Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung



Người đó lập tức rời đi, tìm kiếm tung tích của Lạc Tử Dạ

Bọn họ không chịu nói nhưng tất nhiên Vương sẽ có cách tra ra!

Nhiếp chính vương điện hạ vừa mới rời đi, Doanh Tần đã tới ngay lập tức

Hắn vẫn đeo mặt nạ, đến cùng lúc với hắn còn có Võ Hạng Dương và Minh Dận Thanh, coi như vô tình gặp mặt

Lúc Minh Dận Thanh nhìn thấy Doanh Tân, ánh mắt bỗng nhiên lạnh lẽo

Nói thật, nếu không phải hắn bị thương nặng chưa lành, lúc này nhất định sẽ giao thủ với Doanh Tần rồi xé nát mặt nạ trên mặt đối phương, để biết thân phận của hắn ta!

Bởi vì thân hình này, cả góc cạnh gương mặt, cùng với giọng nói khi nói chuyện thật sự rất giống một người, một người mà3bản thân đã mơ ngồi xuống cái ghế của đối phương rất lâu rồi

Lúc Doanh Tần nhìn thấy bọn họ cũng chỉ khinh thường nhếch môi.

Võ Hạng Dương coi như bị hắn dạy dỗ, lúc này đương nhiên không cần giả bộ khách khí

Mà quan hệ giữa hắn và Minh Dận Thanh cũng không tốt hơn là bao, đương nhiên cũng càng không cần khách khí.

Đám người Vân Tiêu Náo đứng lên.


Bọn họ không nhìn Doanh Tần trước mà là nhìn hai người bên kia một cái, nói: “Thái tử nói muốn biết tung tích của ngài ấy thì xếp hàng lấy số, hoặc là lập tức giao tiền! Hai vị có thể lựa chọn!”

Nàng vừa nói vậy, Doanh Tẩn hơi sửng sốt

Ngay sau đó đôi môi tinh xảo kia lập tức cong lên

Hắn cảm thấy Tiểu Dạ thật là0càng ngày càng hợp khẩu vị của mình, ở phương diện hốt bạc cũng rất bài bản, điểm này lại hoàn toàn hợp với mình đến mức không thể hợp hơn.

Võ Hạng Dương và Minh Dận Thanh nhìn nhau một cái.

Bọn họ nghĩ lại sau khi Hiên Thương Mặc Trần và Long Ngạo Địch tới cũng đều thần thần bí bí rời đi, nhất là trên đường gặp phải Gia Trác Phong, sắc mặt của đối phương tương đối khó coi

Bọn họ hỏi hắn tại sao không thấy Lạc Tử Dạ đâu

Nhắc tới tên Lạc Tử Dạ, Gia Trác Phong lập tức nổi giận không thở được, chẳng thèm nói một câu đã trực tiếp phất ống tay áo mà đi.

Giờ nghe lời Vân Tiêu Náo nói, bọn họ cũng coi như hiểu ra.

Vì vậy, hai người nhìn nhau một5cái, rất tự giác đưa tiền

Những người khác nếu không đưa tiền chắc cũng không thể đi nhanh như vậy được! Nhưng có đôi khi bọn họ cảm thấy mình dùng tiền thì cũng muốn người khác phải tốn tiền, mọi người cùng xui xẻo, trong lòng mới có thể cân bằng lại

Cong người chính là loại sinh vật như vậy! Nhất là mấy người bị bắt chẹt khác không có giao tình gì với hai người bọn họ

Cộng thêm đây là trò Lạc Tử Dạ chuyên dùng để làm tiền, bọn họ nói nhiều cũng sẽ đắc tội Lạc Tử Dạ.

Cho nên sau khi bọn họ cầm tiền đổi lấy tung tích của Lạc Tử Dạ cũng không ai nói với những người khác.

Đưa tiền xong, bọn họ nhận được một tờ giấy nhỏ, bên trên viết tung tích4Lạc Tử Dạ

Bọn họ nhìn Doanh Tần với sắc mặt không tốt, sau đó lập tức xoay người đi

Đợi bọn họ đi xa, Doanh Tẩn mới cười một tiếng rồi định trả tiền, giọng nói yêu mỏ cũng chậm rãi vang lên: “Phượng Vô Trù vừa mới tới cũng đưa tiền chứ? Đưa bao nhiêu?”

“Ừm..” Vấn đề này hơi làm khó Vân Tiêu Náo, thật ra thì nàng muốn nói thẳng, nhưng dù sao cũng coi như là chuyện xấu của Phượng Vô Trù

Nếu nàng rêu rao chuyện này ra bên ngoài, kết quả của nàng có thể sẽ vô cùng thê thảm.

Vì vậy, nàng hàm hàm hồ hồ nói: “Nhiếp chính vương điện hạ không bỏ tiền

Đúng rồi, thái Tử cũng dặn dò, nói nếu là ngài tìm tung tích của ngài ấy cũng không cần đưa tiện, bảo9chúng ta trực tiếp nói cho ngài là được! Những người phải trả tiền đều là những người từng đắc tội Thái tử hoặc là định mưu tính đối với Thái tử


Cả hai điếu ngài đều không dính, hai người còn là bạn bè, cho nên trực tiếp nói với ngài là được!

Còn Nhiếp chính vương điện hạ lại thuộc diện đắc tội với Thái tử quá nhiều, cho nên cơ hội bỏ tiền ra cũng không cho.

Doanh Tần vốn nghe Phượng Vô Trù không cần đưa tiền, trong lòng còn hơi không vui

Lúc này lại nghe Vân Tiêu Náo nói mình cũng không cần đưa tiền, tâm tình của hắn lập tức tốt hơn nhiều

Cuối cùng trong lòng Tiểu Dạ Nhi, mình cũng có chút khác biệt rồi.

Hỏi được tung tích của Lạc Tử Dạ, tâm trạng của hắn rất tốt, sau đó liền rời đi

Mà vào lúc này, Diễm Liệt đi tới, cũng đúng lúc nghe thấy mấy câu như vậy

Lúc đó hắn còn không biết chủ nhân nhà mình không cần đưa tiền là bởi vì lý do gì, vì vậy sau khi nghe thấy Doanh Tần và chủ nhân đều không cần đưa tiền liền vội vàng đi tìm chủ nhân nhà hắn.

Không bao lâu sau, hắn thấy được Nhiếp chính vương điện hạ

Hắn đi theo sau Phượng Vô Trù nhưng không tiến lên, vì vậy không thấy được sắc mặt khó coi của chủ nhân

Hắn đứng sau lưng Phượng Vô Trù, mở miệng nói: “Vương, bây giờ ngài định đi tìm tung tích Thái tử sao? Doanh Tần vừa rồi hình như cũng lấy được tung tích Thái tử, rời đi rồi! Nhắc tới chuyện này, ngài cũng cần cẩn thận đề phòng, Thái tử điện hạ không nhận tiền của ngài, cũng không nhận tiền của Doanh Tần nhưng lại thu tiền của người khác

Chúng ta không nên vui mừng quá sớm, dù sao Doanh Tân cũng nhận được đãi ngộ đặc biệt...”

Diêm Liệt cảm thấy mình thật là chuyên nghiệp hết chỗ chê, chuyện như vậy cũng lo lắng chu toàn mọi mặt như thế nào, hơn nữa trong thời gian nhanh nhất nhắc nhở Vương nhất định phải chú ý chuyện gì

Hắn vừa mới nói xong

Bước chân của người phía trước bỗng dừng lại, giọng nói cũng đột nhiên lạnh thêm mấy phần, nếu nghe cẩn thận còn có mấy phần sát ý


Giọng nói ma mị từ tính chậm rãi cất lên: “Ngươi nói gì? Doanh Tần đã biết tung tích Lạc Tử Dạ, hơn nữa không cần đưa tiến?”

“Đúng vậy! Những người khác muốn tìm Thái tử đều phải đưa tiền..

Ừm, Vương, ngài thấy thế nào?” Diễm Liệt lúc này cuối cùng ý thức được tình hình dường như không đúng, hình như sau khi mình nói vậy, khí thế xung quanh Vương không được bình thường cho lắm.

Lúc nghe thấy lời mình nói, Vương dường như càng thêm ưu tư.

Cũng đúng lúc này, ở chỗ tối có một người mặc đồ đen bước ra, quỳ xuống trước mặt Phượng Vô Trù, mở miệng nói: “Khởi bẩm vương! Thanh đại nhân phụ trách tình báo đã tra ra tung tích thái tử, lúc này ngài ấy đang đi dạo phố, đi cùng vị Hiến Thương kia, bây giờ Long Ngạo Địch cũng đang đi qua đó

Vừa rồi, lúc thuộc hạ tới đây nhìn thấy Doanh Tẩn dường như cũng đang đi về hướng kia!” Cho nên, trước mắt tất cả mọi người đều biết tung tích Lạc Tử Dạ

Những người khác đưa tiền mới biết, riêng Doanh Tần thì không đưa tiền cũng có thể biết

Duy chỉ có hắn

Phượng Vô Trù hắn, ngay cả cơ hội đưa tiền cũng không có, hơn nữa đãi ngộ không khác gì con chó! Nghĩ như vậy, khí thể xung quanh hắn lại càng trầm thấp hơn! Diêm Liệt cuối cùng cũng ý thức được gì đó, mở miệng nói: “Vương, chẳng lẽ.” Chẳng lẽ Vương không bị thu tiền, là căn bản không nói cho Vương biết: Nếu không sao lại phải cho người đi thăm dò?

Hắn còn chưa dứt lời...

Nhiếp chính vương điện hạ đã sải bước đi, hơn nữa bàn tay đang cầm sáo ngọc đen nổi gân xanh, khớp xương phát ra những tiếng “cốp cốp”

Cả người Diêm Liệt run lên, bắt đầu lo âu cho tình cảnh sắp tới của Lạc Tử Dạ...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận