn ông hẳn là một chuyện vô cùng bình thường, chỉ do mình suy nghĩ quá nhiều, lòng dạ thật sự không đủ rộng lượng nên mới cảm thấy không tiếp nhận nổi chuyện này?

Hắn cứ nghĩ như vậy, không biết tại sao lại thốt ra một câu: “Ổ? Như vậy sao? Nói ra thì dung mạo của bản vương đúng là hơi thua kém Phượng Vô Trù và Doanh Tần, thế nhưng hoàng huynh của bản vương lại có thể xem như tương đương với hai người bọn họ đấy

Không biết Thái tử có hứng thú gặp hắn không?”

Hắn vừa nói xong lời này, Lạc Tử Dạ còn chưa lên tiếng thì khóe miệng hắn đã co lại rồi.

Hơn nữa, sâu bên trong nội tâm hắn đã bắt đầu nghiêm túc tự hỏi bản3thân mình, rốt cuộc hắn đang làm cái trò gì đây? Đây không phải đang tự đào cái hố vùi mình ư?

Sau khi Lạc Tử Dạ nghe xong, nàng nhìn hắn với vẻ mặt kỳ lạ rồi nhướng mày hỏi: “Hoàng huynh của ngươi là một người đàn ông bình thường ư?” Hiến Thương Mặc Trần đứng hình.


Hẳn im lặng vài giây rồi mới trả lời: “Tất nhiên rồi.” Hắn hy vọng mình là một người đàn ông bình thường, cũng hy vọng những cảm xúc động lòng hỗn loạn của mình hôm nay hoàn toàn chỉ là nhất thời.

Lạc Tử Dạ lườm hắn ta rồi hỏi: “Hoàng huynh của ngươi là một người đàn ông bình thường, vậy người hỏi ta chuyện này làm cái gì? Dù ngươi có âm mưu tranh đoạt ngôi vị hoàng đế của hoàng huynh người thì cũng0không cẩn tiện tay hại hắn như vậy chứ?”

Mặc dù Lạc Tử Dạ rất thích trai đẹp, thế nhưng Hiến Thương Dật Phong lắm mưu nhiều kế như vậy mà vẫn chỉ là một Vương gia của Hiến Thương, qua đó có thể thấy được hoàng huynh của hắn thật sự là người có nhiều mưu mẹo

Vì thể nàng không nên suy nghĩ nhiều thì tốt hơn.

Nàng nói xong lời này, Hiên Thương Mặc Trần càng đờ người ra

Hoàn toàn chính xác, hắn thật không cần tự mình hại mình như vậy

Nhưng hắn thật sự muốn hỏi..

Trong lúc suy nghĩ lộn xộn, hắn đáp một câu: “Bản vương chỉ tùy tiện hỏi mà thôi, Thái tử không cần để trong lòng.” “Ừ, gia biết rõ các ngươi đều thích nói giỡn, tính kể những người khác, đồng thời cũng đùa bỡn người có tâm5hồn trong sáng


Nhưng gia là người khá rộng lượng, chẳng muốn so đo với ngươi!” Sau khi nói xong câu đó, Lạc Tử Dạ bỗng nhiên kịp phản ứng lại

Nàng nhíu mày, nghiêng đầu sang nhìn hẳn rồi hỏi một câu: “Đợi đã, ngươi đột nhiên hỏi chuyện này làm cái gì? Ngươi đang quan tâm gia sao? Thù hận hoàng huynh của ngươi? Hay là tò mò quan hệ của gia với Phượng Vô Trù?”

Nàng dám chắc cái tên thông minh trước mắt này nhất định có thể đoán được lửa cháy ở lều vải Phượng Vô Trù là do nàng hạ lệnh phóng

Thế nên hắn mới tò mò về quan hệ của mình và Phượng Vô Trù, thật ra cũng là nói cho qua chuyện này

Khóe miệng Hiền Thương Mặc Trần cứng đờ

Tâm hồn trong sáng? Hắn cảm thấy cho dù tâm4hồn của Lạc Tử Dạ không đục ngầu thì cũng tuyệt đối không trong sáng

Nhưng cuối cùng hắn cũng không nói gì về vấn đề này.

Sau khi hỏi tới chỗ này, Lạc Tử Dạ lại chợt nhớ tới đến cái gì đó nên nàng lập tức bổ sung thêm một khả năng: “Chẳng lẽ là gần đây ngươi cũng đồng tính, cho nên muốn tìm gia học hỏi kinh nghiệm, đồng thời trao đổi về những vấn đề tâm đắc?”

Vấn đề cuối cùng này của nàng có thể nói là cho hắn một đả kích rất lớn, khiến Hiến Thương Mặc Trần nghẹn họng

Đây cũng là một lần thất thổ hiếm gặp trong cuộc đời của hắn

Sau khi ho khan vài tiếng, hắn lại nhìn về phía Lạc Tử Dạ, mở miệng nói: “Chắc là Thái tử biết tại sao mà không phải sao?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận