Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung



Bởi vì con trai mới là người có thể kế thừa ngôi vị Hoàng đế

Nhưng tới hôm nay, hắn đã biết quả nhiên lời đồn không phải giả.

Hẳn cảm thấy mình cần phải thu thập thêm thông tin về câu chuyện năm xưa giữa ba người Võ Tu Hoàng, Lạc Thủy Y và Lạc Túc Phong, điều tra chân tướng cụ thể

Thật ra tài liệu trong tay hắn chỉ là vài ba câu chuyện tình yêu giữa ba người này mà người đời biết đến

Bởi vì Vương không hứng thú lắm với tình tiết cụ thể nên hắn cảm thấy không cần phải điều tra.

Nhưng đến hôm nay, hắn đột nhiên thấy hơi tò mò

Nói không chừng, tin tức tra được lại có ích với Vương đấy nhỉ?

***


Mà lúc này,3trên đường lớn.

Đạm Đài Dục Đường vẫn đang chờ câu trả lời từ Võ Hạng Dương.

Sau một hồi im lặng, Võ Hạng Dương nhướng mày nói: “Được, ta nói thật

Đúng là ta và Lạc Tử Dạ có chút mâu thuẫn! Vì vậy hôm nay bản điện hạ nhất định phải diệt trừ y

Còn những chuyện khác ấy à, đã thế này rồi, bản điện hạ không muốn tiếp tục biện minh cho mình nữa, bởi vì sự thật đúng là như thế?

Hắn nói xong

Minh Dận Thanh không chút cảm xúc

Một quân cờ thôi mà, lợi dụng được thì cứ lợi dụng thôi

Còn Long Ngạo Địch, dù sao hắn cũng là người chinh chiến nhiều năm trên sa trường nên ít nhiều vẫn có khí khái đàn ông

Hắn ông có ý0kiến gì về việc lợi dụng người khác làm quân cờ, nhưng hắn thật sự khinh thường việc lợi dụng tình cảm của phái nữ

Có điều, bây giờ chuyện đã đến nước này, lúc trước hai người kia lại không bàn bạc chi tiết với mình mà mình đã tham dự

Bởi vì hắn và Lạc Tiểu Thất bắt tay hợp tác với nhau, Lạc Tiểu Thất nói không được động tới Lạc Tử Dạ, trong khi mục đích thật sự của hắn là Phượng Vô Trù..

cho nên hắn không nhất định phải diệt trừ Lạc Tử Dạ

Vả lại, chưa biết chừng sau này Lạc Tử Dạ còn có ích với hắn

Thế nhưng sự việc con chó chết lần trước, Long Ngạo Địch hắn đã tung hoành thiên hạ bao nhiêu5năm nay nhưng chưa từng bị kẻ nào giỡn mặt như thế đâu! Hắn không nuốt trôi cục tức này


Huống hồ hiện tại Lạc Tử Dạ còn bày ra chuyện súng ống, vậy thì càng không thể giữ lại!

Võ Hạng Dương vừa dứt lời, Lạc Tử Dạ lập tức nhìn Đạm Đài Dục Đường: “Cô nương à, ngươi hãy suy nghĩ thật kỹ nhé! Võ Hạng Dương đã nói là hắn đang bẫy ngươi đấy

Mà tới cuối cùng, kết quả ngươi phải đối mặt không nằm ngoài những gì bản Thái tử vừa nói đâu! Hiện tại bản Thái tử khuyên tốt nhất là người đừng nhúng tay vào chuyện này để tránh cho sai lầm càng thêm nghiêm trọng

Bởi vì người phải biết rằng đây không phải sự dâng4hiến và hy sinh vì tình yêu của ngươi, mà nói không chừng quyết định của ngươi sẽ phải trả giá bằng toàn bộ Tây Vực đấy!”

Nàng vừa dứt lời, Đạm Đài Dục Đường lập tức run lên

Trên thực tế, nàng sẵn lòng giúp đỡ người mình yêu, thậm chí nàng có thể bất chấp sự an toàn của chính mình

Nhưng điều này không có nghĩa là nàng có thể chấp nhận việc bản thân bị người mình yêu tính kế như thế

Nhất là, nàng tuyệt đối không thể vì lợi ích cá nhân mà bỏ mặc sự tồn vong của toàn bộ Tây Vực!

Lạc Tử Dạ vừa nói xong, Minh Dận Thanh lập tức nhìn sang Đạm Đài Dục Đường rồi cười lạnh một tiếng: “Công chúa Tây Vực,9chuyện đã đến nước này, ngươi tưởng là mình còn có thể rút chân ra khỏi vũng bùn này sao? Cho dù bây giờ người đứng ngoài cuộc cũng chẳng thay đổi được điều gì

Nếu Lạc Tử Dạ không chết, người lên kế hoạch hãm hại, là ngươi, đối tượng bị trừng phạt là Tây Vực các ngươi


Đến lúc đó, cho dù ngươi có nói gì cũng hết đường chối cãi! Hôm nay Lạc Tử Dạ chết, người bị giết để bịt đầu mối, như vậy là bớt việc nhất, mà lúc đó kẻ phải chịu trách nhiệm vẫn là Tây Vực các ngươi! Đạm Đài Dục Đường, người đã bước vào vũng bùn này rồi thì đừng hòng rút chân ra khỏi chuyện này!”

Hắn vừa nói xong, Lạc Tử Dạ liền liếc mắt nhìn hắn, thẳng thừng nói: “Minh Dận Thanh, gia đề nghị người trước khi nói chuyện hãy lau sạch cái thứ đen thui trên mặt trước đã

Bản thân người mất vệ sinh cũng được thôi, nhưng xin người hãy nghĩ cho trải nghiệm thị giác của người nhìn! Còn về vấn đề người vừa nói ấy à...”

Sắc mặt Minh Dận Thanh tối sầm, nhưng bởi vì mặt hắn vốn đen sẵn nên người khác không nhìn rõ vẻ mặt hắn!

Sau khi nói đến đây, Lạc Tử Dạ nhìn về phía Đạm Đài Dục Đường, nhướng mày nói: “Theo ý hắn thì có vẻ như kiểu gì Tây Vực các ngươi cũng khó mà thoát tội! Nhưng mà Đạm Đài Dục Đường à, nếu bây giờ người chịu qua đây giúp gia đối phó với bọn họ và cả gã đàn ông xấu xa đã lừa gạt ngươi, thì gia chắc chắn sẽ không giáng tội ngươi, Tây Vực các ngươi cũng không hề hấn gì! Hơn nữa, gia có thể đảm bảo rằng chỉ cần gia còn sống thì gia nhất định sẽ bảo vệ người và Tây Vực bình yên vô sự! Nhưng nếu gia chết, người bị bọn họ giết để bịt đầu mối thì cuối cùng Tây Vực sẽ ra sao? Đến lúc đó gia chẳng thể quản được nữa rồi! Ngươi hãy tự suy xét đi!”

Nàng vừa dứt lời, tất cả mọi người đều ngây ra! Đám người Võ Hạng Dương cũng nhanh chóng nhận ra cuộc trao đổi mà Lạc Tử Dạ vừa đề cập đến hoàn toàn có lợi cho Đạm Đài Dục Đường, lúc này chỉ cần Đạm Đài Dục Đường biết suy nghĩ thì nàng nhất định sẽ đồng ý.

Mà điều khiến cho bọn họ cảm thấy tức giận là Lạc Tử Dạ, một kẻ xưa nay vốn tính toán chi li, lúc này lại sẵn lòng bỏ qua việc Đạm Đài Dục Đường ra tay với y lúc trước; hơn nữa y còn có thể nghĩ ra điều kiện kia

Thằng nhãi này đúng là...

Đạm Đài Dục Đường nghe hết những lời này, sau đó lạnh lùng nhìn Võ Hạng Dương rồi mới nhìn sang Lạc Tử Dạ: “Ta đồng ý!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận