Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung





Nhưng nàng mới vừa định chạy ra khỏi nước, hắn đúng lúc cởi quần ra ngay trước mặt nàng

Lạc Tử Dạ gần như chưa từng suy xét, theo bản năng nghiêng đầu đi, không dám nhìn tới cảnh kia

Sau khi nghiêng đầu, bản thân nàng cũng hơi sửng sốt, bình thường không phải rất mong đợi có thể nhìn lén dáng vẻ trai đẹp không mặc quần áo, lõa lồ trước mặt mình sao?


Sao đến lúc người ta cởi thật, nàng lại không dám nhìn chứ? Nhưng cũng chính dáng vẻ bối rối đó của nàng làm động tác của hắn hơi chậm lại, bỗng nhiên không đầu không đuôi hỏi một câu: “Đây là lần đầu tiên của ngươi?” “A?” Thân thể Lạc Tử Dạ còn ngâm dưới nước,3cũng không biết vì sao hắn bỗng nhiên hỏi một câu như vậy.

Nhưng sau khi hắn hỏi ra lời này, mặt nàng lại hơi đỏ lên, tiếp tục nghiêng đầu không dám nhìn hắn

Có điều ở thời đại này nàng là một người đàn ông, hơn nữa còn là một Thái tử có tiền có quyền, nói bản thân thật ra chưa từng “khai trai”, Lạc Tử Dạ cảm thấy đây là một chuyện rất mất mặt! Vì vậy nàng mở miệng bịa chuyện: “Ông đây là Thái tử Thiên Diệu, không biết ngủ với bao nhiêu nam nữ rồi, cái gì gọi là lần đầu tiên?” Dù nói vậy nhưng nàng vẫn không dám nhìn hắn.

Trong lòng nàng cũng có cảm xúc xao động, muốn len lén liếc mắt1nhìn, hoàn thành càn quét phù hợp nhất với thân phận quỷ háo sắc của mình

Nhưng hết lần này đến lần khác, không biết tại sao nàng lại không có cách nào thật sự nghiêng đầu nhìn sang đó, có thể vì hiểu rõ trong lòng, nếu mình thật sự nhìn sang, vậy hôm nay nhất định sẽ trốn không thoát!

Nàng giống như con vịt chết còn mạnh miệng, nói mình không phải lần đầu, nhưng trong đôi mắt lơ đãng bộc lộ nét lúng túng đã bán đứng nàng

Nhất là cầu nam nữ gì nàng cũng từng ngủ qua, khiến hắn vừa nghe đã biết ngay nàng đang nói láo! Giọng nói của hắn bỗng nhiên dịu xuống mấy phần, ánh mắt dịu dàng rơi xuống đỉnh đầu nàng,8khẽ nói: “Thật sự là lần đầu tiên!”

Nếu nàng thật sự đã trải qua chuyện đó, hở ra là ngủ cùng Phượng Vô Trù, vậy thì..


lúc này nhìn thấy mình cởi đồ nhất định sẽ không phải là dáng vẻ bất ngờ như thế, nói không chừng còn phải trêu đùa hắn mấy câu như thường ngày

Nhưng hiện tại dường như nàng lại vô cùng xấu hổ, căn bản không dám nhìn, đó chính là dáng vẻ chưa từng chạm vào người khác! Phượng Vô Trù nằm cùng giường ngủ với nàng nhiều ngày như vậy nhưng vẫn chưa chạm vào nàng? Ngược lại, hắn còn thấy hơi bội phục người kia! Một câu này của hắn mang theo mấy phần chắc chắn, khiến sắc mặt Lạc Tử Dạ hơi9lúng túng, muốn mắng người.

Nàng cũng lười để ý tới hắn, nghiêm túc suy tính mình phải lấy loại tư thế nào chạy ra khỏi nước, mặc lại quần áo mới có thể giảm mức độ bị lộ cơ thể xuống thấp nhất, để hắn nhìn thấy ít đi bao nhiêu thì mình đảm bảo an toàn được bấy nhiêu

Mà đồng thời, nàng lại nghe thấy một âm thanh loạt xoạt.

Trong lòng nàng cảm thấy hơi khó hiểu, không phải hắn vừa mới cởi xong hết rồi à? Cho dù còn muốn cởi cũng không đến nỗi mất cả buổi vậy chứ? Nàng đang buồn bực, suy nghĩ có nên quay đầu lại nhìn hay không


Vừa mới nghiêng đầu qua, bờ môi ấm áp của hắn suýt nữa đã chạm7vào môi nàng

Lạc Tử Dạ bỗng hoảng hốt, lùi về phía sau theo phản xạ có điều kiện, lại không đứng vững, trượt chân một cái sắp ngã xuống

Hắn nhanh chóng đưa tay ra kéo cánh tay nàng, nàng cũng nhanh chóng đứng vững.

Lòng bàn tay hắn chạm vào da thịt mềm mại, khiến ham muốn mà hắn mới vừa cố gắng đè nén bỗng nhiên lại có xu thế ngẩng đầu

Hắn vội vàng thu tay về, đứng lên, đi ra sau bình phong ra ngoài, giọng nói như cười như không ổn nhã loáng thoáng truyền tới: “Ta chờ người ở bên ngoài, mặc quần áo tử tế song lập tức đi ra!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận