Bách Lý Cẩn Thần nghe vậy mới mới xoay người lại
Hắn ta cất bước nhìn sang, nhưng cũng không ra khỏi ngõ rẽ, chỉ nhìn thấy Lạc Tử Dạ mặc một bộ đồ đỏ, chém giết ở cách đó không xa
Gương mặt đó ngược lại là trai gái khó phân, nhìn từ thân hình cũng chỉ là thon thả hơn đàn ông một chút thôi
Mặt mày mang theo anh khí, bên dưới anh khí...
Dường như lại có chút phong lưu
Ví dụ như hiện tại lúc nàng đang đánh người, đầu tiên là đập đầu đối phương, sau đó sẽ đá bay đối phương ra ngoài
Hơn nữa y còn rất tự nhiên ném một ánh mắt quyến rũ ra ngoài, không khó để3nhìn ra đây không phải là cố ý nháy mặt quyến rũ, mà là người này trời sinh đã..
hoạt bát như vậy?
Cho nên nháy rất tự nhiên, chính là phong lưu phóng khoáng trời sinh
Sau khi nhìn xong, hắn ta mới thu ánh mắt lại, nhìn về phía Hiến Thương Mặc Trần, lạnh lùng nói: “Không tệ.”
Nói xong, hắn ta xoay người, cất bước đi.
Hiến Thương Mặc Trần ngơ ngẩn, quay đầu nhìn hắn ta đi xa, lắc đầu không biết làm sao
Không tệ thối á? Cũng không có một câu phân tích nào? Cũng không có ý định khuyên bảo mình đôi chút, đối phương là đàn ông, nếu mình tiếp tục kiên trì thì thế nào, hoặc nếu mình cứ0buông tay như vậy thì thế nào sao?
Chỉ một câu “không tệ”
Nhưng nghĩ kỹ lại, như vậy dường như phù hợp với tính tình hắn ta hơn
Nếu hắn ta nói thêm một câu, mình mới cảm thấy kỳ quái
Nếu lúc này Hiến Thương Mặc Trần biết hôm nay mình nhiều lời giới thiệu về Lạc Tử Dạ như thế, ngày sau sẽ mang đến cho mình thêm một tình địch thì hôm nay có đánh chết hắn, hắn cũng sẽ không hỏi ý kiến ý cò gì của Bách Lý Cẩn Thần
Ý kiến quái quỷ gì! Dĩ nhiên, chuyện này thì nói sau
Ở bên này, dược tính của bột thuốc đã được hóa giải! Thế nhưng, không chừng Đạm Đài Dục Đường5sẽ lập tức lấy ra loại thuốc gì khác tới, tình hình trước mắt rất bất lợi với bọn họ
Hơn nữa bàn tay cầm dao găm của Lạc Tử Dạ, không chỉ ngón tay mà toàn bộ bàn tay đã bắt đầu dần biến thành màu đen!
Trong cơ thể lại cảm thấy một trận khí huyết dâng trào.
Cơn gió ban nãy từ đầu ngõ thổi tới, mặc dù đã hóa giải độc tính của bột thuốc, nhưng độc tính trên tay nàng còn chưa giải được! Khi khí huyết dâng lên, nàng có muốn xuất chiêu cũng khó.
Nàng khoát tay, hét lên một tiếng: “Lùi về phía sau!” Câu này của nàng vừa phát ra, người của Thần Cơ doanh lập tức4lui về phía sau, Doanh Tẩn trong sân đang bị Long Ngạo Địch và Minh Dận Thanh hợp sức vây lấy cũng lập tức rút người ra, nhảy ra ngoài
Nhưng sau khi hắn rơi xuống đất bỗng nhiên lại phun ra một ngụm máu đen.
Đây cũng không phải là vì bị hai người kia hợp lực đả thương mà bởi vì hiện tại Đạm Đài Dục Đường đang thổi cây sáo kia, thúc giục cổ Đoạn Trường trong cơ thể
Nếu cứ tiếp tục như vậy, tình huống tự nhiên sẽ bất lợi với bọn họ! Hiện tại, Võ Hạng Dương nhìn như bị thương nhưng thật ra hắn bị thương không nặng, đang ở cạnh bảo vệ Đạm Đài Dục Đường
Thế nên,9bọn họ muốn ra tay với Đạm Đài Dục Đường là điều không thể! Lạc Tử Dạ liếc Doanh Tần, hỏi một câu: “ổn chứ?”
Nàng không hỏi không sao chứ, nếu không sao, đương nhiên đối phương không thể nào hộc máu, câu đó hỏi ra chính là một câu nói nhảm
Cho nên nàng hỏi thẳng rằng hắn có ổn không, có thể tiếp tục chống đỡ không!
“Ừ, vẫn ổn!” Doanh Tần đáp một tiếng.
Hắn giơ tay lên lau đi vết máu bên miệng, nhưng hắn không thể không thừa nhận là mình quả nhiên không tính sai, đối phương đúng thật là định dùng chiêu này đối phó với mình! Năng lực điều khiển cây sáo kia của Đạm Đài Dục Đường cũng mạnh hơn Võ Lưu Nguyệt khá nhiều, nếu người thổi là Võ Lưu Nguyệt, trong khi cổ độc xao động, hắn còn có thể kiên trì thêm một canh giờ.