Nhất Thế Tôn Sư (Nhất Thế Chi Tôn)

Dịch: Tiểu Băng

Nhoáng một cái mấy ngày trôi qua, Hà Mộ đã lục tục mua xong đồ đạc chuẩn bị.

Thời buổi bây giờ, đã có thể chẳng cần phải bước chân ra cửa cũng có thể muốn gì mua được nấy, chỉ cần mở Vạn Giới Thông Thức phù, đăng ký mua trên ấy, thanh toán, rồi chờ chuyển hàng tới mà thôi.

Hắn kiểm tra kĩ từng món một, hài lòng gật gù, cất vào trong nhẫn trữ vật, rồi đi ra phòng gác cổng, thấy Đại Thanh Căn đang ngửa đầu nhìn trời, hấp thu tinh hoa tử khí âm cực dương sinh từ mặt trời, vẻ rất chăm chỉ cần cù.

“Tiền bối có hứng quá a.” Hà Mộ mỉm cười tựa vào cửa, bắt chước dáng vẻ tiêu sái tự nhiên của sư phụ, lên tiếng vừa lúc Đại Thanh Căn luyện công xong, không sớm một phần, không muộn một hào.

Đại Thanh Căn được một tiếng gọi tiền bối này khiến cả người sảng khoái, vuốt vuốt cái gốc cây xanh mướt của mình, cười ha hả: “Tiểu Mộ ngươi cũng nhàn nhã quá, không phải muốn đi Yêu tộc tinh vực du lịch hả? Sao không thấy ngươi chuẩn bị gì?”

“Đều đã làm hết qua Vạn Giới Thông Thức rồi, chỉ còn có một chuyện chưa ổn, cần nhờ tiền bối giúp một chút.” Hà Mộ cười tủm tỉm.

Đại Thanh Căn đang đắc ý thỏa mãn, vô cùng khí khái ra vẻ tiền bối gật đầu, thì chợt tỉnh ngộ, giật mình: “Hỗ trợ? Ta chỉ là gác cổng nho nhỏ, giúp được cái gì chứ!?”

Không phải nhắm vào tài sản ta gom góp được đó chứ?

Dạo gần đây vì một nguyên nhân không thể nói ra ngoài, nó đã không còn phải tự chặt cành để bán nữa, đang định dùng Nguyên Hoàng tệ còn thừa để tăng thực lực cho mình.

Hà Mộ không đi vào trong, vẫn đứng nguyên chỗ cũ, mỉm cười: “Đi Yêu tộc tinh vực du lịch, phiền toái nhất là chuyện che giấu khí tức, chứ để một người đầy khí tức nhân tộc nồng đậm đi vào đó thì có khác gì một vì sao sáng chói bắt mắt, nên vãn bối đang muốn gom chút tài liệu nhờ sư phụ hỗ trợ luyện chế pháp khí, lấy Bát Cửu làm chỗ dựa, thay đổi khí tức, giả làm Yêu tộc.”

“Món pháp khí này cần tài liệu chính đương nhiên là thứ có khí tức yêu tộc thật mạnh.”

Đại Thanh Căn giật mình: “Ngươi muốn mượn khí tức của ta?”

“Cũng không phải, vãn bối muốn xin ít đất của tiền bối sau khi đã được Hao Thiên khuyển sư huynh tưới vào, lấy khí tức đó của nó.” Hà Mộ cười đến là chân thành.

Đại Thanh Căn cành cây múa loạn điên cuồng, lập tức từ chối: “Không có, không có, ta làm sao có cái thứ đồ gì dơ bẩn như thế!”

“Ta nhớ hồi trước có người nặc danh bán đấu giá thứ tương tự ở trong Vạn Giới thương thành, tiền bối có biết thân phận người đó không?” Hà Mộ ra vẻ than thở, “Đáng tiếc lúc ấy vãn bối ra tay chậm, Nguyên Hoàng tệ đã chuẩn bị sẵn mà không mua được.”

Đại Thanh Căn sắc mặt biến ảo, con mắt xoay tròn, hạ giọng: “Đều là môn hạ của Ngọc Hư, nếu Tiểu Mộ ngươi đã thành tâm như thế, thôi để ta bỏ mặt mũi, giúp ngươi đi nhờ Hao Thiên khuyển một chuyến......”

“Yên tâm, Nguyên Hoàng tệ không thiếu đâu!” Hà Mộ không lật mặt nó, trảm đinh tiệt thiết trả lời.

Đại Thanh Căn ra vẻ hùng dũng ra ngoài dạo một vòng, lúc trở về đưa cho Hà Mộ một cục đất cỡ cái bát, yêu khí tuy nhạt, nhưng đầy khí thế xông tới tận trời.

Hà Mộ hiểu ngay, theo giá thị trường chuyển Nguyên Hoàng tệ trả cho Đại Thanh Căn, còn nói: “Tiền bối yên tâm, cái này là ta đào bới ở quanh đây mới kiếm được.”

Đại Thanh Căn thở phào, nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, nó còn mặt mũi nào mà làm gác cổng cho Ngọc Hư!

Tài liệu đã kiếm đủ, Hà Mộ đi tới tĩnh thất của Mạnh Kỳ, còn chưa kịp lên tiếng xin cầu kiến, đã nghe thấy tiếng sư phụ vọng vào tai:

“Ngươi tới làm gì, vi sư đã biết, đặt tài liệu ở ngoài cửa là được.”

Thần thông của sư phụ sau khi trở thành Tạo Hóa quả thực là càng trở nên sâu không lường được...... Hà Mộ nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh, trang trọng lấy đồ ra, đặt ngay ngắn chỉnh tề ngoài cửa tĩnh phòng.

Cục đất bay lên, toàn thân bừng lên ngọn lửa màu xanh tím, những tài liệu khác thi nhau bay vào chung với nó, bị đốt chảy hòa tan vào nhau, giữa không trung xuất hiện một khối chất lỏng đủ màu không ngừng lưu động.

Ba!

Một đạo tử điện đánh vào khối chất lỏng, những hoa văn phù triện thành hình, tỏa ra thanh quang mông lung.

Thanh quang thu lại, ở chỗ đó hiện ra một miếng ngọc bội trước có rồng bay sau có phượng múa.

Tiếng Mạnh Kỳ từ trên cao vọng xuống:

“Đeo thứ này theo, sẽ khiến khí tức nhân tộc biến thành yêu tộc, có thể duy trì nửa năm, Truyền Thuyết nếu không chú ý, cũng có thể giấu diếm được.”

Pháp khí bậc này mà sư phụ tiện tay cũng làm ra được, kẻ đại thần thông quả nhiên là kẻ đại thần thông...... Hà Mộ âm thầm cảm thán, cung kính cảm tạ sư phụ, nhận lấy ngọc bội.

Mọi thứ đã chuẩn bị xong, Hà Mộ rời khỏi Côn Luân sơn, xuyên qua thảo nguyên, sau đó từ Ly Tiên kiếm tỏa ra một làn kiếm khí năm màu, bọc lấy Hà Mộ, bắn lên không trung.

Xuyên qua tầng tầng cương phong, tầm mắt Hà Mộ tối sầm lại, trước mắt là thiên ngoại tối tăm vô ngần, những hằng tinh liên miên vắt ngang ở phương xa, tỏa ra những vầng sáng trắng chói mắt, xung quanh là lực ép mạnh mẽ, nếu không phải có kiếm quang của thần binh hộ thể, hẳn là không chịu được bao lâu.

Thân ở bên trong tinh không, hình ảnh mặt đất tinh cầu mình từng ở hiện ra hoàn toàn khác hẳn, Hà Mộ phải mất một hồi lâu tính toán, thôi diễn thiên tượng, mới phân biệt được phương hướng, kiếm quang như ánh sao, cắt qua chân trời, bắn về phía Yêu tộc tinh vực.

Sau chừng mười hơi thở, tầm mắt hắn trở nên sáng sủa, trong tầm mắt xuất hiện một vì sao kì dị, không phải hình cầu hay hình tròn, mà giống một vùng biển mở ra trong bóng tối, rực một màu xanh biếc, sủi bọt khí, rộng cả trăm triệu dặm.

Bị tinh cầu này và những vì sao quanh nó ảnh hưởng, hư không xung quanh bị kéo đến cong cong, một màu tối tăm nguy hiểm, như được phủ lên nhiều tầng màn che.

Hà Mộ biết những vì sao xung quanh kia hẳn sẽ có yêu tộc đại thánh cấp Truyền Thuyết ở đó, là động phủ của chúng, nên lập tức thu liễm khí tức, định lặng lẽ lẻn vào.

Song, hư không phía trước bỗng nhiên dao động, một cái lâu thuyền to tướng đầy yêu khí nồng nặc từ trong bóng tối của hư không chui ra.

Hà Mộ vừa muốn tránh đi, thì nghe thấy một giọng nữ dễ nghe từ trong lâu thuyền xa xa vọng tới:

“Phía trước là đồng đạo tộc nào?”

Hà Mộ bình tĩnh truyền âm trả lời: “Thôn Nhật tộc.”

“Thì ra là bằng hữu Thiên Cẩu bộ tộc, ta là bộ tộc Huyễn Tưởng thiên Phượng Hoàng, vô tình gặp nhau giữa đường, chính là có duyên, có thể lên thuyền gặp mặt hay không?” Giọng nữ kia đầy vẻ cường thế, không cho từ chối.

Hà Mộ trầm ngâm, mình mới tới, thôi thì lấy tĩnh xem động, khẽ gật đầu:

“Cung kính không bằng tuân mệnh.”

Kiếm quang bắn xuống, xuyên qua sương mù và cấm pháp, rơi vào boong thuyền, Hà Mộ hiện ra.

Hắn nhìn thấy một đám yêu tộc thân người đầu thú mặc đồ như thị nữ, mĩ lệ mềm mại, có một chút đặc thù của phái nữ, như đuôi hồ, cánh chim, tai mèo vân vân, vây quanh một thiếu nữ mặc áo màu đỏ thẫm, cao quý thanh lịch khí chất hồn nhiên, dung mạo đẹp đẽ, vượt hơn hẳn đám thị nữ xung quanh.

Bên cạnh thiếu nữ còn có hai nam một nữ, thân phận rõ ràng bất đồng với những yêu vật khác, có tùy tùng thị nữ riêng, khí tức cũng mạnh mẽ, nhưng cũng lấy thiếu nữ kia làm trung tâm.

“Ngươi có thần binh, là hậu duệ của vị yêu thần nào của Thiên Cẩu bộ tộc?” Thiếu nữ áo đỏ mỉm cười hỏi.

Quả nhiên là vì khí tức thần binh gây ra, may mà họ không nhìn ra nó là cấp Thiên Tiên...... Hà Mộ thản nhiên trả lời: “Tại hạ cơ duyên xảo hợp mới có được thần binh này, không phải là hậu duệ của vị Yêu Thần nào hết.”

Thiếu nữ này nói năng lịch sự tao nhã, không thô lỗ vô văn hóa như yêu tộc bình thường, rõ là có xuất thân bất phàm......

Thiếu nữ còn chưa trả lời, nam tử cao gầy tóc xanh mặc kim bào bên cạnh đã trầm giọng mở miệng: “Cửu Ly, chỉ là một kẻ không có xuất thân ngẫu nhiên được một món thần binh mà thôi, xem khí tức này hẳn là còn chưa thức tỉnh thiên phú thần thông, cần gì phải khách khí như thế! Không cần mời hắn tham gia đi thăm dò đâu!”

Thăm dò? Hà Mộ trong lòng khẽ động, ra vẻ nghi hoặc nhìn Cửu Ly.

Cô rõ ràng còn chưa ngưng kết yêu thân, cảnh giới sàn sàn cỡ hắn.

Cửu Ly vẫn giữ nụ cười thanh lịch: “Thần binh là thiên địa linh vật, người có đức có vận mới có được. Vị bằng hữu này có được cơ duyên lấy được một món, đủ để chứng minh hắn có đại khí vận gia thân, rất có ích với việc đi thăm dò của chúng ta.”

Không đợi ba người còn lại nói gì, cô đã chỉ vào nam tử tóc xanh áo vàng: “Vị này là Chân Long bộ tộc Ngao Tần, là hậu duệ của Bắc Cực tiểu thánh, hiện nay tuy vẫn chưa trưởng thành, nhưng thực lực đã vượt qua đa số yêu tôn cùng chủng tộc.”

Từ sau khi trở về, Yêu tộc đã bắt chước nhân tộc tiến hành phân chia cấp bậc và cách xưng hô chặt chẽ hơn, Yêu Vương ngang bằng Nhân Tiên, đại yêu ngang bằng Địa Tiên, Yêu Thần ngang bằng Thiên Tiên, Đại Thánh là chỉ kẻ đại thần thông, đại năng cấp Truyền Thuyết thì được gọi là tiểu thánh.

Bắc Cực tiểu thánh là một con Bắc Cực Chân Long thành đạo, khi độn vào sâu trong tinh không ngủ say, đã chuyển Bắc Cực thần sơn lấy diễn hóa tinh thần, Ngao Tần là hậu duệ của nó tạp giao với một con yêu tộc khác, vốn không được nó coi trọng lắm.

Ngao Tần có vẻ không dám tranh cãi với Cửu Ly, im lặng khẽ gật đầu, xem như chào hỏi.

Thì ra là hậu duệ của Truyền Thuyết đại năng, hèn gì phô trương và điệu bộ bày ra lớn như vậy...... Hà Mộ giật mình đáp lễ.

“Vị này là Xích Cốt hổ sơn Cổ Việt, là hậu duệ của Khô Cốt Hỏa Thần.” Cửu Ly chỉ vào nam tử tóc đỏ, mi tâm có chữ vương.

Khô Cốt Hỏa Thần...... chưa nghe bao giờ... Xem ra không phải là cường giả Truyền Thuyết và từ đó trở lên..... Hà Mộ chỉ nghe sư phụ giới thiệu các đại năng đại thần thông giả của yêu tộc, còn đối với những cường giả thấp hơn thì chỉ nghe vài kẻ nổi tiếng mà thôi.

Cổ Việt như kẻ trên nhìn kẻ dưới liếc Hà Mộ một cái, xem như đã chào xong.

“Vị này là Tiên Nguyệt hồ Kim Lân tiên tử, con gái của Long Ngư đế quân.” Cửu Ly tiếp tục giới thiệu.

Thiếu nữ này đầu đội vòng hoa, váy trắng có ẩn những đốm sáng vàng, nhan sắc kiều diễm, có vẻ rất thân với Cửu Ly, hai người đứng rất gần nhau. Cô mỉm cười gật đầu, vẻ cũng không coi trọng Hà Mộ lắm.

Cửu Ly cuối cùng nói: “Ta là Huyễn Tưởng thiên Phượng Hoàng bộ tộc Cửu Ly, không biết bằng hữu xưng hô như thế nào?”

Kim Lân tiên tử nói xen vào: “Cửu Ly là con gái ruột của Huy Quang tiểu thánh, là Ngũ Đức huyết mạch thuần khiết.”

Nét mặt khi nói đầy vẻ vinh dự.

Ồ, quả nhiên xuất thân bất phàm, khoan đã...... Huy Quang tiểu thánh? Là yêu thần cực mạnh hồi trước sư phụ từng có qua lại? Người đó đã chứng được Truyền Thuyết? Là dùng Yêu Hoàng điện che lấp động tĩnh tăng cấp? Hà Mộ bất động thanh sắc trả lời: “Thì ra là hậu duệ của các tiểu thánh Yêu Thần, tại hạ thực thẹn không bằng, gọi ta Nguyệt Lạc là được rồi.”

Cửu Ly gật đầu: “Chúng ta chuyến này là đi tới một cái Thượng Cổ di phủ, theo điển tịch ta đọc được, ta nghi chỗ đó là nơi ở của Cửu Đầu đại thánh đã bị vẫn lạc ở Linh Sơn để lại, bị một tiểu thánh vô tình mang vào tinh không, sau khi y tọa hóa, thì không ngừng bay vô định trong vũ trụ, nay vì mạt kiếp tiến đến, khí cơ khiên dẫn, nên mới trở về gần quanh đây.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui